Chương 308
Tha Y Y
24/07/2021
Từ trước đến nay anh luôn quyết đoán, nóng nảy, đây là lần đầu tiên thấy khó mà mở lời. Sau một lúc lâu, giọng nói nặng trĩu cất lên: “Có phải cậu từng có rất nhiều bạn gái đúng không?”
“Ài, chuyện này ấy mà…Mấy em ấy cứ thích tôi, tôi cũng bất lực lắm” Bộ dạng Tịch Sơn Lâm nói khoác mà không biết ngượng.
Chử Chấn Phong chẳng thèm bình luận thêm về câu nói này, mí mắt cũng chẳng thèm mấp máy mà hỏi: “Vậy cậu thích ai nhất?”
“Thích nhất à?” Tịch Sơn Lâm nghĩ nghĩ rồi rất nghiêm túc nói: “Tôi thích hết”
Chử Chấn Phong cạn lời, bỗng nhiên cảm thấy mình không nên tìm đến ông anh này.
Anh cố gắng kìm nén, nghiến răng nói: “Thế cậu muốn có được ai nhất? Ăn cơm, đi ngủ, làm việc, đều nghĩ đến cô ấy, nghe thấy chuyện liên quan đến cô ấy cũng quan tâm hơn bình thường”
hoa phong lưu, chết dưới hoa mẫu đơn…”
Tình yêu đích thực?
Sắc mặt Chử Chấn Phong trầm xuống, đột nhiên đứng lên.
Tịch Sơn Lâm không nói nữa, hỏi: “Ơ anh Phong, anh đi đâu thế?
Chúng ta đã nói chuyện xong đâu. Anh hỏi mấy chuyện này làm gì?”
“Đi vệ sinh”
Nói xong, dáng người cao lớn của của anh đi về phía hành lang có nhà vệ sinh.
Còn bên Tân Hoài An vừa mới chơi xong một vòng trò chơi.
Ôn Nhã Ly cầm tấm thẻ bài trên tay, run lẩy bẩy nhìn Tiếu Đức.
Nguyên nói: “Thế nên con quỷ đã giết sạch cả nhà ấy là cậu.”
“Không phải tôi, chỉ là tôi đóng vai đó thôi” Tiếu Đức Nguyên nhìn vẻ mặt bị dọa đến hồn bay phách lạc của cô ấy buồn cười không chịu nổi.
Ôn Nhã Ly ôm miệng, để thẻ bài xuống, kéo kéo cánh tay của Tân Hoài An: “Chị Hoài An, em muốn đi nhà vệ sinh”
Tân Hoài An nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của cô ấy rõ ràng là vẫn chưa thoát khỏi bóng ma trong trò chơi, không dám đi một mình.
Cô cười lấy lệ: “Chị đi với em”
Ôn Nhã Ly cười cười biết ơn, kéo cô đi vào nhà vệ sinh, vừa đi vừa hỏi: “Chị Hoài An, sao chị chơi trò này mà không sợ tý nào thế?”
“Mấy cái này đều là nội dung đã có sẵn, chủ yếu là tìm ra hung thủ là được. Còn mấy cái khác đều là để hâm nóng bầu không khí, cứ lờ đi là được”
“Ài, chuyện này ấy mà…Mấy em ấy cứ thích tôi, tôi cũng bất lực lắm” Bộ dạng Tịch Sơn Lâm nói khoác mà không biết ngượng.
Chử Chấn Phong chẳng thèm bình luận thêm về câu nói này, mí mắt cũng chẳng thèm mấp máy mà hỏi: “Vậy cậu thích ai nhất?”
“Thích nhất à?” Tịch Sơn Lâm nghĩ nghĩ rồi rất nghiêm túc nói: “Tôi thích hết”
Chử Chấn Phong cạn lời, bỗng nhiên cảm thấy mình không nên tìm đến ông anh này.
Anh cố gắng kìm nén, nghiến răng nói: “Thế cậu muốn có được ai nhất? Ăn cơm, đi ngủ, làm việc, đều nghĩ đến cô ấy, nghe thấy chuyện liên quan đến cô ấy cũng quan tâm hơn bình thường”
hoa phong lưu, chết dưới hoa mẫu đơn…”
Tình yêu đích thực?
Sắc mặt Chử Chấn Phong trầm xuống, đột nhiên đứng lên.
Tịch Sơn Lâm không nói nữa, hỏi: “Ơ anh Phong, anh đi đâu thế?
Chúng ta đã nói chuyện xong đâu. Anh hỏi mấy chuyện này làm gì?”
“Đi vệ sinh”
Nói xong, dáng người cao lớn của của anh đi về phía hành lang có nhà vệ sinh.
Còn bên Tân Hoài An vừa mới chơi xong một vòng trò chơi.
Ôn Nhã Ly cầm tấm thẻ bài trên tay, run lẩy bẩy nhìn Tiếu Đức.
Nguyên nói: “Thế nên con quỷ đã giết sạch cả nhà ấy là cậu.”
“Không phải tôi, chỉ là tôi đóng vai đó thôi” Tiếu Đức Nguyên nhìn vẻ mặt bị dọa đến hồn bay phách lạc của cô ấy buồn cười không chịu nổi.
Ôn Nhã Ly ôm miệng, để thẻ bài xuống, kéo kéo cánh tay của Tân Hoài An: “Chị Hoài An, em muốn đi nhà vệ sinh”
Tân Hoài An nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của cô ấy rõ ràng là vẫn chưa thoát khỏi bóng ma trong trò chơi, không dám đi một mình.
Cô cười lấy lệ: “Chị đi với em”
Ôn Nhã Ly cười cười biết ơn, kéo cô đi vào nhà vệ sinh, vừa đi vừa hỏi: “Chị Hoài An, sao chị chơi trò này mà không sợ tý nào thế?”
“Mấy cái này đều là nội dung đã có sẵn, chủ yếu là tìm ra hung thủ là được. Còn mấy cái khác đều là để hâm nóng bầu không khí, cứ lờ đi là được”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.