Chương 337
Tha Y Y
28/07/2021
Chử Chấn Phong lười nhác nhìn người phụ nữ này thêm một cái rồi thu hồi ánh mắt, đạm mạc nói: “Vệ Nam, chuyện ở đây cậu xử lý đi”
Sau đó anh nói với Vương Thanh Hà: “Chúng ta đi.”
Vương Thanh Hà nhặt lên khẩu trang đeo lên, che đi dáng vẻ chật vật bây giờ của mình, trước khi đi âm oán nhìn Đường Ái Linh một chút, rồi mới đuổi theo Chử Chấn Phong.
“Có bị thương không?” Bên cạnh truyền đến tiếng hỏi nhàn nhạt của người đàn ông.
Vương Thanh Hà cắn môi, ra vẻ kiên cường nói: “Không sao, em chỉ bị giật mình thôi. Vừa rồi cũng là tình huống khẩn cấp mới gọi cho anh, không làm phiần đến anh chứ?”
“Không sao.” Ánh mắt tĩnh mịch của Chử Chấn Phong nhìn thẳng về phía trước, tiếng nói trầm thấp: “Tôi đưa cô về”
“Được.” Vương Thanh Hà nhẹ nhàng đáp lại.
Từ trong bệnh viện ra, anh vô thức nhìn về phía vừa rồi Tân Hoài An đứng, cô đã đi rồi.
Anh khẽ nhíu mày, cùng Vương Thanh Hà ngồi vào trong xe.
Xe chạy về phía biệt thự của Vương Thanh Hà.
Trên đường, Chử Chấn Phong chuyên chú lái xe, đầu cũng không xoay qua, hỏi một câu: “Vừa rồi xảy ra chuyện gì?”
Vương Thanh Hà đảo mắt nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: “Em cũng không rõ, cô Đường kia đột nhiên vọt vào, chỉ vào em và chủ nhiệm Lâm măng to, nói là em thông đồng với bạn trai cô ta”
Chử Chấn Phong suy nghĩ gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn cô ta một cái: “Vì sao cô lại đi tìm Lâm Bình Nguyên?”
Vương Thanh Hà trong lòng run lên, lập tức viện cớ: “Em hôm nay.
có lịch đến bệnh viện kiểm tra, đúng lúc gặp chủ nhiệm Lâm, thuận tiện nên hỏi một chút vấn đề sức khỏe thôi”
“Kiểm tra sức khoẻ? Cô có chỗ nào không thoải mái sao?”
“Ừm..” Vương Thanh Hà chần chừ một lúc, nói: “Chính là vấn đề nhỏ nhỏ của con gái đó”
“Hử?” Vẻ mặt Chử Chấn Phong vô cùng nghi ngờ.
Vương Thanh Hà nháy nháy mắt: “Thời gian hành kinh bị chậm đó”
Chử Chấn Phong không hỏi chuyện này nữa, quay lại chuyện trước.
đó: “Nếu như chỉ là hỏi chuyện bình thường, Đường Ái Linh sẽ không nghỉ ngờ hai người có quan hệ không đứng đắn đâu chứ”
Vương Thanh Hà gật gật đầu, giống như là nhớ ra cái gì đó, nói: “Em nghe cô ta nói lúc mắng chửi, hình như là Tân Hoài An nói cho cô ta là em và chủ nhiệm Lâm có quan hệ không đứng đắn”
Tân Hoài An?
Chử Chấn Phong bỗng nhiên híp híp mắt lại.
Anh đúng là đã nhìn thấy Tân Hoài An ở cổng bệnh viện.
Lúc đó không muốn để ý đến cô, cũng không suy đoán xem vì sao cô lại ở đó.
Lại không nghĩ rằng, cô có liên quan đến chuyện này.
Sau đó anh nói với Vương Thanh Hà: “Chúng ta đi.”
Vương Thanh Hà nhặt lên khẩu trang đeo lên, che đi dáng vẻ chật vật bây giờ của mình, trước khi đi âm oán nhìn Đường Ái Linh một chút, rồi mới đuổi theo Chử Chấn Phong.
“Có bị thương không?” Bên cạnh truyền đến tiếng hỏi nhàn nhạt của người đàn ông.
Vương Thanh Hà cắn môi, ra vẻ kiên cường nói: “Không sao, em chỉ bị giật mình thôi. Vừa rồi cũng là tình huống khẩn cấp mới gọi cho anh, không làm phiần đến anh chứ?”
“Không sao.” Ánh mắt tĩnh mịch của Chử Chấn Phong nhìn thẳng về phía trước, tiếng nói trầm thấp: “Tôi đưa cô về”
“Được.” Vương Thanh Hà nhẹ nhàng đáp lại.
Từ trong bệnh viện ra, anh vô thức nhìn về phía vừa rồi Tân Hoài An đứng, cô đã đi rồi.
Anh khẽ nhíu mày, cùng Vương Thanh Hà ngồi vào trong xe.
Xe chạy về phía biệt thự của Vương Thanh Hà.
Trên đường, Chử Chấn Phong chuyên chú lái xe, đầu cũng không xoay qua, hỏi một câu: “Vừa rồi xảy ra chuyện gì?”
Vương Thanh Hà đảo mắt nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: “Em cũng không rõ, cô Đường kia đột nhiên vọt vào, chỉ vào em và chủ nhiệm Lâm măng to, nói là em thông đồng với bạn trai cô ta”
Chử Chấn Phong suy nghĩ gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn cô ta một cái: “Vì sao cô lại đi tìm Lâm Bình Nguyên?”
Vương Thanh Hà trong lòng run lên, lập tức viện cớ: “Em hôm nay.
có lịch đến bệnh viện kiểm tra, đúng lúc gặp chủ nhiệm Lâm, thuận tiện nên hỏi một chút vấn đề sức khỏe thôi”
“Kiểm tra sức khoẻ? Cô có chỗ nào không thoải mái sao?”
“Ừm..” Vương Thanh Hà chần chừ một lúc, nói: “Chính là vấn đề nhỏ nhỏ của con gái đó”
“Hử?” Vẻ mặt Chử Chấn Phong vô cùng nghi ngờ.
Vương Thanh Hà nháy nháy mắt: “Thời gian hành kinh bị chậm đó”
Chử Chấn Phong không hỏi chuyện này nữa, quay lại chuyện trước.
đó: “Nếu như chỉ là hỏi chuyện bình thường, Đường Ái Linh sẽ không nghỉ ngờ hai người có quan hệ không đứng đắn đâu chứ”
Vương Thanh Hà gật gật đầu, giống như là nhớ ra cái gì đó, nói: “Em nghe cô ta nói lúc mắng chửi, hình như là Tân Hoài An nói cho cô ta là em và chủ nhiệm Lâm có quan hệ không đứng đắn”
Tân Hoài An?
Chử Chấn Phong bỗng nhiên híp híp mắt lại.
Anh đúng là đã nhìn thấy Tân Hoài An ở cổng bệnh viện.
Lúc đó không muốn để ý đến cô, cũng không suy đoán xem vì sao cô lại ở đó.
Lại không nghĩ rằng, cô có liên quan đến chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.