Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống
Chương 151: Chương 151: Thành ý
Kieulao
28/09/2018
Ba người đều dựa vào những gì nghe được hôm đó mà ngộ ra võ học khai tông lập phái, tuy nhiên vì không thể nào nhớ hết toàn bộ cho nên mỗi người chỉ thuộc lòng một phần ba tâm pháp trong kinh thư.
Cũng bởi vì vậy nội công tâm pháp của ba người không thể gọi là Cửu Dương Chân Kinh mà phân biệt thành Võ Đang Cửu Dương Công, Nga My Cửu Dương Công và Thiếu Lâm Cửu Dương Công.
Cho đến tận bây giờ cả ba môn phái này nội công thực chất đều là có chỗ khiếm khuyết chưa được hoàn thiện.
Ngoại trừ Trương Tam Phong trong một tương lai gần không xa có thể dựa vào nội tình có sẵn tự mình sáng tạo ra Võ Đang Thần Công thì hai môn phái còn lại xuyên suốt qua mấy cái thời đại sau đó vẫn là dậm chân tại chỗ không thể bù khuyết cho nội công tâm pháp của bản môn được.
Tuy nhiên hiện tại Trương Tam Phong vẫn chưa sáng tạo ra Võ Đang Thần Công, cho nên trong lòng ít nhiều vẫn có chấp niệm muốn hoàn thiện bổ khuyết võ học cả đời của mình, sáng tạo ra một môn nội công tâm pháp chấn phái cho Võ Đang.
Lúc này chỉ cần Trương Tam Phong có thể được phép tham khảo qua Cửu Dương Chân Kinh bản đầy đủ tin rằng không bao lâu ông ta liền có thể đạt được nguyện vọng cả đời của mình, đồng thời cũng rút ngắn đi rất nhiều thời gian của ông ta.
“ Không sai, nội công của vãn bối chính là Cửu Dương Chân Kinh ”
Ngô Chính cũng rất hào sảng thành thật không giấu diếm đáp lời.
“ Phải chăng Trương Chân Nhân là có hứng thú với môn công pháp này!? ”
“ Quả nhiên là Cửu Dương Chân Kinh, không giấu gì thiếu hiệp, nội công tâm pháp của Võ Đang phái chúng ta căn cơ nội tình cũng là dựa vào một phần ba tâm pháp bên trong Cửu Dương Chân Kinh mà diễn biến thành ”
Trương Tam Phong vừa vuốt râu vừa nói, giọng điệu rất thản nhiên không giống như là có “ hứng thú ” như trong lời nói của Ngô Chính.
“ Lão đạo nguyện vọng lớn nhất đời này chính là sáng tạo hoàn thiện võ học chấn phái của Võ Đang, đồng thời cũng là hoàn thành chấp niệm trong lòng của mình, chỉ là hy vọng lần này Ngô thiếu hiệp ngược lại có thể thành toàn cho ta!? ”
Nghe được lời nói Ngô Chính không khỏi cảm khái Trương Tam Phong quả thật là bình dị đến không thể bình dị hơn, lễ nghĩa phức tạp rườm rà thì không cần, mặt mũi tùy thời đều có thể bỏ xuống, đây hoàn toàn là phản phác quy chân sống thật với bản chất không một chút giả dối a.
Ngô Chính có cảm khái đồng thời cũng là có hâm mộ, nếu hắn cũng có thể sống được như vậy thì thật tốt!
Tuy nhiên bản tính của Ngô Chính là thực dụng đến tột cùng tột độ, nếu không hảo hảo mà giấu nó đi thì đừng hòng mà truy cầu được lợi ích to lớn, còn nói đến cái gì mà phản phác quy chân!? Cái này Ngô Chính thật sự là không dùng được, cho nên vừa nghĩ đến liền đã dẹp qua một bên.
“ Nếu có thể giúp ích được cho Trương Chân Nhân, vãn bối vẫn là rất sẵn lòng ”
Ngô Chính vừa nói xong trên tay đã xuất hiện một cuốn kinh thư mới toanh, không giống như thư tịch cũ kỹ lưu lại qua mấy cái thế hệ đã phủ bụi.
“ Cửu Dương Chân Kinh bao gồm chín tầng công pháp đều đã được vãn bối ghi chép đầy đủ không có thiếu sót, Trương Chân Nhân có thể tùy ý tham khảo lĩnh ngộ tinh hoa bên trong môn võ học này ”
Trông thấy màn này Trương Tam Phong liền sững sốt kinh ngạc không thôi, chưa kể vừa rồi là Ngô Chính động tác làm sao thể thần kỳ biến hóa như vậy, chỉ nói đến phần này khí độ đã đủ để khiến cho Trương Tam Phong từ tận đáy lòng tâm phục khẩu phục rồi.
Phải biết ở thế giới võ hiệp bên trong thì thành tựu của mỗi người hầu hết đều là quy kết cho võ học của người đó sở hữu, có được công pháp càng lợi hại thì thành tựu sau này càng là vô hạn lượng.
Huống hồ một môn tuyệt thế thần công như Cửu Dương Chân Kinh một khi xuất thế liền sẽ khiến bao người rơi đầu đổ máu tranh giành, có khi còn dẫn đến giang hồ một trận mưa máu kèo dài triền miên giống như năm xưa khi Cửu Âm Chân Kinh vừa mới xuất thế vậy.
Đằng này Ngô Chính nói cho đi liền đã cho đi, thậm chí còn không có một cái chớp mắt nuối tiếc!?
Trương Tam Phong quả thật là khó mà tin tưởng chỉ bằng chừng ấy tuổi Ngô Chính là làm sao nhìn thấu được nhiều việc, có được khí độ rộng lượng như vậy!?
Hơn nữa một màn vừa rồi kinh thư tựa như là bị ẩn trong không khí sau đó đột nhiên xuất hiện trên tay Ngô Chính hoàn toàn không thể phát hiện được bất cứ động tác nào.
Tuy chỉ là một việc nhỏ nhặt nhưng đừng quên Trương Tam Phong là ai, một thân tu vi của ông ta thuộc về đỉnh phong tông sư cấp bậc, chí ít ở thế giời này đừng hòng có bất cứ ai chỉ dùng võ kỹ chiêu trò huyễn ảnh là có thể qua mắt được nhãn quang của Trương Tam Phong.
Nhưng mặc cho Trương Tam Phong phản ứng có bao nhiêu kinh ngạc chăng nữa, bên cạnh Ngô Chính nhị nữ mỹ nhân tựa hồ đã quá quen thuộc với việc này, hoàn toàn là không còn biết hai chữ “ ngạc nhiên ” là viết như thế nào nữa rồi.
“ Trương Chân Nhân đây là chê trách thành ý của vãn bối!? ”
Một hồi lâu Ngô Chính lấy ra kinh thư nhưng Trương Tam Phong vẫn cứ thất thần không trả lời, không khỏi khiến Ngô Chính buồn cười buộc miệng trêu chọc.
Nghe thế, Trương Tam Phong chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu cười trừ, sau đó lại đưa tay nhận lấy kinh thư.
“ Ngô thiếu hiệp khí độ quả thật khiến lão đạo được mở rộng tầm mắt, ta lần nữa lại muốn đa tạ thiếu hiệp a ”
“ Trương Chân Nhân, ngài có thể bỏ qua phần này được không!? Ta thật là không nhận nỗi cái lễ này của Trương Chân Nhân a ”
Ngô Chính khẩn trương đưa tay ngăn lại, chỉ sợ Trương Tam Phong lại giống như lần trước muốn chấp tay hành lễ với hắn, Ngô Chính quả thật là không thể chịu nổi.
Mặc dù Trương Tam Phong là không quan tâm lắm đến mặt mũi địa vị của mình trên giang hồ như thế nào, miễn là nhận được ân tình của người khác tất phải khấu đầu bày tỏ lòng cảm kích, cũng không có quá nhiều tâm tư trong lòng.
Nhưng Trương Tam Phong đường đường là tổ sư sáng lập Võ Đang phái, là Thái Sơn Bắc Đẩu của võ lâm chính phái trong thiên hạ, một cái khấu đầu của ông ta nặng tựa Thái Sơn, không phải là đôi vai mỏng manh của Ngô Chính có thể gánh nhận nổi.
“ Ha ha... ”
Trông thấy thần sắc sợ sệt của Ngô Chính không khỏi khiến Trương Tam Phong cảm thấy hài hước mà cười to.
“ Nếu Ngô thiếu hiệp đã không muốn nhận cái lễ này, chi bằng nhận lấy hai môn võ học của lão đạo xem như là cũng là thành ý, như thế nào? ”
Nói dứt lời, Trương Tam Phong liền khoát tay từ trong túi áo lấy ra hai cuốn thư tịch cầm trên tay giao đến Ngô Chính trước mặt, nhìn lại chỉ thấy hai cuốn thư tịch bên trên có viết dòng chữ là... “ Thái Cực Quyền ” và “ Thái Cực Kiếm Pháp ”.
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Cũng bởi vì vậy nội công tâm pháp của ba người không thể gọi là Cửu Dương Chân Kinh mà phân biệt thành Võ Đang Cửu Dương Công, Nga My Cửu Dương Công và Thiếu Lâm Cửu Dương Công.
Cho đến tận bây giờ cả ba môn phái này nội công thực chất đều là có chỗ khiếm khuyết chưa được hoàn thiện.
Ngoại trừ Trương Tam Phong trong một tương lai gần không xa có thể dựa vào nội tình có sẵn tự mình sáng tạo ra Võ Đang Thần Công thì hai môn phái còn lại xuyên suốt qua mấy cái thời đại sau đó vẫn là dậm chân tại chỗ không thể bù khuyết cho nội công tâm pháp của bản môn được.
Tuy nhiên hiện tại Trương Tam Phong vẫn chưa sáng tạo ra Võ Đang Thần Công, cho nên trong lòng ít nhiều vẫn có chấp niệm muốn hoàn thiện bổ khuyết võ học cả đời của mình, sáng tạo ra một môn nội công tâm pháp chấn phái cho Võ Đang.
Lúc này chỉ cần Trương Tam Phong có thể được phép tham khảo qua Cửu Dương Chân Kinh bản đầy đủ tin rằng không bao lâu ông ta liền có thể đạt được nguyện vọng cả đời của mình, đồng thời cũng rút ngắn đi rất nhiều thời gian của ông ta.
“ Không sai, nội công của vãn bối chính là Cửu Dương Chân Kinh ”
Ngô Chính cũng rất hào sảng thành thật không giấu diếm đáp lời.
“ Phải chăng Trương Chân Nhân là có hứng thú với môn công pháp này!? ”
“ Quả nhiên là Cửu Dương Chân Kinh, không giấu gì thiếu hiệp, nội công tâm pháp của Võ Đang phái chúng ta căn cơ nội tình cũng là dựa vào một phần ba tâm pháp bên trong Cửu Dương Chân Kinh mà diễn biến thành ”
Trương Tam Phong vừa vuốt râu vừa nói, giọng điệu rất thản nhiên không giống như là có “ hứng thú ” như trong lời nói của Ngô Chính.
“ Lão đạo nguyện vọng lớn nhất đời này chính là sáng tạo hoàn thiện võ học chấn phái của Võ Đang, đồng thời cũng là hoàn thành chấp niệm trong lòng của mình, chỉ là hy vọng lần này Ngô thiếu hiệp ngược lại có thể thành toàn cho ta!? ”
Nghe được lời nói Ngô Chính không khỏi cảm khái Trương Tam Phong quả thật là bình dị đến không thể bình dị hơn, lễ nghĩa phức tạp rườm rà thì không cần, mặt mũi tùy thời đều có thể bỏ xuống, đây hoàn toàn là phản phác quy chân sống thật với bản chất không một chút giả dối a.
Ngô Chính có cảm khái đồng thời cũng là có hâm mộ, nếu hắn cũng có thể sống được như vậy thì thật tốt!
Tuy nhiên bản tính của Ngô Chính là thực dụng đến tột cùng tột độ, nếu không hảo hảo mà giấu nó đi thì đừng hòng mà truy cầu được lợi ích to lớn, còn nói đến cái gì mà phản phác quy chân!? Cái này Ngô Chính thật sự là không dùng được, cho nên vừa nghĩ đến liền đã dẹp qua một bên.
“ Nếu có thể giúp ích được cho Trương Chân Nhân, vãn bối vẫn là rất sẵn lòng ”
Ngô Chính vừa nói xong trên tay đã xuất hiện một cuốn kinh thư mới toanh, không giống như thư tịch cũ kỹ lưu lại qua mấy cái thế hệ đã phủ bụi.
“ Cửu Dương Chân Kinh bao gồm chín tầng công pháp đều đã được vãn bối ghi chép đầy đủ không có thiếu sót, Trương Chân Nhân có thể tùy ý tham khảo lĩnh ngộ tinh hoa bên trong môn võ học này ”
Trông thấy màn này Trương Tam Phong liền sững sốt kinh ngạc không thôi, chưa kể vừa rồi là Ngô Chính động tác làm sao thể thần kỳ biến hóa như vậy, chỉ nói đến phần này khí độ đã đủ để khiến cho Trương Tam Phong từ tận đáy lòng tâm phục khẩu phục rồi.
Phải biết ở thế giới võ hiệp bên trong thì thành tựu của mỗi người hầu hết đều là quy kết cho võ học của người đó sở hữu, có được công pháp càng lợi hại thì thành tựu sau này càng là vô hạn lượng.
Huống hồ một môn tuyệt thế thần công như Cửu Dương Chân Kinh một khi xuất thế liền sẽ khiến bao người rơi đầu đổ máu tranh giành, có khi còn dẫn đến giang hồ một trận mưa máu kèo dài triền miên giống như năm xưa khi Cửu Âm Chân Kinh vừa mới xuất thế vậy.
Đằng này Ngô Chính nói cho đi liền đã cho đi, thậm chí còn không có một cái chớp mắt nuối tiếc!?
Trương Tam Phong quả thật là khó mà tin tưởng chỉ bằng chừng ấy tuổi Ngô Chính là làm sao nhìn thấu được nhiều việc, có được khí độ rộng lượng như vậy!?
Hơn nữa một màn vừa rồi kinh thư tựa như là bị ẩn trong không khí sau đó đột nhiên xuất hiện trên tay Ngô Chính hoàn toàn không thể phát hiện được bất cứ động tác nào.
Tuy chỉ là một việc nhỏ nhặt nhưng đừng quên Trương Tam Phong là ai, một thân tu vi của ông ta thuộc về đỉnh phong tông sư cấp bậc, chí ít ở thế giời này đừng hòng có bất cứ ai chỉ dùng võ kỹ chiêu trò huyễn ảnh là có thể qua mắt được nhãn quang của Trương Tam Phong.
Nhưng mặc cho Trương Tam Phong phản ứng có bao nhiêu kinh ngạc chăng nữa, bên cạnh Ngô Chính nhị nữ mỹ nhân tựa hồ đã quá quen thuộc với việc này, hoàn toàn là không còn biết hai chữ “ ngạc nhiên ” là viết như thế nào nữa rồi.
“ Trương Chân Nhân đây là chê trách thành ý của vãn bối!? ”
Một hồi lâu Ngô Chính lấy ra kinh thư nhưng Trương Tam Phong vẫn cứ thất thần không trả lời, không khỏi khiến Ngô Chính buồn cười buộc miệng trêu chọc.
Nghe thế, Trương Tam Phong chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu cười trừ, sau đó lại đưa tay nhận lấy kinh thư.
“ Ngô thiếu hiệp khí độ quả thật khiến lão đạo được mở rộng tầm mắt, ta lần nữa lại muốn đa tạ thiếu hiệp a ”
“ Trương Chân Nhân, ngài có thể bỏ qua phần này được không!? Ta thật là không nhận nỗi cái lễ này của Trương Chân Nhân a ”
Ngô Chính khẩn trương đưa tay ngăn lại, chỉ sợ Trương Tam Phong lại giống như lần trước muốn chấp tay hành lễ với hắn, Ngô Chính quả thật là không thể chịu nổi.
Mặc dù Trương Tam Phong là không quan tâm lắm đến mặt mũi địa vị của mình trên giang hồ như thế nào, miễn là nhận được ân tình của người khác tất phải khấu đầu bày tỏ lòng cảm kích, cũng không có quá nhiều tâm tư trong lòng.
Nhưng Trương Tam Phong đường đường là tổ sư sáng lập Võ Đang phái, là Thái Sơn Bắc Đẩu của võ lâm chính phái trong thiên hạ, một cái khấu đầu của ông ta nặng tựa Thái Sơn, không phải là đôi vai mỏng manh của Ngô Chính có thể gánh nhận nổi.
“ Ha ha... ”
Trông thấy thần sắc sợ sệt của Ngô Chính không khỏi khiến Trương Tam Phong cảm thấy hài hước mà cười to.
“ Nếu Ngô thiếu hiệp đã không muốn nhận cái lễ này, chi bằng nhận lấy hai môn võ học của lão đạo xem như là cũng là thành ý, như thế nào? ”
Nói dứt lời, Trương Tam Phong liền khoát tay từ trong túi áo lấy ra hai cuốn thư tịch cầm trên tay giao đến Ngô Chính trước mặt, nhìn lại chỉ thấy hai cuốn thư tịch bên trên có viết dòng chữ là... “ Thái Cực Quyền ” và “ Thái Cực Kiếm Pháp ”.
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.