Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống
Chương 148: Chương 148: Lời khuyên hay là uy hiếp!?
Kieulao
28/09/2018
“ Lục Mạch Kiếm Tiên quả nhiên danh bất hư truyền, ngươi là làm sao phát hiện được ta!? ”
Người đến không ai khác chính là Kim Hoa Bà Bà và Ân Ly thì ra vẫn chưa ly khai mà là đang ẩn nấp quanh đây bấy lâu.
“ Ta chỉ là đoán mò mà thôi, nào ngờ thật sự lại có kẻ giật mình ”
Ngô Chính bình thản đáp lời, sau đó lại nói tiếp:
“ Chỉ là không biết ngươi chờ ta ở đây là muốn làm gì? ”
“ Tiểu tử ngươi nói chuyện đúng là không biết trên dưới, ngươi là làm sao biết được thân phận của ta? ”
Ngô Chính lời lẽ nói ra đều không biết kính trên nhường dưới để Kim Hoa Bà Bà thần sắc rất không vui, nhưng rồi vẫn là đi thẳng vào vấn đề không muốn lại dây dưa dài dòng với hắn.
Ngược lại Ngô Chính vẫn là rất thản nhiên không để ý, cười nhạt đáp lời:
“ Trên thế gian này không có chuyện gì là không thể biết, có một người biết tất sẽ có người thứ hai cũng biết, chỉ là sớm hay muộn mà thôi ”
Đạo lý này rất đơn giản, không có bí mật nào vĩnh viễn là bí mật, trừ khi là bị quên lãng trong dòng chảy của lịch sử mà thôi.
Kim Hoa Bà Bà đương nhiên là minh bạch đạo lý này, cũng minh bạch Ngô Chính là không muốn nói thêm cho nên Kim Hoa Bà Bà cũng không đi sâu truy vấn liền chuyển sang vấn đề khác:
“ Người ngay thẳng không nói chuyện vòng vo, lời này của ngươi nếu không phải là uy hiếp thì là một lời khuyên cho ta sao? ”
“ Ha ha, là uy hiếp hay là lời khuyên không phải là ta có thể quyết định, còn phải tùy vào ngươi muốn nghĩ về nó như thế nào ”
Ngô Chính bỗng nhiên cười to, lời nói của hắn tựa như là có thâm ý nhưng cũng có thể chỉ là buộc miệng vu vơ, đồng dạng còn là tùy thuộc vào Kim Hoa Bà Bà muốn hiểu lời nói của hắn theo cách nào.
Phải biết thân phận chân thật của Kim Hoa Bà Bà một khi bại lộ không chỉ là liên quan đến mạng sống của bà ta, còn là dẫn đến tranh chấp triền miên giữa Minh giáo tây vực và Minh giáo trung nguyên xảy ra.
Kim Hoa Bà Bà thân phận chính là Tử Sam Long Vương Đại Ỷ Ti đứng đầu trong tứ đại hộ giáo Pháp vương của Minh giáo nhưng thực chất còn có một thân phận khác là thánh nữ của Minh giáo Ba Tư, sang trung nguyên chỉ là để tìm lại Càn Khôn Đại Nã Di môn võ công thất lạc của Minh giáo Ba Tư mà thôi.
Sau này Đại Ỷ Ti lại vì Hàn Thiên Diệp mà phản bội Minh giáo mới dẫn đến tình cảnh bị truy sát phải đóng giả Kim Hoa Bà Bà như lúc bấy giờ.
Mà Kim Hoa Bà Bà mục đích chính là muốn đánh cắp Càn Khôn Đại Nã Di để lập công chuộc tội, đồng thời cũng là để Tiểu Chiêu trở lại thay bà làm thánh nữ của Minh giáo Ba Tư, nếu hoàn thành hai việc này liền có thể đảm bảo mạng sống của bà ta, hơn nữa cũng không cần phải dấy lên tranh đấu giữa Minh giáo trung nguyên và Minh giáo tây vực.
Tuy nhiên Minh giáo cao tầng không oán hận Đại Ỷ Ti ngược lại trong lúc nội bộ lục đục này càng là hy vọng bà ta có thể trở về lại Minh giáo trợ giúp một tay, đây là cũng là lời khuyên trong lời nói của Ngô Chính.
Nhưng cũng có thể hiểu theo một cách khác, một khi Đại Ỷ Ti bại lộ thân phận trước khi đạt được mục đích của mình sẽ dẫn đến Minh giáo tây vực cho người sang trung nguyên ráo riết truy sát bà ta, đồng thời Minh giáo trung nguyên cao tầng trong lúc đó cũng sẽ không làm ngơ đứng nhìn, tất nhiên là muốn bảo vệ Đại Ỷ Ti khỏi đám người truy sát kia.
Đến khi đó nguyện vọng của Đại Ỷ Ti xem như là đi toi không thể cứu vãng, mà đây chính là lời uy hiếp của Ngô Chính.Đến khi đó nguyện vọng của Đại Ỷ Ti xem như là đi toi không thể cứu vãng, mà đây chính là lời uy hiếp của Ngô Chính.
Nhưng dù là lời khuyên hay là uy hiếp thì cũng giống như trước đó Ngô Chính từng nói mà thôi, mục đích của hắn khi giữ lại mạng sống của Hồ Thanh Ngưu chính là vì muốn giữ lại một vị thần y trợ giúp cho Minh giáo trong công cuộc khởi nghĩa chống lại quân Nguyên, mà lần này cũng là muốn giữ lại Đại Ỷ Ti để bà ta trở về Minh giáo trợ giúp một tay ổn định cục diện lục đục nội bộ.
Nên biết hiện tại Ngô Chính biết được thân phận chân thực của Đại Ỷ Ti cũng đồng nghĩa với việc hắn mới là người cầm chuôi, tức là nói nguyện vọng của Đại Ỷ Ti có hoàn thành được hay không còn phải xem Ngô Chính hôm nay tâm trạng tốt xấu như thế nào.
Lại nói Đại Ỷ Ti có thể làm gì được Ngô Chính hay sao!? Dùng vũ lực thì vừa rồi Diệt Tuyệt sư thái chính là bằng chứng sống nói rõ việc này là bất khả thi, còn dùng lời lẽ thì đạo lý lại đang nằm về phía Ngô Chính.
Thế nên Kim Hoa Bà Bà tốt nhất vẫn là nên xem lời nói của Ngô Chính như một sự uy hiếp thì hơn.
“ Khụ khụ... chúng ta đi thôi! ”
Kim Hoa Bà Bà không trả lời cũng không muốn tiếp tục nói chuyện với Ngô Chính, chớp mắt liền đã thi triển khinh công mang theo Ân Ly đã phóng đi thật xa.
“ Sao bà ta đột nhiên lại chạy đi như vậy!? ”
Một bên Chu Chỉ Nhược không ngăn được hiếu kỳ hỏi thăm, mới đó không phải còn đang nói chuyện rất bình thường đấy ư!? Sao tự dưng lại giống như là bị ai đó truy sát phải nhanh chân đào tẩu như vậy?
Đông Phương Bạch cũng là chỗ hiểu chỗ không để nàng rất tò mò Ngô Chính vừa rồi trong lời nói là có thâm ý gì, lúc này lại lắng tai mà nghe.
“ Ha ha, không cần phải để ý, chúng ta cũng khởi hành đi thôi ”
Ngô Chính cười to đáp lời, hắn đã đạt được mục đích của mình cho nên tâm trạng lúc này cũng trở nên rất vui vẻ thư thái hơn rất nhiều.
Nhưng là lời nói của hắn lại để Đông Phương Bạch một bên nhàm chán bĩu môi, Ngô Chính lần này lại tương tự khi còn ở thế giới trước kia, suốt ngày cứ tỏ ra nguy hiểm thần thần bí bí.
Ngược lại Chu Chỉ Nhược thì rất nghe lời không thèm để ý nữa, lúc này lại quay sang hỏi tiếp:
“ Nhưng mà chúng ta phải đi đâu bây giờ? ”
Nhìn lại Hồ Điệp Cốc ngôi nhà của Hồ Thanh Ngưu trước đó đã bị Ỷ Thiên kiếm của Diệt Tuyệt sư thái phá đến hỏng rồi, suốt hai năm nay Chu Chỉ Nhược vẫn luôn xem nơi này là nhà cho nên bây giờ phải rời đi để nàng có chút không nỡ.
Ngô Chính thì không chú ý đến những việc nhỏ nhặt này, đối với hắn thì đâu đâu cũng có thể là nhà, cho dù là bên trong rừng rậm xây một căn chòi đơn sơ như trước kia chỉ cần còn có Đông Phương Bạch và Chu Chỉ Nhược bên cạnh, nơi đó liền có thể là nhà của hắn.
Chỉ tay về hướng tây bắc, Ngô Chính lại cười nói:
“ Tất nhiên là đến núi Võ Đang, cũng là lúc thực hiện lời hứa với tiểu tử kia ”
Trong Hai năm qua Ngô Chính vẫn không quên lời hứa của mình với Trương Vô Kỵ, vì để thực hiện lời hứa này Ngô Chính thậm chí đã bất chấp cả sĩ diện đánh cắp sao chép hai bộ thư tịch là Đới Mạch Luận và Tý Ngọ Châm Cứu Kinh, cũng là bao quát công trình nghiên cứu y học tích lũy cả đời của Hồ Thanh Ngưu.
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Người đến không ai khác chính là Kim Hoa Bà Bà và Ân Ly thì ra vẫn chưa ly khai mà là đang ẩn nấp quanh đây bấy lâu.
“ Ta chỉ là đoán mò mà thôi, nào ngờ thật sự lại có kẻ giật mình ”
Ngô Chính bình thản đáp lời, sau đó lại nói tiếp:
“ Chỉ là không biết ngươi chờ ta ở đây là muốn làm gì? ”
“ Tiểu tử ngươi nói chuyện đúng là không biết trên dưới, ngươi là làm sao biết được thân phận của ta? ”
Ngô Chính lời lẽ nói ra đều không biết kính trên nhường dưới để Kim Hoa Bà Bà thần sắc rất không vui, nhưng rồi vẫn là đi thẳng vào vấn đề không muốn lại dây dưa dài dòng với hắn.
Ngược lại Ngô Chính vẫn là rất thản nhiên không để ý, cười nhạt đáp lời:
“ Trên thế gian này không có chuyện gì là không thể biết, có một người biết tất sẽ có người thứ hai cũng biết, chỉ là sớm hay muộn mà thôi ”
Đạo lý này rất đơn giản, không có bí mật nào vĩnh viễn là bí mật, trừ khi là bị quên lãng trong dòng chảy của lịch sử mà thôi.
Kim Hoa Bà Bà đương nhiên là minh bạch đạo lý này, cũng minh bạch Ngô Chính là không muốn nói thêm cho nên Kim Hoa Bà Bà cũng không đi sâu truy vấn liền chuyển sang vấn đề khác:
“ Người ngay thẳng không nói chuyện vòng vo, lời này của ngươi nếu không phải là uy hiếp thì là một lời khuyên cho ta sao? ”
“ Ha ha, là uy hiếp hay là lời khuyên không phải là ta có thể quyết định, còn phải tùy vào ngươi muốn nghĩ về nó như thế nào ”
Ngô Chính bỗng nhiên cười to, lời nói của hắn tựa như là có thâm ý nhưng cũng có thể chỉ là buộc miệng vu vơ, đồng dạng còn là tùy thuộc vào Kim Hoa Bà Bà muốn hiểu lời nói của hắn theo cách nào.
Phải biết thân phận chân thật của Kim Hoa Bà Bà một khi bại lộ không chỉ là liên quan đến mạng sống của bà ta, còn là dẫn đến tranh chấp triền miên giữa Minh giáo tây vực và Minh giáo trung nguyên xảy ra.
Kim Hoa Bà Bà thân phận chính là Tử Sam Long Vương Đại Ỷ Ti đứng đầu trong tứ đại hộ giáo Pháp vương của Minh giáo nhưng thực chất còn có một thân phận khác là thánh nữ của Minh giáo Ba Tư, sang trung nguyên chỉ là để tìm lại Càn Khôn Đại Nã Di môn võ công thất lạc của Minh giáo Ba Tư mà thôi.
Sau này Đại Ỷ Ti lại vì Hàn Thiên Diệp mà phản bội Minh giáo mới dẫn đến tình cảnh bị truy sát phải đóng giả Kim Hoa Bà Bà như lúc bấy giờ.
Mà Kim Hoa Bà Bà mục đích chính là muốn đánh cắp Càn Khôn Đại Nã Di để lập công chuộc tội, đồng thời cũng là để Tiểu Chiêu trở lại thay bà làm thánh nữ của Minh giáo Ba Tư, nếu hoàn thành hai việc này liền có thể đảm bảo mạng sống của bà ta, hơn nữa cũng không cần phải dấy lên tranh đấu giữa Minh giáo trung nguyên và Minh giáo tây vực.
Tuy nhiên Minh giáo cao tầng không oán hận Đại Ỷ Ti ngược lại trong lúc nội bộ lục đục này càng là hy vọng bà ta có thể trở về lại Minh giáo trợ giúp một tay, đây là cũng là lời khuyên trong lời nói của Ngô Chính.
Nhưng cũng có thể hiểu theo một cách khác, một khi Đại Ỷ Ti bại lộ thân phận trước khi đạt được mục đích của mình sẽ dẫn đến Minh giáo tây vực cho người sang trung nguyên ráo riết truy sát bà ta, đồng thời Minh giáo trung nguyên cao tầng trong lúc đó cũng sẽ không làm ngơ đứng nhìn, tất nhiên là muốn bảo vệ Đại Ỷ Ti khỏi đám người truy sát kia.
Đến khi đó nguyện vọng của Đại Ỷ Ti xem như là đi toi không thể cứu vãng, mà đây chính là lời uy hiếp của Ngô Chính.Đến khi đó nguyện vọng của Đại Ỷ Ti xem như là đi toi không thể cứu vãng, mà đây chính là lời uy hiếp của Ngô Chính.
Nhưng dù là lời khuyên hay là uy hiếp thì cũng giống như trước đó Ngô Chính từng nói mà thôi, mục đích của hắn khi giữ lại mạng sống của Hồ Thanh Ngưu chính là vì muốn giữ lại một vị thần y trợ giúp cho Minh giáo trong công cuộc khởi nghĩa chống lại quân Nguyên, mà lần này cũng là muốn giữ lại Đại Ỷ Ti để bà ta trở về Minh giáo trợ giúp một tay ổn định cục diện lục đục nội bộ.
Nên biết hiện tại Ngô Chính biết được thân phận chân thực của Đại Ỷ Ti cũng đồng nghĩa với việc hắn mới là người cầm chuôi, tức là nói nguyện vọng của Đại Ỷ Ti có hoàn thành được hay không còn phải xem Ngô Chính hôm nay tâm trạng tốt xấu như thế nào.
Lại nói Đại Ỷ Ti có thể làm gì được Ngô Chính hay sao!? Dùng vũ lực thì vừa rồi Diệt Tuyệt sư thái chính là bằng chứng sống nói rõ việc này là bất khả thi, còn dùng lời lẽ thì đạo lý lại đang nằm về phía Ngô Chính.
Thế nên Kim Hoa Bà Bà tốt nhất vẫn là nên xem lời nói của Ngô Chính như một sự uy hiếp thì hơn.
“ Khụ khụ... chúng ta đi thôi! ”
Kim Hoa Bà Bà không trả lời cũng không muốn tiếp tục nói chuyện với Ngô Chính, chớp mắt liền đã thi triển khinh công mang theo Ân Ly đã phóng đi thật xa.
“ Sao bà ta đột nhiên lại chạy đi như vậy!? ”
Một bên Chu Chỉ Nhược không ngăn được hiếu kỳ hỏi thăm, mới đó không phải còn đang nói chuyện rất bình thường đấy ư!? Sao tự dưng lại giống như là bị ai đó truy sát phải nhanh chân đào tẩu như vậy?
Đông Phương Bạch cũng là chỗ hiểu chỗ không để nàng rất tò mò Ngô Chính vừa rồi trong lời nói là có thâm ý gì, lúc này lại lắng tai mà nghe.
“ Ha ha, không cần phải để ý, chúng ta cũng khởi hành đi thôi ”
Ngô Chính cười to đáp lời, hắn đã đạt được mục đích của mình cho nên tâm trạng lúc này cũng trở nên rất vui vẻ thư thái hơn rất nhiều.
Nhưng là lời nói của hắn lại để Đông Phương Bạch một bên nhàm chán bĩu môi, Ngô Chính lần này lại tương tự khi còn ở thế giới trước kia, suốt ngày cứ tỏ ra nguy hiểm thần thần bí bí.
Ngược lại Chu Chỉ Nhược thì rất nghe lời không thèm để ý nữa, lúc này lại quay sang hỏi tiếp:
“ Nhưng mà chúng ta phải đi đâu bây giờ? ”
Nhìn lại Hồ Điệp Cốc ngôi nhà của Hồ Thanh Ngưu trước đó đã bị Ỷ Thiên kiếm của Diệt Tuyệt sư thái phá đến hỏng rồi, suốt hai năm nay Chu Chỉ Nhược vẫn luôn xem nơi này là nhà cho nên bây giờ phải rời đi để nàng có chút không nỡ.
Ngô Chính thì không chú ý đến những việc nhỏ nhặt này, đối với hắn thì đâu đâu cũng có thể là nhà, cho dù là bên trong rừng rậm xây một căn chòi đơn sơ như trước kia chỉ cần còn có Đông Phương Bạch và Chu Chỉ Nhược bên cạnh, nơi đó liền có thể là nhà của hắn.
Chỉ tay về hướng tây bắc, Ngô Chính lại cười nói:
“ Tất nhiên là đến núi Võ Đang, cũng là lúc thực hiện lời hứa với tiểu tử kia ”
Trong Hai năm qua Ngô Chính vẫn không quên lời hứa của mình với Trương Vô Kỵ, vì để thực hiện lời hứa này Ngô Chính thậm chí đã bất chấp cả sĩ diện đánh cắp sao chép hai bộ thư tịch là Đới Mạch Luận và Tý Ngọ Châm Cứu Kinh, cũng là bao quát công trình nghiên cứu y học tích lũy cả đời của Hồ Thanh Ngưu.
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.