Chương 210
Tha Y Y
14/07/2021
“Chúng ta có thể ly hôn, nhưng thời gian này cô và bà của cô sẽ sống ở nhà Chử đã”
Tân Hoài An hỏi lại: “Tại sao?”
“Như cô mới nói xong, mâu thuẫn giữa nhà họ Chử và nhà họ Hàn sẽ ngày càng gay gắt, không ai có thể nói trước được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Nếu cô muốn cả mình và bà của mình đều an toàn thì tốt hơn hết hai người phải ở trong nhà họ Chử”
Tân Hoài An im lặng.
Lời nói của Chử Chấn Phong không phải không có lý, chỉ là lúc vừa rồi cô không nghĩ tới thôi.
Vì không muốn dính líu đến cuộc đấu đá giữa nhà họ Chử và nhà họ.
Hàn, nên cô mới muốn nhanh chóng tách ra khỏi bọn họ, nhưng đúng là nhà họ Chử sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô.
Dù gì cô cũng có thể coi là người có mối quan hệ với nhà họ Chử, một khi cô rời khỏi nhà họ Chử thì nhà họ Hàn nhất định sẽ xử lí cô.
Vậy thì làm sao cô có thể bảo vệ chính mình và bà của cô chứ?
Nhưng đề xuất của Chử Chấn Phong cũng không phải hoàn toàn không có vấn đề.
Sau khi ly hôn, cô ấy lấy cái gì để tiếp tục ở lại nhà họ Chử? Không nói đến chuyện khác, Chử Gia Mỹ nhất định sẽ là người đầu tiên tìm cách đuổi cô ra khỏi đây.
Tân Hoài An đột nhiên phản ứng lại, điều mà Chử Chấn Phong muốn nói là … không phải ly hôn trước sao?
Cô ngước lên nhìn anh.
Dưới ánh trăng, khuôn mặt nghiêm nghị của người đàn ông càng thêm sáng ngời, càng thêm bí ẩn và thâm trầm.
“TÔI…
Vừa nói, cô vừa giãm xuống đất, không may giãm phải một mảng bùn ướt dưới chân, ngã sang một bên.
Khi nhìn thấy điều này, Chử Chấn Phong duỗi người ra đón lấy cô cô, nhưng anh đã chậm một bước.
Hai người lần lượt rơi vào trong bồn hoa.
Bãi cỏ bên dưới, cỏ xanh mơ màng.
Dưới ánh trăng, hai người nhìn nhau.
Cảnh tượng này có vẻ quen thuộc.
Chử Chấn Phong sững người, nhìn người phụ nữ dưới người mình.
Anh xấu xa hỏi: “Buổi tối ngày 29 tháng 6, có phải cô ở núi Vũ Sơn không?”
Trái tim Tân Hoài An như thắt lại, ký ức về đêm hôm đó tràn ngập trong tâm trí cô.
Cô đẩy mạnh người anh ra, phủ nhận: “Tôi chưa từng đến ngọn núi đó”
Đây là bí mật của cô, cô sẽ không để Chử Chấn Phong biết cô chính là người ở đêm đó, nếu không anh sẽ không giải quyết dứt điểm với cô.
Vừa rồi, anh đã nghi ngờ cô.
Không biết đó có phải là ảo giác của cô hay không, việc bọn họ lúc này chưa ly hôn, Chử Chấn Phong giống như có một chút vui vẻ?”
Tân Hoài An tiếp tục ở lại nhà họ Chử đóng vai mợ Chử, Chử Chấn Phong tiếp tục phái người chú ý theo dõi từng động tĩnh của nhà họ Hàn.
May mắn thay, gần đây suy nghĩ của Chử Gia Mỹ đều đã rơi vào Lục Hy Thiên, không có thời gian để làm phiền đến Tân Hoài An. Bà cụ Chử lại là người tốt bụng, khá quan tâm đến Tân Hoài An, nên cô và bà sống trong nhà họ Chử khá tốt.
Tân Hoài An hỏi lại: “Tại sao?”
“Như cô mới nói xong, mâu thuẫn giữa nhà họ Chử và nhà họ Hàn sẽ ngày càng gay gắt, không ai có thể nói trước được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Nếu cô muốn cả mình và bà của mình đều an toàn thì tốt hơn hết hai người phải ở trong nhà họ Chử”
Tân Hoài An im lặng.
Lời nói của Chử Chấn Phong không phải không có lý, chỉ là lúc vừa rồi cô không nghĩ tới thôi.
Vì không muốn dính líu đến cuộc đấu đá giữa nhà họ Chử và nhà họ.
Hàn, nên cô mới muốn nhanh chóng tách ra khỏi bọn họ, nhưng đúng là nhà họ Chử sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô.
Dù gì cô cũng có thể coi là người có mối quan hệ với nhà họ Chử, một khi cô rời khỏi nhà họ Chử thì nhà họ Hàn nhất định sẽ xử lí cô.
Vậy thì làm sao cô có thể bảo vệ chính mình và bà của cô chứ?
Nhưng đề xuất của Chử Chấn Phong cũng không phải hoàn toàn không có vấn đề.
Sau khi ly hôn, cô ấy lấy cái gì để tiếp tục ở lại nhà họ Chử? Không nói đến chuyện khác, Chử Gia Mỹ nhất định sẽ là người đầu tiên tìm cách đuổi cô ra khỏi đây.
Tân Hoài An đột nhiên phản ứng lại, điều mà Chử Chấn Phong muốn nói là … không phải ly hôn trước sao?
Cô ngước lên nhìn anh.
Dưới ánh trăng, khuôn mặt nghiêm nghị của người đàn ông càng thêm sáng ngời, càng thêm bí ẩn và thâm trầm.
“TÔI…
Vừa nói, cô vừa giãm xuống đất, không may giãm phải một mảng bùn ướt dưới chân, ngã sang một bên.
Khi nhìn thấy điều này, Chử Chấn Phong duỗi người ra đón lấy cô cô, nhưng anh đã chậm một bước.
Hai người lần lượt rơi vào trong bồn hoa.
Bãi cỏ bên dưới, cỏ xanh mơ màng.
Dưới ánh trăng, hai người nhìn nhau.
Cảnh tượng này có vẻ quen thuộc.
Chử Chấn Phong sững người, nhìn người phụ nữ dưới người mình.
Anh xấu xa hỏi: “Buổi tối ngày 29 tháng 6, có phải cô ở núi Vũ Sơn không?”
Trái tim Tân Hoài An như thắt lại, ký ức về đêm hôm đó tràn ngập trong tâm trí cô.
Cô đẩy mạnh người anh ra, phủ nhận: “Tôi chưa từng đến ngọn núi đó”
Đây là bí mật của cô, cô sẽ không để Chử Chấn Phong biết cô chính là người ở đêm đó, nếu không anh sẽ không giải quyết dứt điểm với cô.
Vừa rồi, anh đã nghi ngờ cô.
Không biết đó có phải là ảo giác của cô hay không, việc bọn họ lúc này chưa ly hôn, Chử Chấn Phong giống như có một chút vui vẻ?”
Tân Hoài An tiếp tục ở lại nhà họ Chử đóng vai mợ Chử, Chử Chấn Phong tiếp tục phái người chú ý theo dõi từng động tĩnh của nhà họ Hàn.
May mắn thay, gần đây suy nghĩ của Chử Gia Mỹ đều đã rơi vào Lục Hy Thiên, không có thời gian để làm phiền đến Tân Hoài An. Bà cụ Chử lại là người tốt bụng, khá quan tâm đến Tân Hoài An, nên cô và bà sống trong nhà họ Chử khá tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.