Chương 282
Tha Y Y
21/07/2021
Bà già ngăn cô lại và khinh bỉ: “Có tật giật mình à? Tôi ghét nhất là những kẻ lừa gạt như các người đấy, ngay cả bà bầu như người ta mà cũng lừa được nữa à”
Rồi sau đó quay đầu lại nói với người phụ nữ đang mang thai: “Cô gái, cô nhanh chóng vứt bỏ tờ giấy đó đi, đừng có giữ lại, nếu không thì nói không chừng một ngày nào đó lại đến tìm cô đấy”
Tân Hoài An vừa tức giận vừa buồn cười, trịnh trọng nói: “Tôi không phải là kẻ lừa gạt!”
Ở bên kia lại có người nói chen vào: “Ở đây vừa hay có camera, cô muốn chứng minh mình không phải kẻ lừa gạt thì trừ phi cô cởi khẩu trang ra! Nếu không thì có người bình thường nào mà lại đeo khẩu trang vào ngày hè cơ chứ?”
Tân Hoài An khẽ nhíu mày.
Sở dĩ bản thân cô đeo khẩu trang là vì không muốn bị người khác nhận ra và gây ra những rắc rối không đáng có.
Không ngờ đeo khẩu trang cũng gây ra rắc rối à?
Trong lòng cô không khỏi cười nhạt một hồi, giơ tay lên tháo khẩu trang xuống.
Một khuôn mặt xinh đẹp và tươi sáng hiện ra trước mặt mọi người.
Tuy răng Tân Hoài An không thể gọi là mỹ nhân tuyệt sắc nhưng cũng thuộc dạng tầm trung, đặc biệt là cái khí chất lãnh đạm thoát tục trên người cô khiến người ta không thể rời mắt được.
Nhưng cũng có người đã nhận ra cô.
“Còn nói là không phải là kẻ lừa gạt sao? Đây không phải là kẻ lừa gạt Tân Hoài An đã chạy đến nhà họ Chử để lừa kết hôn hay sao?!” Một người phụ nữ đứng xem gần đó lên tiếng.
“Đúng rồi, hình như là cô ta đấy!”
“Tôi nói làm sao mà lại quen mắt đến như vậy, hóa ra là Tân Hoài An người đã đóng giả bạn thân để gả vào một gia đình giàu có nhưng kết quả là lại bị vạch trần đó à!”
“Ban nấy cô ta nói rằng mình là bác sĩ sao? Nghe nói cô ta còn chưa tốt nghiệp nữa, làm gì có tư cách làm bác sĩ cơ chứ, lại lừa người ta nữa rồi!”
Mọi người đều lần lượt lấy điện thoại ra, có người mở trang web tìm chứng cứ, có người liên tục chụp ảnh Tân Hoài An không ngừng.
Bà lão trước kia vẫn luôn nghỉ ngờ Tân Hoài An “hừm” vài tiếng: “Hóa ra là một người phụ nữ lừa gạt à, xem tôi sẽ gọi cảnh sát tới bắt cô đây!”
Sau đó lại lấy điện thoại di động cũ của mình ra và chuẩn bị gọi điện.
Người phụ nữ mang thai đứng ở cạnh tỏ vẻ bất lực và thuyết phục: “Bà ơi, bà đừng có kích động như vậy, người ta cũng chưa lừa tôi cái gì cả: “Không được, cô ta để số điện thoại lại cho cô nhất định là muốn lừa gạt cô đấy, nhất định phải bắt cô ta lại” Bà lão rất cố chấp, xác định Tân Hoài An là kẻ lừa gạt nên nhất định phải gọi điện thoại. . Truyện mới cập nhật
Tân Hoài An thấy vậy, đơn giản là cực kỳ không nói nên lời.
Thấy rằng người xem ở xung quanh càng lúc càng nhiều, tiếp tục ở lại đây chưa chắc đã là chuyện tốt.
Tân Hoài An đeo khẩu trang lại và chuẩn bị rời đi.
“Đừng để cô ta đi! Ngăn cô ta lại..” Bà lão thúc giục nhân viên bảo vệ ở bên cạnh của tàu điện ngầm.
“Chuyện này không có bằng chứng, không thể nói linh tinh được đâu” Nhân viên bảo vệ có thể xem là vẫn còn lý trí liền nói.
Bà lão dứt khoát xông tới, nắm lấy cổ tay Tân Hoài An: “Cô không được phép bỏ đi!”
Mặt Tân Hoài An lạnh lại rồi nói: “Thứ nhất tôi không trộm, thứ hai cũng không hề cướp, càng không hề lừa gạt người khác, bà dựa vào cái gì mà không cho tôi đi? Nể mặt bà đã có tuổi, tôi sẽ không ra tay, bà tự buông tay ra đi.”
Đừng tưởng rằng đối phương là người gìa thì cô sẽ khách sáo đấy.
Rồi sau đó quay đầu lại nói với người phụ nữ đang mang thai: “Cô gái, cô nhanh chóng vứt bỏ tờ giấy đó đi, đừng có giữ lại, nếu không thì nói không chừng một ngày nào đó lại đến tìm cô đấy”
Tân Hoài An vừa tức giận vừa buồn cười, trịnh trọng nói: “Tôi không phải là kẻ lừa gạt!”
Ở bên kia lại có người nói chen vào: “Ở đây vừa hay có camera, cô muốn chứng minh mình không phải kẻ lừa gạt thì trừ phi cô cởi khẩu trang ra! Nếu không thì có người bình thường nào mà lại đeo khẩu trang vào ngày hè cơ chứ?”
Tân Hoài An khẽ nhíu mày.
Sở dĩ bản thân cô đeo khẩu trang là vì không muốn bị người khác nhận ra và gây ra những rắc rối không đáng có.
Không ngờ đeo khẩu trang cũng gây ra rắc rối à?
Trong lòng cô không khỏi cười nhạt một hồi, giơ tay lên tháo khẩu trang xuống.
Một khuôn mặt xinh đẹp và tươi sáng hiện ra trước mặt mọi người.
Tuy răng Tân Hoài An không thể gọi là mỹ nhân tuyệt sắc nhưng cũng thuộc dạng tầm trung, đặc biệt là cái khí chất lãnh đạm thoát tục trên người cô khiến người ta không thể rời mắt được.
Nhưng cũng có người đã nhận ra cô.
“Còn nói là không phải là kẻ lừa gạt sao? Đây không phải là kẻ lừa gạt Tân Hoài An đã chạy đến nhà họ Chử để lừa kết hôn hay sao?!” Một người phụ nữ đứng xem gần đó lên tiếng.
“Đúng rồi, hình như là cô ta đấy!”
“Tôi nói làm sao mà lại quen mắt đến như vậy, hóa ra là Tân Hoài An người đã đóng giả bạn thân để gả vào một gia đình giàu có nhưng kết quả là lại bị vạch trần đó à!”
“Ban nấy cô ta nói rằng mình là bác sĩ sao? Nghe nói cô ta còn chưa tốt nghiệp nữa, làm gì có tư cách làm bác sĩ cơ chứ, lại lừa người ta nữa rồi!”
Mọi người đều lần lượt lấy điện thoại ra, có người mở trang web tìm chứng cứ, có người liên tục chụp ảnh Tân Hoài An không ngừng.
Bà lão trước kia vẫn luôn nghỉ ngờ Tân Hoài An “hừm” vài tiếng: “Hóa ra là một người phụ nữ lừa gạt à, xem tôi sẽ gọi cảnh sát tới bắt cô đây!”
Sau đó lại lấy điện thoại di động cũ của mình ra và chuẩn bị gọi điện.
Người phụ nữ mang thai đứng ở cạnh tỏ vẻ bất lực và thuyết phục: “Bà ơi, bà đừng có kích động như vậy, người ta cũng chưa lừa tôi cái gì cả: “Không được, cô ta để số điện thoại lại cho cô nhất định là muốn lừa gạt cô đấy, nhất định phải bắt cô ta lại” Bà lão rất cố chấp, xác định Tân Hoài An là kẻ lừa gạt nên nhất định phải gọi điện thoại. . Truyện mới cập nhật
Tân Hoài An thấy vậy, đơn giản là cực kỳ không nói nên lời.
Thấy rằng người xem ở xung quanh càng lúc càng nhiều, tiếp tục ở lại đây chưa chắc đã là chuyện tốt.
Tân Hoài An đeo khẩu trang lại và chuẩn bị rời đi.
“Đừng để cô ta đi! Ngăn cô ta lại..” Bà lão thúc giục nhân viên bảo vệ ở bên cạnh của tàu điện ngầm.
“Chuyện này không có bằng chứng, không thể nói linh tinh được đâu” Nhân viên bảo vệ có thể xem là vẫn còn lý trí liền nói.
Bà lão dứt khoát xông tới, nắm lấy cổ tay Tân Hoài An: “Cô không được phép bỏ đi!”
Mặt Tân Hoài An lạnh lại rồi nói: “Thứ nhất tôi không trộm, thứ hai cũng không hề cướp, càng không hề lừa gạt người khác, bà dựa vào cái gì mà không cho tôi đi? Nể mặt bà đã có tuổi, tôi sẽ không ra tay, bà tự buông tay ra đi.”
Đừng tưởng rằng đối phương là người gìa thì cô sẽ khách sáo đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.