Chương 579
Tha Y Y
29/08/2021
Vệ Nam gật đầu theo bản năng: “Đương nhiên là thật, anh Chử tự mình hạ lệnh, đưa người đâu vào đấy vào trong bệnh viện Phúc Khang, chăm sóc thật tốt”
Nói xong, ý thức được cái gì đó, cậu ta giải thích: “Cô Tân, cho tới hiện tại anh Chử cũng không để cho Trương Mỹ Văn hại mẹ con hai người đâu!”
“Sau khi hai người xảy ra chuyện, anh ấy vẫn luôn lo lắng giống như biến thành người khác vậy, mỗi ngày đều tìm tung tích của hai người. Lúc Thiên Nam được cậu Liễu đưa trở lại, anh ấy rất vui vẻ, còn nói cô chắc chắn chưa chết, kêu bọn tôi tiếp tục đi tìm”
Tân Hoài An nghi ngờ nhìn cậu ta, giống như là đang nhìn sự thiệt giả trong lời nói cậu ta vậy.
Sao Vệ Nam có thể không phát hiện Tân Hoài An hiểu lầm cậu chủ nhà mình chứ?
“Trời ạ, cô Tân, không phải cô thật sự cho rằng anh Chử muốn hại chết cô và Thiên Nam đấy chứ?”
Tân Hoài An không có chối mà hỏi theo bản năng: “Không phải anh ta thì là ai? Từ lúc anh ta vừa muốn kết hôn với Vương Thanh Hà thì mẹ con chúng tôi đã trở thành trở ngại đối với anh ta. Nếu không, làm sao anh ta không để cho Thiên Nam trở về nhà họ Chử chứ?”
“Nói là muốn đưa mẹ con chúng tôi đến chỗ an toàn, kết quả trên đường lại xảy ra chuyện, Trương Mỹ Văn còn ám chỉ đây là ý của Chữ Chấn Phong, làm sao tôi có thể không nghi ngờ anh ta?” Vệ Nam vuốt trán: “Cô thật sự hiểu lầm anh Chử rồi!”
“Anh Chử không để cho cậu Thiên Nam trở về nhà họ Chử không phải là không muốn tiếp nhận cậu ấy, mà là nghĩ cho sự an toàn của cậu ấy. Hàn Lệ Thu vẫn luôn nhìn chăm chằm mẹ con hai người, anh Chử không muốn hai người dính đến tranh đấu giữa hai nhà Hàn và Chử”
“Vì không để người họ Hàn phát hiện nên lúc đưa hai người rời đi, anh Chử đã cố tình sắp xếp mấy chiếc xe cùng lúc rời khỏi bệnh viện, chính là vì muốn làm xáo trộn tầm mắt làm cho bọn họ không biết được hướng đi thật sự của mẹ con hai người.” . truyện đam mỹ
Tân Hoài An cười khanh khách, nhếch môi không nói gì.
Vệ Nam thở dài, nói tiếp: “Có một chuyện có thể cô không biết. Thật ra lúc trước anh Chử vì mẹ con hai người đã quyết định giải trừ hôn ước với Vương Thanh Hài”
Tiếng nói vừa dứt, nhìn kỹ sẽ thấy vẻ mặt vẫn luôn kiên định của cô đã thay đổi.
“Không phải anh ta vẫn tổ chức hôn lễ với cô ta sao?” Cô hỏi ngược lại theo bản năng.
Cô vẫn đang mặc chiếc váy cưới hôm nay của Vương Thanh Hà, chỉ là giờ phút này đã tàn tành không chịu nổi.
Vệ Nam đành nói: “Hôn lễ lần này thật ra là ý của bà chủ.
Bên ngoài nói rất nhiều về chuyện hủy hôn của anh Chử, anh Chử chỉ có thể nghe theo sự sắp xếp của bà chủ để ổn định tình hình chung. Hơn nữa, mọi người cũng cho rằng cô đã chết, anh Chử hy vọng Vương Thanh Hà có thể chăm cậu chủ nhỏ Thiên Nam”
Tân Hoài An nhíu mày: “Vương Thanh Hà là mẹ kế của con trai tôi? Cô ta xứng sao?” Vệ Nam không rõ nhìn cô: “Cái khác tôi không dám nói nhưng tôi dám đảm bảo, trong lòng của anh Chử, địa vị của cô và Thiên Nam đã vượt qua Vương Thanh Hà.”
Tân Hoài An ngơ ngác, khóe môi giật giật, chuyện này làm sao có thể chứ?
Sao Chử Chấn Phong có thể xem địa vị của mẹ con hai người quan trọng hơn Vương Thanh Hà chứ?
Vệ Nam đặt phản ứng của cô vào mắt, nói: “Cô Tân, nếu như có cơ hội, cô có thể đi xem tình trạng của anh Chử để chứng minh cho những lời tôi nói. Chỉ là anh Chử…” Câu nói kế tiếp, cậu ta chưa nói.
Tân Hoài An cũng biết, lần này Chử Chấn Phong có lẽ là không thể chống đỡ nổi.
Lúc đầu cô tự mình chế độc, không có ý định cho anh cơ hội sống sót. Nhưng nếu như Vệ Nam nói là sự thật…
Tân Hoài An mím chặt môi, vẻ mặt phức tạp.
Tình hình trước mắt, Vệ Nam không thể nào cố ý bịa ra những lời này để lừa cô.
Cô hơi suy nghĩ rồi nói: “Chuyện của ba năm trước, cậu định giải thích cho anh ta như thế nào?” Vệ Nam nghỉ ngờ nhìn cô.
Nói xong, ý thức được cái gì đó, cậu ta giải thích: “Cô Tân, cho tới hiện tại anh Chử cũng không để cho Trương Mỹ Văn hại mẹ con hai người đâu!”
“Sau khi hai người xảy ra chuyện, anh ấy vẫn luôn lo lắng giống như biến thành người khác vậy, mỗi ngày đều tìm tung tích của hai người. Lúc Thiên Nam được cậu Liễu đưa trở lại, anh ấy rất vui vẻ, còn nói cô chắc chắn chưa chết, kêu bọn tôi tiếp tục đi tìm”
Tân Hoài An nghi ngờ nhìn cậu ta, giống như là đang nhìn sự thiệt giả trong lời nói cậu ta vậy.
Sao Vệ Nam có thể không phát hiện Tân Hoài An hiểu lầm cậu chủ nhà mình chứ?
“Trời ạ, cô Tân, không phải cô thật sự cho rằng anh Chử muốn hại chết cô và Thiên Nam đấy chứ?”
Tân Hoài An không có chối mà hỏi theo bản năng: “Không phải anh ta thì là ai? Từ lúc anh ta vừa muốn kết hôn với Vương Thanh Hà thì mẹ con chúng tôi đã trở thành trở ngại đối với anh ta. Nếu không, làm sao anh ta không để cho Thiên Nam trở về nhà họ Chử chứ?”
“Nói là muốn đưa mẹ con chúng tôi đến chỗ an toàn, kết quả trên đường lại xảy ra chuyện, Trương Mỹ Văn còn ám chỉ đây là ý của Chữ Chấn Phong, làm sao tôi có thể không nghi ngờ anh ta?” Vệ Nam vuốt trán: “Cô thật sự hiểu lầm anh Chử rồi!”
“Anh Chử không để cho cậu Thiên Nam trở về nhà họ Chử không phải là không muốn tiếp nhận cậu ấy, mà là nghĩ cho sự an toàn của cậu ấy. Hàn Lệ Thu vẫn luôn nhìn chăm chằm mẹ con hai người, anh Chử không muốn hai người dính đến tranh đấu giữa hai nhà Hàn và Chử”
“Vì không để người họ Hàn phát hiện nên lúc đưa hai người rời đi, anh Chử đã cố tình sắp xếp mấy chiếc xe cùng lúc rời khỏi bệnh viện, chính là vì muốn làm xáo trộn tầm mắt làm cho bọn họ không biết được hướng đi thật sự của mẹ con hai người.” . truyện đam mỹ
Tân Hoài An cười khanh khách, nhếch môi không nói gì.
Vệ Nam thở dài, nói tiếp: “Có một chuyện có thể cô không biết. Thật ra lúc trước anh Chử vì mẹ con hai người đã quyết định giải trừ hôn ước với Vương Thanh Hài”
Tiếng nói vừa dứt, nhìn kỹ sẽ thấy vẻ mặt vẫn luôn kiên định của cô đã thay đổi.
“Không phải anh ta vẫn tổ chức hôn lễ với cô ta sao?” Cô hỏi ngược lại theo bản năng.
Cô vẫn đang mặc chiếc váy cưới hôm nay của Vương Thanh Hà, chỉ là giờ phút này đã tàn tành không chịu nổi.
Vệ Nam đành nói: “Hôn lễ lần này thật ra là ý của bà chủ.
Bên ngoài nói rất nhiều về chuyện hủy hôn của anh Chử, anh Chử chỉ có thể nghe theo sự sắp xếp của bà chủ để ổn định tình hình chung. Hơn nữa, mọi người cũng cho rằng cô đã chết, anh Chử hy vọng Vương Thanh Hà có thể chăm cậu chủ nhỏ Thiên Nam”
Tân Hoài An nhíu mày: “Vương Thanh Hà là mẹ kế của con trai tôi? Cô ta xứng sao?” Vệ Nam không rõ nhìn cô: “Cái khác tôi không dám nói nhưng tôi dám đảm bảo, trong lòng của anh Chử, địa vị của cô và Thiên Nam đã vượt qua Vương Thanh Hà.”
Tân Hoài An ngơ ngác, khóe môi giật giật, chuyện này làm sao có thể chứ?
Sao Chử Chấn Phong có thể xem địa vị của mẹ con hai người quan trọng hơn Vương Thanh Hà chứ?
Vệ Nam đặt phản ứng của cô vào mắt, nói: “Cô Tân, nếu như có cơ hội, cô có thể đi xem tình trạng của anh Chử để chứng minh cho những lời tôi nói. Chỉ là anh Chử…” Câu nói kế tiếp, cậu ta chưa nói.
Tân Hoài An cũng biết, lần này Chử Chấn Phong có lẽ là không thể chống đỡ nổi.
Lúc đầu cô tự mình chế độc, không có ý định cho anh cơ hội sống sót. Nhưng nếu như Vệ Nam nói là sự thật…
Tân Hoài An mím chặt môi, vẻ mặt phức tạp.
Tình hình trước mắt, Vệ Nam không thể nào cố ý bịa ra những lời này để lừa cô.
Cô hơi suy nghĩ rồi nói: “Chuyện của ba năm trước, cậu định giải thích cho anh ta như thế nào?” Vệ Nam nghỉ ngờ nhìn cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.