Chương 543
Tha Y Y
26/08/2021
Vệ Nam cầm danh sách qua, trong lòng âm thầm giật mình: Cái này, những người này đều có thù oán với cậu Chử hoặc là nhà họ Chử nếu không thì đã từng không hợp nhau trên phương diện nào đó.
Cậu Chử đây là đang nghi ngờ tất cả mọi người sao?
Nhưng anh không dám nói thêm cái gì, chuyện lần này đúng là rất nghiêm trọng không tra rõ ràng khẳng định không được.
Biểu cảm trên khuôn mặt Vệ Nam rất nghiêm túc đáp: “Vâng, cậu Chử”“
Sau đó cầm danh sách nhanh chóng đi thực hiện.
Anh vừa đi, điện thoại trên bàn làm việc của Chử Chấn Phong lại vang lên lần nữa.
Vẫn là bà Chử gọi tới.
“Chấn Phong, là cháu nói muốn hủy hôn với nhà họ Vương, bà nội mới hẹn người nhà họ Vương tới, mọi người mặt đối mặt bàn bạc chuyện này, sao cháu vẫn chưa xuất hiện?”
Trong giọng nói của Tống Cẩn Dung có chút oán trách.
Trong tổ huấn của Chử thị trung thực được đặt lên hàng đầu, chuyện đã hứa hẹn nhất định phải thực hiện.
Lúc đầu Chử Chấn Phong đồng ý cưới Vương Thanh Hà, còn đưa tín vật cho cô ta, bây giờ lại muốn hủy hôn ước đây không phải bội bạc sao?
Ngay từ đầu hôn ước của hai người bởi vì Tân Hoài An giả mạo thay thế, giữa đường lại xảy ra các loại tình huống dẫn đến hôn lễ bị kéo dài nhiều lần, trải qua nhiều chuyện rối rắm phức tạp như vậy, mặc dù trong lòng Tống cẩn Dung rất mệt mỏi, nhưng chưa từng nghĩ sẽ không cho Vương Thanh Hà tiến vào nhà họ Chử.
Chử Chấn Phong đề nghị từ hôn, bà không đồng ý.
Không phải là bởi vì bà xem trọng đứa cháu dâu Vương Thanh Hà này, mà là không muốn nhìn thấy cháu ngoan của mình trở thành một người vi phạm lời hứa.
Sau này dưới sự kiên trì của Chử Chấn Phong, bà mới miễn cưỡng thỏa hiệp đồng ý ra mặt bàn bạc chuyện này với người nhà họ Vương.
Bà tháo tấm mặt mo này xuống, vứt bỏ tôn nghiêm mời người nhà họ Vương tới.
Không nghĩ tới người trong cuộc quan trọng nhất Chử Chấn Phong, lại cho mọi người leo cây.
Có thể không oán giận sao?
Tống Cẩn Dung hừ lạnh một tiếng, quảng xuống một lời thô bạo: “Bây giờ người nhà họ Vương đã trở về rồi, chuyện này bà nội cũng lười xen vào nữa, cháu tự mình sang nói chuyện với nhà họ Vương bên kia đi”
Chử Chấn Phong cuối cùng cũng từ trong suy nghĩ lấy lại tinh thần, ngơ ngác một chút, giống như mới nhớ tới chuyện này.
Chỉ là không đợi anh nói câu nào, Tống Cẩn Dung đã không kiên nhẫn cúp điện thoại.
Chử Chấn Phong nhìn điện thoại đã tắt cuộc gọi, suy nghĩ hơi trầm xuống …. Hiện tại anh không có tâm tình nghĩ đến chuyện của Vương Thanh Hà.
Anh vứt điện thoại đi ngồi ở trong ghế, đưa tay xoa xoa trán, môi mỏng khế nhúc nhích anh khàn tiếng lẩm bẩm nói: “Tân Hoài An, cô còn sống không…” Biệt thự nhà họ Vương.
Hai bố con Vương Thanh Hà về đến nhà.
Vương Bách Điền vừa vào cửa liền kéo cà vạt trên cổ, một mặt khó chịu.
“Cậu Chử đã có dự định từ hôn, vì sao không ra mặt nói rõ ràng chứ? Gọi chúng ta qua đó chỉ để uống trà chiều, ông đây nhịn đi tiểu ngóng trông cậu ta vậy mà ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy đâu” “Nhà họ Chử đây là đang chơi chiến thuật tâm lý gì vậy?
Cậu Chử đây là đang nghi ngờ tất cả mọi người sao?
Nhưng anh không dám nói thêm cái gì, chuyện lần này đúng là rất nghiêm trọng không tra rõ ràng khẳng định không được.
Biểu cảm trên khuôn mặt Vệ Nam rất nghiêm túc đáp: “Vâng, cậu Chử”“
Sau đó cầm danh sách nhanh chóng đi thực hiện.
Anh vừa đi, điện thoại trên bàn làm việc của Chử Chấn Phong lại vang lên lần nữa.
Vẫn là bà Chử gọi tới.
“Chấn Phong, là cháu nói muốn hủy hôn với nhà họ Vương, bà nội mới hẹn người nhà họ Vương tới, mọi người mặt đối mặt bàn bạc chuyện này, sao cháu vẫn chưa xuất hiện?”
Trong giọng nói của Tống Cẩn Dung có chút oán trách.
Trong tổ huấn của Chử thị trung thực được đặt lên hàng đầu, chuyện đã hứa hẹn nhất định phải thực hiện.
Lúc đầu Chử Chấn Phong đồng ý cưới Vương Thanh Hà, còn đưa tín vật cho cô ta, bây giờ lại muốn hủy hôn ước đây không phải bội bạc sao?
Ngay từ đầu hôn ước của hai người bởi vì Tân Hoài An giả mạo thay thế, giữa đường lại xảy ra các loại tình huống dẫn đến hôn lễ bị kéo dài nhiều lần, trải qua nhiều chuyện rối rắm phức tạp như vậy, mặc dù trong lòng Tống cẩn Dung rất mệt mỏi, nhưng chưa từng nghĩ sẽ không cho Vương Thanh Hà tiến vào nhà họ Chử.
Chử Chấn Phong đề nghị từ hôn, bà không đồng ý.
Không phải là bởi vì bà xem trọng đứa cháu dâu Vương Thanh Hà này, mà là không muốn nhìn thấy cháu ngoan của mình trở thành một người vi phạm lời hứa.
Sau này dưới sự kiên trì của Chử Chấn Phong, bà mới miễn cưỡng thỏa hiệp đồng ý ra mặt bàn bạc chuyện này với người nhà họ Vương.
Bà tháo tấm mặt mo này xuống, vứt bỏ tôn nghiêm mời người nhà họ Vương tới.
Không nghĩ tới người trong cuộc quan trọng nhất Chử Chấn Phong, lại cho mọi người leo cây.
Có thể không oán giận sao?
Tống Cẩn Dung hừ lạnh một tiếng, quảng xuống một lời thô bạo: “Bây giờ người nhà họ Vương đã trở về rồi, chuyện này bà nội cũng lười xen vào nữa, cháu tự mình sang nói chuyện với nhà họ Vương bên kia đi”
Chử Chấn Phong cuối cùng cũng từ trong suy nghĩ lấy lại tinh thần, ngơ ngác một chút, giống như mới nhớ tới chuyện này.
Chỉ là không đợi anh nói câu nào, Tống Cẩn Dung đã không kiên nhẫn cúp điện thoại.
Chử Chấn Phong nhìn điện thoại đã tắt cuộc gọi, suy nghĩ hơi trầm xuống …. Hiện tại anh không có tâm tình nghĩ đến chuyện của Vương Thanh Hà.
Anh vứt điện thoại đi ngồi ở trong ghế, đưa tay xoa xoa trán, môi mỏng khế nhúc nhích anh khàn tiếng lẩm bẩm nói: “Tân Hoài An, cô còn sống không…” Biệt thự nhà họ Vương.
Hai bố con Vương Thanh Hà về đến nhà.
Vương Bách Điền vừa vào cửa liền kéo cà vạt trên cổ, một mặt khó chịu.
“Cậu Chử đã có dự định từ hôn, vì sao không ra mặt nói rõ ràng chứ? Gọi chúng ta qua đó chỉ để uống trà chiều, ông đây nhịn đi tiểu ngóng trông cậu ta vậy mà ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy đâu” “Nhà họ Chử đây là đang chơi chiến thuật tâm lý gì vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.