Chương 266
Tha Y Y
20/07/2021
Tân Hoài An rảo bước rời đi, cả người cô bao trùm một luồng khí thế vô cùng lạnh lẽo.
Trương Nhược Phi một bước không rời bảo vệ bên cạnh cô.
“Cô, cô định làm gì vậy? Muốn đánh nhau sao?”
Hoàng Mỹ Châu nhìn Tân Hoài An đứng thẳng tắp ở trước mặt mình, không biết cô muốn gì, phản xạ theo bản năng mà kêu lên một cái.
“Chó khôn không cản đường, cô thì đang chắn ngang đường tôi đi đấy” Giọng nói của Tân Hoài An trong trẻo mà lạnh lùng.
Vẻ mặt của Trương Nhược Phi vô cùng lạnh lùng, tức giận quát lên: “Tránh ra!”
Hoàng Mỹ Châu theo bản năng lùi về phía sau một bước nhưng nghĩ đến việc ở đây đang có nhiều người vây xem, nếu cô ta làm vậy chẳng phải sẽ thật sự thừa nhận, đến lúc đó cô ta chính là người bị mất mặt, không phải sao?
Tân Hoài An bây giờ chính là chó rơi xuống nước, cô ta còn phải sợ Châu.
Hoàng Mỹ Châu bị đánh đến chết lặng, nhìn thấy người ra tay là Trương Nhược Phi thì đột nhiên che mặt đau khổ: “Anh, đường đường là đàn ông con trai, sao lại có thể đánh con gái cơ chứ?”
“Chỗ nào quy định con trai thì không thể đánh con gái? Gặp phải người đáng đánh thì vẫn phải đánh!” Trương Nhược Phi giễu cợt nói.
Nói xong, anh ta quay đầu nhìn về phía Tân Hoài An, thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, anh ta cười cười nói: “Mấy chuyện đánh người như thế này khá mất sức, cô cứ để tôi”
Tân Hoài An cảm thấy hơi buồn cười, lại buông tay áo xuống.
“Tân Hoài An, hai người… Tôi nhất định phải lên văn phòng chủ nhiệm để tố cáo hai người!” Hoàng Mỹ Châu giận dữ nói.
“Tùy cô!” Tân Hoài An không hề có ý ngăn cản.
Những người đứng vây xem ở xung quanh, sau khi chứng kiến cái tát vang đội kia thì tất cả đều im phăng phắc, không một tiếng động nào, đưa mắt nhìn nhau.
Thật không nghĩ tới, Tân Hoài An lại kiêu ngạo đến vậy, dám ở trong trường học ra tay.
“Ở đây có chuyện gì vậy?” Một giọng nói trầm ấm vang lên từ bên ngoài đám đông.
Các sinh viên vòng ngoài khẽ hô một câu: “Nguy rồi, là hiệu trưởng!”
Đám đông đang xem náo nhiệt nhanh chóng tản ra hai bên trái phải, để lộ ra Tân Hoài An đang đứng ở trung tâm cùng với đám người Hoàng Mỹ Châu.
Hoàng Mỹ Châu vừa nghe thấy có người hô hiệu trưởng đến liền cao giọng nói: “Tân Hoài An, cô đưa người ngoài vào trong trường học để bắt nạt tôi, cô không đọc quy định của trường học sao, cô làm vậy là muốn bị xử phạt, còn nếu không muốn thì mau xin lỗi tôi đi!”
Tiếng giày da ở dưới đất vang lên càng ngày càng gần về phía bọn cô.
Sau khi Hoàng Mỹ Châu nói xong mới phát hiện phía sau hiệu trưởng còn có một người.
Khuôn mặt lạnh lùng, khí chất kiêu ngạo vô cùng, mỗi cử động tay chân đều khiến người ta nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Cái này, chẳng lẽ “Cậu Chử!” Không biết là người nào đã hô lên một câu như vậy, đám người chung quanh đều kích động.
Không ai nghĩ tới, một người có thân phận tôn quý như vậy sẽ đến trường học của bọn họ.
Trương Nhược Phi một bước không rời bảo vệ bên cạnh cô.
“Cô, cô định làm gì vậy? Muốn đánh nhau sao?”
Hoàng Mỹ Châu nhìn Tân Hoài An đứng thẳng tắp ở trước mặt mình, không biết cô muốn gì, phản xạ theo bản năng mà kêu lên một cái.
“Chó khôn không cản đường, cô thì đang chắn ngang đường tôi đi đấy” Giọng nói của Tân Hoài An trong trẻo mà lạnh lùng.
Vẻ mặt của Trương Nhược Phi vô cùng lạnh lùng, tức giận quát lên: “Tránh ra!”
Hoàng Mỹ Châu theo bản năng lùi về phía sau một bước nhưng nghĩ đến việc ở đây đang có nhiều người vây xem, nếu cô ta làm vậy chẳng phải sẽ thật sự thừa nhận, đến lúc đó cô ta chính là người bị mất mặt, không phải sao?
Tân Hoài An bây giờ chính là chó rơi xuống nước, cô ta còn phải sợ Châu.
Hoàng Mỹ Châu bị đánh đến chết lặng, nhìn thấy người ra tay là Trương Nhược Phi thì đột nhiên che mặt đau khổ: “Anh, đường đường là đàn ông con trai, sao lại có thể đánh con gái cơ chứ?”
“Chỗ nào quy định con trai thì không thể đánh con gái? Gặp phải người đáng đánh thì vẫn phải đánh!” Trương Nhược Phi giễu cợt nói.
Nói xong, anh ta quay đầu nhìn về phía Tân Hoài An, thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, anh ta cười cười nói: “Mấy chuyện đánh người như thế này khá mất sức, cô cứ để tôi”
Tân Hoài An cảm thấy hơi buồn cười, lại buông tay áo xuống.
“Tân Hoài An, hai người… Tôi nhất định phải lên văn phòng chủ nhiệm để tố cáo hai người!” Hoàng Mỹ Châu giận dữ nói.
“Tùy cô!” Tân Hoài An không hề có ý ngăn cản.
Những người đứng vây xem ở xung quanh, sau khi chứng kiến cái tát vang đội kia thì tất cả đều im phăng phắc, không một tiếng động nào, đưa mắt nhìn nhau.
Thật không nghĩ tới, Tân Hoài An lại kiêu ngạo đến vậy, dám ở trong trường học ra tay.
“Ở đây có chuyện gì vậy?” Một giọng nói trầm ấm vang lên từ bên ngoài đám đông.
Các sinh viên vòng ngoài khẽ hô một câu: “Nguy rồi, là hiệu trưởng!”
Đám đông đang xem náo nhiệt nhanh chóng tản ra hai bên trái phải, để lộ ra Tân Hoài An đang đứng ở trung tâm cùng với đám người Hoàng Mỹ Châu.
Hoàng Mỹ Châu vừa nghe thấy có người hô hiệu trưởng đến liền cao giọng nói: “Tân Hoài An, cô đưa người ngoài vào trong trường học để bắt nạt tôi, cô không đọc quy định của trường học sao, cô làm vậy là muốn bị xử phạt, còn nếu không muốn thì mau xin lỗi tôi đi!”
Tiếng giày da ở dưới đất vang lên càng ngày càng gần về phía bọn cô.
Sau khi Hoàng Mỹ Châu nói xong mới phát hiện phía sau hiệu trưởng còn có một người.
Khuôn mặt lạnh lùng, khí chất kiêu ngạo vô cùng, mỗi cử động tay chân đều khiến người ta nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Cái này, chẳng lẽ “Cậu Chử!” Không biết là người nào đã hô lên một câu như vậy, đám người chung quanh đều kích động.
Không ai nghĩ tới, một người có thân phận tôn quý như vậy sẽ đến trường học của bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.