Chương 402
Tha Y Y
07/08/2021
“Ting” một tiếng cửa thang máy mở ra.
Tân Hoài An bước vào.
Hàn Lệ Thu từ từ đẩy xe lăn vào theo.
Điều kỳ lạ là không có ai khác ngoài hai người họ.
Nhìn cửa thang máy khép lại, Tân Hoài An bấm vào phòng thí nghiệm của mình ở tầng mười hai, nhân tiện bấm vào phòng tổng giám đốc ở tầng 29.
“Cảm ơn” Hàn Lệ Thu ngẩng đầu lên cười nói.
Tân Hoài An liếc nhìn cô ta rồi dời mắt sang chỗ khác, nhìn đăm đăm vào con số đang nhấp nháy.
Hàn Lệ Thu thở dài nói: “Cô Tân, cô biết hôm qua cô dẫn người từ chỗ Chử Chấn Phong về như thế nào không?”
Cô ta không e dè nhắc tới chuyện hôm qua?
Tân Hoài An hơi bất ngờ nhìn cô ta.
Hàn Lệ Thu không phủ nhận chuyện cô ta sai người theo dõi Tân Hoài An.
“Thật ngại quá, người của tôi đã làm cô sợ. Tuy nhiên quả thật như anh ta đã nói, tôi thực sự không có ý xấu với cô, tôi chỉ muốn hợp tác thôi”
Câu này tin được không?
Dù sao Tân Hoài An cũng không tin lắm.
Tân Hoài An nghe cô ta nói xong, lắc đầu đáp: “Tôi đã nói với cô rồi, tôi không có hứng thú.”
Phải biết rằng, những gì bạn trả giá tỷ lệ thuận với những gì bạn đạt được. Muốn có được thứ gì đó phải trả cái giá tương đương.
Tất nhiên, Tân Hoài An sẽ không từ bỏ cuộc sống bình yên và theo đuổi những thứ vô nghĩa với cô.
Quyền thế và người nhà họ Hàn đều là những thứ cô không muốn dính liếu.
“Cô Tân đang từ chối tôi sao?” Trên mặt Hàn Lệ Thu có chút thất vọng, nói bằng giọng tiếc nuối: “Thật đáng tiếc, tôi còn cho rằng chúng ta sẽ trở thành đối tác tốt.”
“Tôi và nhà họ Chử đã không còn quan hệ từ lâu. Cô Hàn tìm tôi hợp tác, chỉ sợ là tìm nhầm người rồi”
Tân Hoài An nói xong, đúng lúc cửa thang máy mở ra, cô đi ra ngoài không quay đầu lại.
Phía sau, cửa thang máy chậm rãi khép lại.
Đôi mắt hạnh tràn ngập ý cười của Hàn Lệ Thu từ từ lạnh dần, sau đó trở nên lạnh lẽo.
“Không biết tốt xấu!” Tiếng quát lạnh nhỏ như ruồi muỗi phát ra từ miệng cô ta.
Đến tầng 29, cô ta chậm rãi đẩy xe lăn đi ra ngoài.
“Cô hai Hàn”
Thư ký mới tới là một người đàn ông trẻ tuổi, chủ động bước lên đẩy cô ta vào phòng làm việc.
“Âu Dương còn chưa đến à?” Hàn Lệ Thu thản nhiên hỏi.
“Dạ chưa” Thư ký trả lời, dừng một chút, sau đó hạ thấp giọng nói: “Cô hai, anh ta đã biết chuyện cô sai người theo dõi Tân Hoài An rồi “Hừ, không sao, anh cứ tiếp tục theo dõi anh ta” Hàn Lệ Thu chẳng thèm quan tâm, cô ta đổi chủ đề hỏi: “Đúng rồi, người tên Tang Đường đó…”
“Đang nằm trong tầm khống chế của chúng ta”
“Ừm, chăm sóc cô ta và cái thai trong bụng thật tốt” Hàn Lệ Thu chậm rãi nói, khóe môi rướn lên nụ cười khiến người ta khó nắm bắt.
Nửa giờ sau, Hàn Âu Dương đến.
Anh ta vừa đi vào liền nhìn thấy Hàn Lệ Thu đang uống trà đọc sách trong phòng làm việc.
Tân Hoài An bước vào.
Hàn Lệ Thu từ từ đẩy xe lăn vào theo.
Điều kỳ lạ là không có ai khác ngoài hai người họ.
Nhìn cửa thang máy khép lại, Tân Hoài An bấm vào phòng thí nghiệm của mình ở tầng mười hai, nhân tiện bấm vào phòng tổng giám đốc ở tầng 29.
“Cảm ơn” Hàn Lệ Thu ngẩng đầu lên cười nói.
Tân Hoài An liếc nhìn cô ta rồi dời mắt sang chỗ khác, nhìn đăm đăm vào con số đang nhấp nháy.
Hàn Lệ Thu thở dài nói: “Cô Tân, cô biết hôm qua cô dẫn người từ chỗ Chử Chấn Phong về như thế nào không?”
Cô ta không e dè nhắc tới chuyện hôm qua?
Tân Hoài An hơi bất ngờ nhìn cô ta.
Hàn Lệ Thu không phủ nhận chuyện cô ta sai người theo dõi Tân Hoài An.
“Thật ngại quá, người của tôi đã làm cô sợ. Tuy nhiên quả thật như anh ta đã nói, tôi thực sự không có ý xấu với cô, tôi chỉ muốn hợp tác thôi”
Câu này tin được không?
Dù sao Tân Hoài An cũng không tin lắm.
Tân Hoài An nghe cô ta nói xong, lắc đầu đáp: “Tôi đã nói với cô rồi, tôi không có hứng thú.”
Phải biết rằng, những gì bạn trả giá tỷ lệ thuận với những gì bạn đạt được. Muốn có được thứ gì đó phải trả cái giá tương đương.
Tất nhiên, Tân Hoài An sẽ không từ bỏ cuộc sống bình yên và theo đuổi những thứ vô nghĩa với cô.
Quyền thế và người nhà họ Hàn đều là những thứ cô không muốn dính liếu.
“Cô Tân đang từ chối tôi sao?” Trên mặt Hàn Lệ Thu có chút thất vọng, nói bằng giọng tiếc nuối: “Thật đáng tiếc, tôi còn cho rằng chúng ta sẽ trở thành đối tác tốt.”
“Tôi và nhà họ Chử đã không còn quan hệ từ lâu. Cô Hàn tìm tôi hợp tác, chỉ sợ là tìm nhầm người rồi”
Tân Hoài An nói xong, đúng lúc cửa thang máy mở ra, cô đi ra ngoài không quay đầu lại.
Phía sau, cửa thang máy chậm rãi khép lại.
Đôi mắt hạnh tràn ngập ý cười của Hàn Lệ Thu từ từ lạnh dần, sau đó trở nên lạnh lẽo.
“Không biết tốt xấu!” Tiếng quát lạnh nhỏ như ruồi muỗi phát ra từ miệng cô ta.
Đến tầng 29, cô ta chậm rãi đẩy xe lăn đi ra ngoài.
“Cô hai Hàn”
Thư ký mới tới là một người đàn ông trẻ tuổi, chủ động bước lên đẩy cô ta vào phòng làm việc.
“Âu Dương còn chưa đến à?” Hàn Lệ Thu thản nhiên hỏi.
“Dạ chưa” Thư ký trả lời, dừng một chút, sau đó hạ thấp giọng nói: “Cô hai, anh ta đã biết chuyện cô sai người theo dõi Tân Hoài An rồi “Hừ, không sao, anh cứ tiếp tục theo dõi anh ta” Hàn Lệ Thu chẳng thèm quan tâm, cô ta đổi chủ đề hỏi: “Đúng rồi, người tên Tang Đường đó…”
“Đang nằm trong tầm khống chế của chúng ta”
“Ừm, chăm sóc cô ta và cái thai trong bụng thật tốt” Hàn Lệ Thu chậm rãi nói, khóe môi rướn lên nụ cười khiến người ta khó nắm bắt.
Nửa giờ sau, Hàn Âu Dương đến.
Anh ta vừa đi vào liền nhìn thấy Hàn Lệ Thu đang uống trà đọc sách trong phòng làm việc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.