Vô Hạn Tương Lai

Quyển 3 - Chương 1: Vô hạn khủng bố ngoại truyện

Zhttty

02/05/2015

-...Ta muốn năm mươi tỷ dollar Mỹ! Lúc nào tiền được gửi đến tài khoản tại ngân hàng Thụy Sĩ của ta, khi đó ta liền giao thứ này cho ngươi, không nên có ý đồ tìm kiếm ta, cũng không nên có ý định đánh cắp “thứ đó”, ta biết về thần tiên đạo tặc đoàn của các ngươi, đại danh Thần chi tổ của Adam ngươi ta cũng biết, thế nhưng nói thật cho các ngươi biết, thứ đó không có ở trên người ta, nếu như các ngươi có ý đồ uy hiếp ta để đạt được thứ đó, vậy hãy chuẩn bị nhất phách lưỡng tán, nếu như người của thích khách thế gia muốn chết, các ngươi không thể nào cản được...

Từ bên trong điện thoại truyền đến giọng trầm thấp của một nam nhân, mà nam tử đang cầm điện thoại di động thì thản nhiên cười một tiếng rồi nói:

- Âm thanh vừa rồi... là tiếng còi tàu biển sao? Hiện tại bên ta đang là buổi tối, chuẩn xác mà nói, là nửa đêm rạng sáng, thế nhưng bên kia của ngươi tuy rằng yên lặng, lại liên tiếp truyền đến hai ba lần tiếng còi tàu, nói một cách khác, nơi ngươi đang ở hiện tại là ban ngày, không, hẳn là giữa trưa hoặc là buổi chiều? Cho nên, ngươi hẳn là đang ở Châu Á? Hàn Quốc? Nhật Bản? Trung Quốc? Đông Nam Á? Hoặc là trên một hòn đảo nào đó?

Nam nhân bên kia đường dây điện thoại trầm mặc một lát, sau đó bỗng nhiên hét lớn nói:

- Ngươi muốn làm gì? Ngươi tin hay không ta sẽ ngay lập tức phá hủy thứ đó, dù sao không có khoản tiền này, ta phỏng chừng cũng sẽ chết chắc rồi, chi bằng nhất phách lưỡng tán, nếu như ta chết, ngươi cũng đừng vọng tưởng sẽ lấy được!

Nam tử cầm di động lại một lần nở nụ cười nói:

- Như vậy để ta đoán thêm một chút, đầu tiên, ngươi nói nếu như người của thích khách thế gia muốn chết, người khác sẽ không có cách nào ngăn cản sao? Như vậy nếu như người ngăn cản ngươi cũng là người của thích khách thế gia thì thế nào? Khi đó có lẽ ngươi muốn chết cũng khó? Huống hồ, thứ đó vốn cũng chỉ là một suy đoán, một giả thiết, hoặc có thể nói là một thứ trong truyền thuyết mà thôi, nếu không sao ngươi không trực tiếp tiến vào “chỗ đó”, tại sao phải bán đi lấy mấy chục tỉ dollar? Cho nên ta tuyệt đối không có khả năng giao trước năm mươi tỉ dollar cho ngươi.

Nam nhân bên kia đầu dây điện thoại lại lần nữa trở nên trầm mặc, không biết bao lâu sau, nam nhân này mới yếu ớt nói:

- Vậy ngươi muốn thế nào? Nói trước, ta tuyệt đối không chấp nhận giao dịch mặt đối mặt, điểm giới hạn của ta là... có thể đưa trước một bộ phận tin tức cho ngươi, thế nhưng ngươi nhất định phải đưa trước một nửa tiền cho ta, đây là giới hạn của ta, bằng không mà nói, đây sẽ là lần tiếp xúc cuối cùng của chúng ta.

Nam tử cầm di động nhàn nhã cầm lên một ly cà phê từ trên bàn, uống một ngụm, sau đó mới nói:

- Được, ta có thể chuyển trước cho ngươi một nửa tiền, thế nhưng ngươi nhất định phải giao trước một bộ phận tin tức cho ta. Như vậy có thể giao dịch ngay lập tức chứ?

Nam nhân bên kia đầu dây điện thoại lại một lần nữa trầm mặc, tuy vậy lần trầm mặc này cũng không lâu, sau đó hắn liền nói:

- Cho ta thời gian bảy ngày, bảy ngày sau chúng ta sẽ lại dùng số điện thoại này tiến hành giao dịch, cứ như vậy đi, hi vọng giao dịch giữa chúng ta sẽ không có gì sai sót...

Sau khi nói xong lời này, bên kia đầu dây đã ngắt đường dây, trong di động chỉ còn truyền đến từng tiếng tút tút. Nam tử cầm điện thoại nhẹ nhàng đặt điện thoại lên trên bàn, đến lúc này, hắn mới hơi nhíu nhíu mày, giống như đang tự hỏi chuyện gì đó rất trọng yếu, trong phòng này ngoại trừ hắn, còn có một nam nhân khác, mà người còn lại này đang vô tư há to miệng ăn beefsteak.

- Hạo Thiên, từ ngày mai chúng ta sẽ không gặp mặt một thời gian, không đơn giản là không gặp mặt, tốt nhất ngươi nên trở lại Trung Quốc đi.

Nam tử ăn beefsteak đang ngồi đối diện, hắn nhíu mày một lúc sau đó mới kinh ngạc nói:

- Adam, ngươi có ý gì? Chẳng lẽ, là “hắn” muốn xuất động sao?

Adam gật gật đầu nói:

- Không sai. Nếu như những lời của đối phương là thật, như vậy rất có khả năng “hắn” sẽ ra khỏi căn cứ quân sự Long Ẩn, chung quy thích khách thế gia trong bộ máy chính phủ trên toàn thế giới đều có người đại diện, hơn nữa tầm quan trọng của chuyện này ta nghĩ cũng không cần phải nói gì nữa. Tuy rằng chỉ là sản phẩm phục chế, nhưng thích khách thế gia tuyệt đối sẽ phái ra lượng lớn thành viên tiến hành đuổi bắt cùng tiêu hủy, một khi tin tức bị lộ ra, không riêng gì người đang chạy trốn này chết chắc rồi, cả người tham dự cùng hắn là chúng ta cũng sẽ gặp nguy hiểm, hơn nữa mối nguy hiểm chân chính lớn nhất không phải thích khách thế gia, mà là “hắn”...

Hạo Thiên vươn tay ra xa, một chai rượu từ giá sách phía xa bỗng dần bay đến, giống như có một bàn tay vô hình đang cầm chai rượu này vậy, trực tiếp bay một đường thẳng tới trên bàn ăn, Hạo Thiên cũng không khách khí, hắn thuận tay cầm lấy chai rượu, mở nắp rồi uống liền mấy ngụm lớn, sau đó khà một tiếng sảng khoái, xong hắn ném dao nĩa xuống rồi nói:

- Tốt lắm, như vậy chiều nay ta sẽ lập tức lên máy bay trở về, haiz, ngươi vừa nhắc đến “hắn”, trong lòng ta liền cảm thấy sợ hãi... Tuy vậy vẫn nên nói trước, nếu như ngươi để ta trở về Trung Quốc, như vậy nếu như “hắn” muốn ta đến đối phó ngươi, ngoại trừ sẽ không để lộ tin tức của ngươi ra, khi chiến đấu ta tuyệt đối sẽ không thể lưu tình a.

Adam mỉm cười nói:

- Điều này là dĩ nhiên, nếu như làm bộ chiến đấu, như vậy “hắn” nhất định sẽ nhận ra. Cho nên, nên làm như thế nào thì cứ làm như vậy, ngươi chính là con bài chưa lật cuối cùng của ta, nếu không phải có thể trăm phần trăm đánh bại “hắn”, như vậy ta tuyệt đối sẽ không sử dụng ngươi.

Hạo Thiên cười khổ một chút nói:

- Không cần nói ta đến mức giống như là công cụ vậy, ngữ khí quá giống “hắn”, hễ nghĩ tới một chút sẽ lại khiến trong lòng phát lạnh... Tốt, không nói nhiều, việc này không nên chậm trễ, ta sẽ lập tức trở về, tuy vậy vẫn muốn hỏi, kế tiếp ngươi tính toán sẽ làm gì? Nói cho ta nghe đại khái một chút đi, để ta tận lực tránh xa ngươi ra một ít.

Adam cũng cầm chai rượu lên, tuy vậy hắn cũng không trực tiếp uống từ miệng bình, mà cầm lấy một cái ly từ trên bàn, rót từ trong chai ra hơn nửa ly rượu vang đỏ như máu, nhẹ nhàng uống một ngụm rồi mới nói:

- Ta dự định sẽ đến Hongkong một chuyến, vừa rồi không phải ta nhắc tới tiếng còi tàu sao? Từ điểm đó có thể phỏng đoán ra vị trí đại khái của đối phương, hẳn là tại châu Á bên kia bán cầu, mà tiếng còi tàu lại đại biểu cho đối phương đang ở gần bờ biển hoặc là sông lớn, nếu là như vậy mà nói, mục tiêu sẽ rất nhiều. Cho nên từ cơ bản nhất suy luận, đầu tiên, hắn phản bội thích khách thế gia sau đó chạy trốn, hơn nữa khi chạy trốn còn mang theo một thứ vô cùng quan trọng, điều này nói lên hai điểm.

- Thứ nhất, thực lực hắn không tệ, rất có khả năng là cá nhân có thực lực nổi bật trong thế hệ Không, thậm chí có khả năng đạt tới trình độ mở khóa gien như ngươi, địa vị của hắn trong thích khách thế gia hẳn cũng không kém, như vậy liên kết lại, ta có thể nghĩ đến ba người có khả năng lớn nhất: Triệu Anh Không, Triệu Chuế Không, Triệu Ngự Không, ba người này là thành viên xuất sắc nhất trong thế hệ Không, hơn nữa địa vị của mỗi người trong thích khách thế gia cũng là tối cao, tuy tin tức tình báo của ta cũng chỉ biết được tên của ba người này, nhưng mà cái tên Triệu Anh Không rất có khả năng là đại biểu cho một nữ hài, tuy rằng giọng trong điện thoại của đối phương có khả năng đã được biến đổi, thế nhưng phong cách nói chuyện cũng không giống như của nữ nhân, cho nên người này có thể là Triệu Ngự Không, hoặc là Triệu Chuế Không, khả năng này ước chừng trên bảy mươi phần trăm.

- Thứ hai, tình cảnh trước mắt của hắn rất nguy hiểm, tùy thời đều có khả năng tử vong, thậm chí so với tử vong còn đáng sợ hơn, nói cho cùng bốn chữ thích khách thế gia này đại biểu cho ý nghĩa gì, ngươi và ta đều biết. Như vậy hắn cần tiền, hơn nữa còn là khoản tiền lớn tới năm mươi tỷ dollar, trong thời gian vô cùng cấp bách, chung quy chỉ cần còn ở trong thế giới này, muốn thoát khỏi truy sát của thích khách thế gia sẽ không có nhiều khả năng, cơ hội duy nhất cũng chỉ có thể là đi đến “chỗ đó”, đương nhiên, ta chưa nhìn thấy “thứ đó”, không biết được trên đó đến cùng viết cái gì, “chỗ đó” đến cùng là nơi như thế nào ta cũng không biết được, dùng biện pháp gì đến được “chỗ đó” ta cũng không biết, cho nên tạm thời có thể cho rằng hắn nhất định phải dùng năm mươi tỷ dollar Mỹ mua các loại thiết bị cần thiết, mới có thể tới “chỗ đó”, đây là một khả năng có thể.

- Tổng hợp hai điểm trên, đầu tiên, hắn cần chạy trốn, bởi vì thích khách thế gia đang truy lùng hắn, thế nhưng lại không thể đi đến nơi hoang vu không người, bởi vì lúc đó hắn có tiền cũng không mua được thiết bị cần thiết, cho nên vị trí hiện tại của hắn khẳng định là ở nơi giao thông đông đúc, có nhiều vật phẩm chỉ cần có tiền sẽ mua được, hơn nữa còn là ở trong thành thị đông người. Thêm một điểm nữa, lực lượng chính phủ ở đó tương đối bạc nhược, bởi vì lúc trước ta cũng nhắc tới, thích khách thế gia trong bộ máy chính phủ trên toàn thế giới đều có người đại diện, cho nên trước mắt mà nói, những thành phố lớn ở châu Á có những đặc điểm trên, chỉ có Hongkong là phù hợp nhất.

Hạo Thiên xoa xoa huyệt thái dương, hắn suy nghĩ một lúc rồi mới nói:

- Ngươi và “hắn” đều là quái vật, ha ha, ngay cả ta cũng là quái vật, bất quá ta chung quy không so được với các ngươi. Mấy điểm trước đều còn có thể lý giải, thế nhưng tại sao hắn lại chọn nơi đông người chứ? Điều này có ý nghĩa gì sao? Thích khách thế gia sẽ không vì đông người mà có chút do dự nào, hơn nữa bọn họ có lực lượng ẩn giấu siêu việt hiện thực, cho dù là không thể bại lộ trước mặt công chúng, muốn giết một người cũng rất dễ dàng mà?

Adam nhất thời nở nụ cười nói:

- Cho nên mới có điểm thứ nhất lúc trước, thực lực hắn rất không tệ, chính là cái gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, xen lẫn trong nơi đông người cũng có thể bảo hộ chính mình, chỉ cần không bị triệt để bại lộ là được, cho nên đối với hắn mà nói, người càng nhiều ngược lại càng có thể lẩn trốn tốt hơn.

Hạo Thiên gật gật đầu nói:

- Đã rõ, Hongkong sao? Không, hẳn là toàn bộ phạm vi ven biển châu Á đều rất nguy hiểm, là như vậy phải không? Như vậy... ta sẽ đi châu Âu, sau đó lập tức tới núi Alpes thăm mấy muội muội tóc vàng, ai quan tâm tới chiến đấu giữa quái vật các ngươi chứ, dù sao kỳ hạn nghỉ phép của ta còn ba tháng, chúc các ngươi vui đùa thống khoái.

Nói xong, hắn phất phất tay rồi đi ra.

Adam nhẹ nhàng lắc lư ly rượu, mỉm cười nói:

- Như vậy... ta tất nhiên sẽ không phụ kỳ vọng của ngươi, nhất định sẽ có một trường chiến đấu thú vị, đúng rồi, thuận tiện nói một chút... tóc vàng chocolate kia hình như đang ở châu Âu tính toán kế hoạch gì đó, nếu như ngươi thuận tay, xử lý hắn đi, tuy rằng hắn sẽ không thể làm gì được ta, thế nhưng hết lần này đến lần khác quấy rối, sau đó lại trốn thoát rất nhanh, cũng thật là phiền phức.



Hạo Thiên cũng không quay đầu lại chỉ phất phất tay, tiếp đó liền đóng cửa phòng lại, lúc này trong phòng chỉ còn có Adam đang nâng ly rượu, cả người giống như đang suy nghĩ chuyện nào đó đến mức nhập thần, một lúc lâu sau, hắn mới thả ly rượu ra, mà ly rượu lại không rơi thẳng xuống mặt đất, chỉ lảo đảo lơ lửng giữa không trung, sau đó chậm rãi rơi xuống mặt bàn, loại trình độ lơ lửng này không thể so sánh với khả năng khống chế chai rượu lúc trước của Hạo Thiên, tốc độ, mức độ ổn định đều không cùng một đẳng cấp.

Adam thở ra một hơi, thì thào nói:

- “Chỗ đó” rốt cuộc là nơi thế nào? Ngọn nguồn của “Không” kế hoạch sao? Siêu việt thế giới này sao? Thật sự là... thú vị, nếu như có thể đánh bại “hắn” tiếp đó hủy diệt toàn bộ nhân loại, sau khi xong sẽ tiến vào, hoặc là trước hết đến “chỗ đó”, sau khi trở về sẽ hủy diệt toàn thế giới...

Tại một nơi nào đó trên trái đất, trong một tòa kiến trúc khổng lồ cổ phác, một thiếu nữ đang chậm rãi đi ra từ một gian phòng, mái tóc ngắn đen bóng, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, lại có một loại tuấn mỹ trung tính, bên cạnh nàng là một thanh niên đang mỉm cười ôn nhu, dung mạo người này vô cùng anh tuấn, tóc dài đến vai, cao khoảng một mét tám, vóc dáng tuyệt đối có thể so sánh với người mẫu, không, người mẫu bình thường so ra còn thua xa, tuyệt đối thật sự là một lãng tử sát thủ có thể hạ gục vô số nữ nhân.

- Được rồi, Anh Không, ngươi không nên đoán mò lung tung nữa, ta đã nói rồi, Ngự Không đã đi châu Phi làm nhiệm vụ ám sát dư đảng phát xít trốn trong một căn cứ quân sự, nhiệm vụ này cần thêm nhiều người, ngày mai ta sẽ cùng mọi người đi hoàn thành nhiệm vụ.

Nam tử ôn nhu cười nói, đồng thời dùng tay vỗ nhè nhẹ lên đầu thiếu nữ. Thiếu nữ phảng phất giống như có chút không quen bị vỗ đầu, thần thái nàng vô cùng băng lãnh, tuy vậy giờ phút này vẫn lộ ra vẻ quan tâm nói:

- Không có gì quan trọng? Chuế Không ca ca, thật sự cần thêm chín người sao? Hơn nữa Ngự Không ca ca đã đi, thêm huynh và Minh Không tỷ tỷ, Ny Không muội muội… không phải là mười người rồi sao? Đây phải là nhiệm vụ quy mô siêu lớn mới đúng.

Nam tử tên là Chuế Không vẫn mỉm cười ôn nhu mà nói:

- Cũng đúng, đây là một nhiệm vụ quy mô lớn, thế lực dư đảng phát xít kia cũng rất đáng sợ, muốn đột nhập thật sự rất khó, hơn nữa đối phương còn liên kết cùng thích khách phản bội của thích khách thế gia châu Âu, cho nên lần này cần phải đi mười người mới được.

Trên mặt thiếu nữ lộ ra biểu tình sửng sốt, nàng suy nghĩ hồi lâu rồi mới nói:

- Là bác sĩ lang sói kia sao? Nghe nói hắn ở châu Âu đã làm ra rất nhiều việc đáng sợ, hơn nữa cũng rất lợi hại?

Nam tử mỉm cười một chút rồi nói:

- Anh Không, muội không cần lo lắng đâu, chẳng lẽ muội không tin tưởng vào thực lực của ta? Đừng nói là ta, chỉ cần Ngự Không cũng có thể dễ dàng giải quyết hắn rồi, đây cũng coi như là để rèn luyện những tân nhân mới thôi, vì vậy mới là một nhiệm vụ quy mô lớn... Đúng rồi, Anh Không, muội thích quà gì? Sau khi ta làm xong nhiệm vụ sẽ đem quà về cho muội.

Thiếu nữ lắc đầu, nàng nhìn nam tử tóc dài nghiêm túc nói:

- Muội tự nhiên tin tưởng vào thực lực của Chuế Không ca ca, món quà duy nhất muội muốn... Xin hãy đưa tất cả mọi người trở về cùng nhau, được không?

Nam tử lại nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu thiếu nữ nói:

- Điều này là dĩ nhiên, bọn họ cũng là đồng bọn của ta, cho nên muội cứ yên tâm, ta sẽ đưa mọi người cùng nhau bình an trở về.

Nói xong, hắn lại mỉm cười ôn nhu với thiếu nữ. Thiếu nữ gật gật đầu, nàng yên lặng nhìn nụ cười của thanh niên bên cạnh... Không biết vì cái gì, trong lòng nàng bỗng sinh ra một loại dự cảm, lần này... có lẽ là lần cuối cùng nàng được nhìn nụ cười mỉm ôn nhu này, lần sau khi tái kiến Chuế Không ca ca, sẽ không còn thấy nụ cười sủng nịnh như vậy...

Thiếu nữ lắc lắc đầu mấy cái thật mạnh, đuổi ý tưởng hoang đường này ra khỏi đầu, tiếp đó nàng liền kéo kéo cánh tay nam tử, đi cùng hắn, hướng về phía đại sảnh bên ngoài, lúc này đã là gần hoàng hôn, hai người cùng nhau yên lặng đi trong tòa kiến trúc cổ đại thanh lịch, càng đi càng xa...

~Rắc!

Thanh niên tóc vàng ngồi trên ghế sô pha hung hăng cắn gãy đoạn chocolate trong miệng, hắn vừa ăn chocolate vừa nói:

-... Như đã nói, động thái của bang phái đối phương chỉ là để phô trương thanh thế, bởi vì hành động lúc trước, bọn họ đã tổn thất thảm trọng, hơn nữa con bài chưa lật của họ là phó thị trưởng cũng vì kế hoạch lần trước của chúng ta mà bị phơi bày trước công chúng, trong thời gian ngắn, ít nhất trong vòng một hai tháng hắn sẽ tuyệt đối không muốn bị bại lộ những chuyện mờ ám của bản thân một lần nữa, huống hồ cuộc tuyển cử năm tới… vì vậy ta cho rằng...

- Thời cơ đã chín muồi, có thể thu hoạch, chúng ta cần một kế hoạch quy mô lớn, một đòn liền triệt hạ phe đối phương, về phần phó thị trưởng thì chỉ cần chuyển cho hắn ba trăm vạn Euro, cứ như vậy, tuy đối phương lớn mạnh, nhưng lại đang trong thời điểm tối suy yếu, chúng ta có thể giành được toàn thắng!

Trong gian phòng này tất cả đều là nam tử âu mỹ da trắng, bọn họ mặc âu phục, hoặc là mặc y phục thường ngày, thậm chí có người cởi trần, bộ dáng mỗi người cũng không giống nhau, có người tao nhã, có người mặt mũi dữ tợn, có người thoạt nhìn gầy yếu không chịu nổi, giống như hút thuốc phiện lâu năm, nhưng mặc kệ quần áo hoặc là diện mạo của mỗi người như thế nào, giờ phút này tất cả bọn họ đều mang một vẻ hưng phấn, chỉ kém mức đứng lên hoan hô mà thôi.

Sau khi thanh niên tóc vàng nói xong, nhóm người này mới thở mạnh ra một hơi, cầm đầu là một nam tử béo mập tầm năm mươi tuổi, hắn bỗng nhiên cười ha ha lớn tiếng, vừa cười vừa bước lại gần, đồng thời dùng lực vỗ vỗ vai thanh niên tóc vàng:

- Ha ha ha, Nyos, ngươi quả nhiên không thể nào tính sai, lần này thật sự may mắn nhờ có ngươi, có thể triệt hạ bang phái đã chiếm lĩnh phần lớn địa bàn thành phố ba mươi năm qua, cứ như vậy, thị phần buôn bán thuốc phiện của mấy bang phái chúng ta, địa bàn giao dịch, còn có mấy câu lạc bộ đêm, quán bar… đều tăng lên vài lần so với hiện tại, tốt lắm, ngươi quả là tay sai hàng đầu của chúng ta!

Trong khi nói chuyện, nam tử béo mập này đã đến trước mặt thanh niên tóc vàng, thuận tay cầm lấy một thanh chocolate từ trên bàn, nhưng hắn còn chưa kịp nhấc thanh chocolate lên xong, lập tức đã bị thanh niên tóc vàng giật văng ra lại khỏi tay. Thanh niên tóc vàng lạnh lùng liếc mắt nhìn một cái, tiếp đó cầm lấy thanh chocolate, bóc lớp vỏ bọc, chậm rãi đưa vào miệng, cắn mạnh một cái, rắc một tiếng, thanh chocolate bị gãy làm đôi, sau đó hắn mới nói:

- Bỏ tay của ngươi ra, đầu tiên, ta sẽ đính chính lại mấy điểm, ta không phải tay sai hàng đầu của các ngươi, mà là người được lợi lớn nhất, dựa theo hiệp nghị lần trước, chiến lợi phẩm đoạt được lần này ta sẽ lấy bốn mươi phần trăm, còn sáu mươi phần trăm còn lại các ngươi tự chia nhau, đây là điều kiện tiên quyết lúc đầu, cho nên đừng dùng chút lời lẽ hăm dọa ta, tiếp theo... Ta không thích người khác lấy chocolate trước mặt ta, những lời này ta chỉ nói một lần, hãy nhớ cho rõ.

Nam tử béo mập hơi kinh ngạc nhìn về phía thanh niên tóc vàng, hắn lại cười ha ha, che giấu chút xấu hổ, sau đó mới nói:

- Sáu mươi phần trăm... nhưng chúng ta có bảy bang phái, sáu mươi phần trăm thì chia như thế nào đây? Hơn nữa cần phải cẩn thận thương lượng, chung quy ngươi cũng chỉ là người mới đến thành phố này không lâu, không có chúng ta, kế hoạch của ngươi sẽ không thể thực hiện được, cho nên định mức phân phối của mỗi bên cần phải cẩn thận thương lượng lại, không phải sao? Ha ha ha...

Thanh niên tóc vàng lại bỏ thêm một mảnh chocolate vào miệng, hắn vừa ăn vừa nói:

- Đầu tiên, ước định chính là ước định, không thể xâm phạm, tiếp theo, quy tắc của trò chơi chính là quy tắc, nếu ngươi không có năng lực tự mình khống chế trò chơi, như vậy tốt nhất nên tuân thủ quy tắc, hiện tại... Ta không muốn nói thêm với ngươi nữa, ngươi có thể đi, còn chuyện phần trăm ngươi nhận được... ta sẽ phái người thông báo lại sau.

Sắc mặt nam tử béo mập dần dần trở nên xanh mét, hắn nhìn đông nhìn tây về phía những người còn lại, nhưng xung quanh chỉ có biểu lộ sung sướng khi thấy có kẻ gặp họa, sau một lát hắn chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, không nói câu nào, xoay người đi ra khỏi cửa phòng. Sau khi hắn ra khỏi phòng, bảy tám tên cao to cơ bắp mới từ xa chạy tới vây quanh, đồng thời một chiếc xe dài cũng chạy đến từ bên kia đường, dừng trước mặt hắn.

Nam tử béo mập vẻ mặt giận dữ ngồi trên xe hơi, hắn không đợi cửa xe đóng xong, trực tiếp nói với một thanh niên cao gầy ngồi đối diện:

- Garl, lập tức gọi người xử lý hắn, hừ, một tên chỉ dựa vào đầu óc kiếm cơm, vậy mà cũng dám chiếm bốn mươi phần trăm lợi nhuận thu hoạch? Lại còn cùng sáu bang phái còn lại áp bức ta? ***, lão tử muốn giết hắn!

~Đùng!

Nam tử tên là Garl này cầm một khẩu súng lục trong tay, họng súng còn đang bốc khói xanh, mà nam tử trung niên béo mập thì vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, ngay trung tâm trán còn có một vết đạn, sau đó, máu tươi từ giữa trán phụt ra...

- Ngươi đã trái với quy tắc của trò chơi.



Garl yên lặng thu hồi súng lục, hắn liếc mắt nhìn nam tử béo mập, sau đó trực tiếp bước xuống xe, đi về hướng phòng họp.

Mà tất cả mọi người trong phòng, bọn họ tự nhiên cũng nghe thấy tiếng súng truyền đến từ bên ngoài, lập tức gần như tất cả đều vội vàng đứng lên, thế nhưng sau tiếng súng duy nhất vừa rồi bên ngoài lại trở nên yên tĩnh, một tiếng ồn cũng không có, thậm chí... nhóm tay sai thủ hạ của bọn họ nửa điểm phản ứng cũng không có… nhất thời, sắc mặt tất cả đều trở nên xanh mét, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, sau đó đều yên lặng ngồi xuống, nhìn về phía thanh niên tóc vàng đang bóc vỏ thanh chocolate.

~Rắc!

Thanh niên tóc vàng lại một lần cắn gãy thanh chocolate, sau đó mới nói:

- Như vậy ước định vẫn có hiệu lực như cũ? Ta nhận được bốn mươi phần trăm, là như vậy đúng không?

Những người còn lại liếc mắt nhìn lẫn nhau, sau đó chỉ có thể gật đầu, cho đến lúc này, thanh niên tóc vàng mới nhẹ nhàng nở nụ cười.

- Như vậy, sự tình bên này đã hoàn tất. Adam, ngươi chuẩn bị tốt chưa? Lần này chính là một động thái lớn a.

Thanh niên tóc vàng mỉm cười ném miếng chocolate vào miệng, sau đó liền đứng dậy từ trên ghế sô pha, yên lặng đi ra khỏi phòng...

Tại một nơi nào đó ở Trung Quốc...

Một thanh niên đeo kính mặc quân trang vẻ mặt lạnh nhạt yên lặng ngồi trên ghế, trước mặt đặt một chồng giấy lớn, rất nhiều trang đã viết đầy chi chít vô số những công thức toán học, hắn vẫn đang cầm bút tính toán liên tục trên giấy, bên cạnh, bảy tám tên quân nhân từ già đến trẻ cũng đang ghi chép cái gì đó, không biết bao lâu sau, thanh niên đeo kính mới bỏ bút xuống nói:

- Tình huống cơ bản chính là như vậy, số hạng thứ ba mươi bảy sau chữ số thập phân có một sai sót, kéo theo hệ thống tính toán kế tiếp bị phá vỡ, bất quá có thể thấy, hằng số tính ra dựa trên một thực nghiệm là chính xác, như vậy dựa theo hằng số này tiến hành suy ngược lại, có thể tìm ra số liệu chính xác.

- Rõ.

Một thiếu nữ mặc quân trang vội vàng ghi lại những lời này, những người còn lại thì nhanh chóng thu thập lại đống giấy lớn đã được viết kín. Thanh niên yên lặng đẩy kính mắt, vẻ mặt không chút thay đổi nhìn về thiếu nữ phía trước, thiếu nữ này lập tức hốt hoảng, vội vàng nhìn về phía cặp văn kiện ôm trước ngực, sau giây lát, nàng liền vội vàng báo cáo:

- Phòng thí nghiệm lò phản ứng vi tụ hợp số ba xuất hiện trục trặc mới, hi vọng đại tá giải quyết vấn đề trước ngày mai, nếu không chu kỳ hồi phục của lò phản ứng sẽ phải lùi lại đến mười bảy ngày sau, nhiệm vụ của phòng thí nghiệm số ba có khả năng phải bị trì hoãn, mặt khác, về phòng thực nghiệm vũ khí Gauss số tám, xuất hiện tình huống nòng súng phát nổ, theo phỏng đoán ban đầu, rất có khả năng là do...

- Tiếp theo có những việc gì?

Thanh niên đeo kính vẫn như cũ mặt không biểu tình, chỉ nói với thiếu nữ một câu như vậy. Thiếu nữ trong lòng càng hoảng hốt, nàng không chút nghĩ ngợi lập tức nói:

- Vấn đề quan trọng, Diệp tướng quân trưa nay đã đến căn cứ, ngài ấy hi vọng có thể tự mình gặp đại tá, chỉ là lúc đó đại tá đang trong quá trình suy luận công thức hóa học của ắc quy công suất cao, cho nên dựa trên điều lệ của căn cứ, đã tiến hành tạm hoãn, tuy vậy chỉ có thể tạm hoãn trong hai mươi bốn giờ. Hiện tại đại tá có muốn đến gặp Diệp tướng quân không?…

Thanh niên đeo kính yên lặng liếc mắt nhìn thiếu nữ, sau đó xoay người nói:

- Diệp tướng quân? Bằng hữu tốt của cha? Như vậy... trước tiên đến gặp ông ta đi.

Nói xong, hắn liền bắt đầu bước ra khỏi phòng. Cho đến sau khi thanh niên đeo kính đã ra khỏi, những người còn lại trong gian phòng này mới thở ra một hơi, đặc biệt là thiếu nữ ôm cặp văn kiện, nhìn giống như đã căng thẳng đến sắp ngất xỉu, nàng vội vàng kéo một chiếc ghế lại rồi ngồi xuống, đồng thời lau mồ hôi lấm tấm trên trán.

- Thật sự là quái vật...

Đột nhiên có một người thì thào nói ra một câu như vậy, tất cả những người còn lại đều đổ dồn ánh mắt về phía hắn, đây là một quân nhân trẻ ước chừng hai tám hai chín tuổi, hắn nhìn thấy ánh mắt đổ dồn của mọi người thì hơi sửng sốt, vội vàng nói:

- Các ngươi không nghĩ như vậy sao? Công thức vô cùng phức tạp này nếu dựa vào siêu cấp máy tính tính toán cũng cần hơn ba giờ, hơn nữa mỗi lần đều sẽ xuất hiện sai sót tại chữ số thứ ba mươi sau dấu thập phân, thế nhưng hắn chỉ dùng một buổi chiều tiến hành suy luận ngược mà thôi, các ngươi cảm thấy đó là năng lực mà sinh mạng thể nên có sao chứ?

Những người còn lại người đều trở nên trầm mặc, hơn nửa ngày sau, một người quân nhân tầm sáu mươi tuổi trong đó mới nói:

- Tiểu Dương, thời gian ngươi tới nơi này còn chưa lâu, sau này sẽ thành thói quen thôi, bất quá hiện tại ngay lúc này ta cần trịnh trọng nói cho ngươi biết một điều... Những lời này nói trong căn cứ, thậm chí nói trước mặt “hắn” cũng không sao, thế nhưng trăm ngàn lần không được phép nói đến khi ở ngoài căn cứ, nếu không...

- Trường biến cố cách đây hai mươi năm ngươi có từng nghe đến chứ? Nguyên nhân vì sao thì ta không thể nói, nhưng khi đó tổng cộng hơn một ngàn ba trăm người rơi vào danh sách thanh tẩy, chiếm hơn một nửa nhân viên nghiên cứu của toàn bộ căn cứ, đó còn là do cha “hắn” khi đó vẫn khoẻ mạnh, hiện tại đã chỉ còn có “hắn”, nếu lại phát sinh một lần như vậy, chỉ sợ ngay cả ta cũng sẽ... Cho nên, họa từ miệng mà ra, cứ hiểu như vậy là được.

Cùng lúc đó, trong một căn phòng khác, một lão quân nhân hơn sáu bảy chục tuổi đang ngồi ngay ngắn trên một chiếc ghế, trên vai người quân nhân này là quân hàm trung tướng, tuy rằng tuổi đã tương đối cao, nhưng khí chất quân nhân lại không hề suy giảm, ngược lại càng có một loại khí chất đặc biệt do thời gian lắng đọng. Thanh niên đeo kính không hề có chút khách sáo nào, đến ngồi trước mặt vị quân nhân cao tuổi, trực tiếp hỏi:

- Nhiệm vụ?

Lão quân nhân nhìn thanh niên thật sâu vài lần, sau đó thở dài nói:

- Ngươi vẫn là như vậy... Nếu như cha ngươi còn sống, phỏng chừng hắn cũng sẽ thở dài... Chúng ta cần ngươi bắt sống một người, không được để hắn chết, nhất định phải bắt sống, đồng thời mang về phần văn kiện trong tay hắn, đạo cụ, thậm chí là sinh mạng thể, nói tóm lại, trong tay người này đang có một thứ chúng ta không biết cụ thể là gì, nhưng nó vô cùng quan trọng, dù cho người này đã chết, thứ đó cũng nhất định phải được mang về, đó chính là nhiệm vụ của ngươi.

Thanh niên yên lặng đẩy mắt kính một chút rồi nói:

- Số lượng nhân viên, mức độ trợ giúp, cấp độ quyền hạn ta có thể sử dụng, tất cả những thông tin đã biết về đối phương?

Lão quân nhân lấy một phần văn kiện ra từ trong ngực áo rồi nói:

- Chúng ta sẽ điều đại đội số một, hai, ba đến, ngươi có thể vận dụng tất cả lực lượng cần thiết ngoại trừ của tam đại căn cứ quân sự, tuy vậy giới hạn mức độ điều động từ một ngàn người trở xuống, hơn nữa không sử dụng vũ khí trên cấp độ tên lửa đạn đạo, không tạo ra ngộ thương cho một ngàn người trở lên, không giết chết thị trưởng và các viên chức cấp cao, không gây phát sinh chiến tranh với quốc gia khác, ngoài những điều này còn lại đều tùy ngươi, đây là những tin tức tình báo thu thập được về nhiệm vụ lần này, mặt khác, có một điểm không được ghi trên báo cáo, cần phải do chính ta nói cho ngươi... Về mục tiêu của nhiệm vụ, trước mắt có một thế lực rất lớn đang truy tìm đuổi giết hắn, nhất định phải bắt giữ được mục tiêu sớm hơn so với thế lực này, nếu như có thể, tiêu diệt toàn bộ lực lượng truy lùng của thế lực nguy hiểm này.

Thanh niên đeo kính cầm phần văn kiện vừa được lấy ra, hắn cũng không nhìn kỹ, chỉ đứng lên sau đó quay đầu bước đi, vừa đi vừa nói:

- Đây là nhiệm vụ thứ hai, như vậy còn lại một lần cuối cùng...

Nói xong, thanh niên đeo kính đã bước ra, trong phòng lúc này chỉ còn lại có một mình lão quân nhân. Đến sau khi thanh niên đeo kính đã đi khỏi, lão quân nhân cao tuổi mới lấy ra một bao thuốc lá từ trong ngực áo, rút ra một điếu, châm lửa rồi đặt ở mép bàn, tiếp đó lại rút ra thêm một điếu nữa, châm lửa rồi đưa lên miệng, sau khi hút vài hơi thật sâu, lúc này lão quân nhân mới ngẩng đầu nhìn về phía hư không thì thào nói:

- Lão bằng hữu, con của ngươi thoạt nhìn đã rất muốn chết, các loại khoa học kỹ thuật siêu hiện đại, ước định ba lần giao nhiệm vụ, những thứ này đều đã không còn trói buộc được hắn...

- Con trai ngươi, Sở Hiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hạn Tương Lai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook