Chương 698
Tha Y Y
11/09/2021
Nhưng Liễu Thanh Phong đột nhiên ngẳng đầu nhìn cô, ánh mắt kiên định, nói: “Tần Hoài An, anh thích em, cái mạng này của anh có thể cho em.”
Đôi mắt rực lửa như muốn đốt cháy tâm hồn.
Lòng Tần Hoài An run lên dữ dội.
“Ha ha, không ngờ tên nhóc như anh cũng say tình đó!”
Giọng nói giễu cợt của người đàn ông vang lên, anh ta hơi nới lỏng lòng bàn tay trên cổ Tần Hoài An.
Liễu Thanh Phong Phong mặc kệ anh ta vẫn kiên quyết nhìn Tần Hoài An, nói đầy kỳ vọng: “Nếu lần này chúng ta không chết, đồng ý làm bạn gái của anh nha!”
Tần Hoài An bị anh ta nhìn chằm chằm, đầu óc rối loạn kinh khủng.
Bây giờ là lúc nào rồi cơ chứ, Liễu Thanh Phong còn nói tới loại chuyện này? Nhìn tình hình hiện tại, cô không nghĩ mình còn có thể sống được.
Những người này là yêu quái giết người không chớp mắt, không coi những quy định và quản thúc của pháp luật ra gì, làm sao có thể tha cho bọn họ?
Tần Hoài An cố gắng hít vào một hơi khí mỏng, nói: “Được rồi! Nhưng anh phản phản kháng, không cần quan tâm đến tôi, tiếp tục sống … ưm…
Lòng bàn tay lại siết chặt cổ, chặn không cho Tần Hoài An tiếp tục nói.
“Đánh cho tôi!” Người cầm đầu đã không còn đủ kiên nhẫn để tiếp tục đợi, liền nói.
Một tia sáng âm u trong mắt Liễu Thanh Phong lóe lên, sau đó anh ta tạo ra lực công kích rất mạnh khiến cho mọi người đều không ngờ được.
Anh ta phớt lờ những vết thương trên cơ thể mình, như một con dã thú, dùng cơ thể của mình cứng cáp chống lại những nắm đắm và bàn chân của kẻ thù, và sau đó đáp trả nó bằng một đòn mạnh hơn.
Gây thương tích cho kẻ thù 10, và làm hại chính mình 8.
Chỉ trong vài phút, hơn 20 sát thủ đã bị đánh ngã xuống đất, Liễu Thanh Phong cũng phải chùn bước, dùng ý chí để chống đỡ không cho bản thân ngã xuống.
Khi nhìn thấy điều này, tên cầm đầu đỏ hết cả mắt.
Đây đều là những người anh em vào sinh ra tử của anh ta, lại bị một mình Liễu Thanh Phong…
“Liễu Thanh Phong, cẩn thận—”
Tần Hoài An nhìn thấy người đàn ông đánh lén, cô kêu lên, và vô thức chặn nó lại.
Người đàn ông dùng sức đẩy Tần Hoài An ra khỏi thuyền.
Tần Hoài An chưa kịp phản ứng thì cơ thể cô đã ngã xuống.
Ánh mắt Liễu Thanh Phong tối sầm lại, anh ta dùng một cước đá vào con dao trên tay người đàn ông, sau đó vội vàng nắm lấy tay Tần Hoài An.
Nhưng bởi vì thực sự không còn chút sức lực nào, anh ta chỉ có thể lựa chọn cùng cô ngã xuống.
Cả hai rơi xuống biển, làm nước bắn lên rất nhiều!
Trước khi Tần Hoài An chìm xuống đáy nước, trong tầm mắt của cô lờ mờ nhìn thấy một đoàn người vội vã chạy tới bến cảng, mà người đứng đầu là– Chử Chấn Phong!
“Cậu Chử, chúng ta đến muộn rồi!”
Vệ Nam nghiêm nghị nhìn con tàu chở khách lộn xộn, thu hồi tầm mắt, nhìn người đàn ông ở phía sau.
Hai tay đặt ở hai bên cơ thể của Chử Chấn Phong nắm chặt, mím đôi môi mỏng không nói lời nào, nặng nề bước lên tầng cao nhất.
Có những vết máu trên boong, và dấu vết hư hại ở khắp mọi nơi.
Tất cả những tên sát thủ đã bị khống chế bởi những người mà anh dẫn đến và bị bắt đi.
Họ nói Tần Hoài An đã bị rơi xuống biển.
Vệ Nam sai người tìm kiếm xung quanh, nhưng không tìm thấy dấu vết của Tần Hoài An.
Đôi mắt rực lửa như muốn đốt cháy tâm hồn.
Lòng Tần Hoài An run lên dữ dội.
“Ha ha, không ngờ tên nhóc như anh cũng say tình đó!”
Giọng nói giễu cợt của người đàn ông vang lên, anh ta hơi nới lỏng lòng bàn tay trên cổ Tần Hoài An.
Liễu Thanh Phong Phong mặc kệ anh ta vẫn kiên quyết nhìn Tần Hoài An, nói đầy kỳ vọng: “Nếu lần này chúng ta không chết, đồng ý làm bạn gái của anh nha!”
Tần Hoài An bị anh ta nhìn chằm chằm, đầu óc rối loạn kinh khủng.
Bây giờ là lúc nào rồi cơ chứ, Liễu Thanh Phong còn nói tới loại chuyện này? Nhìn tình hình hiện tại, cô không nghĩ mình còn có thể sống được.
Những người này là yêu quái giết người không chớp mắt, không coi những quy định và quản thúc của pháp luật ra gì, làm sao có thể tha cho bọn họ?
Tần Hoài An cố gắng hít vào một hơi khí mỏng, nói: “Được rồi! Nhưng anh phản phản kháng, không cần quan tâm đến tôi, tiếp tục sống … ưm…
Lòng bàn tay lại siết chặt cổ, chặn không cho Tần Hoài An tiếp tục nói.
“Đánh cho tôi!” Người cầm đầu đã không còn đủ kiên nhẫn để tiếp tục đợi, liền nói.
Một tia sáng âm u trong mắt Liễu Thanh Phong lóe lên, sau đó anh ta tạo ra lực công kích rất mạnh khiến cho mọi người đều không ngờ được.
Anh ta phớt lờ những vết thương trên cơ thể mình, như một con dã thú, dùng cơ thể của mình cứng cáp chống lại những nắm đắm và bàn chân của kẻ thù, và sau đó đáp trả nó bằng một đòn mạnh hơn.
Gây thương tích cho kẻ thù 10, và làm hại chính mình 8.
Chỉ trong vài phút, hơn 20 sát thủ đã bị đánh ngã xuống đất, Liễu Thanh Phong cũng phải chùn bước, dùng ý chí để chống đỡ không cho bản thân ngã xuống.
Khi nhìn thấy điều này, tên cầm đầu đỏ hết cả mắt.
Đây đều là những người anh em vào sinh ra tử của anh ta, lại bị một mình Liễu Thanh Phong…
“Liễu Thanh Phong, cẩn thận—”
Tần Hoài An nhìn thấy người đàn ông đánh lén, cô kêu lên, và vô thức chặn nó lại.
Người đàn ông dùng sức đẩy Tần Hoài An ra khỏi thuyền.
Tần Hoài An chưa kịp phản ứng thì cơ thể cô đã ngã xuống.
Ánh mắt Liễu Thanh Phong tối sầm lại, anh ta dùng một cước đá vào con dao trên tay người đàn ông, sau đó vội vàng nắm lấy tay Tần Hoài An.
Nhưng bởi vì thực sự không còn chút sức lực nào, anh ta chỉ có thể lựa chọn cùng cô ngã xuống.
Cả hai rơi xuống biển, làm nước bắn lên rất nhiều!
Trước khi Tần Hoài An chìm xuống đáy nước, trong tầm mắt của cô lờ mờ nhìn thấy một đoàn người vội vã chạy tới bến cảng, mà người đứng đầu là– Chử Chấn Phong!
“Cậu Chử, chúng ta đến muộn rồi!”
Vệ Nam nghiêm nghị nhìn con tàu chở khách lộn xộn, thu hồi tầm mắt, nhìn người đàn ông ở phía sau.
Hai tay đặt ở hai bên cơ thể của Chử Chấn Phong nắm chặt, mím đôi môi mỏng không nói lời nào, nặng nề bước lên tầng cao nhất.
Có những vết máu trên boong, và dấu vết hư hại ở khắp mọi nơi.
Tất cả những tên sát thủ đã bị khống chế bởi những người mà anh dẫn đến và bị bắt đi.
Họ nói Tần Hoài An đã bị rơi xuống biển.
Vệ Nam sai người tìm kiếm xung quanh, nhưng không tìm thấy dấu vết của Tần Hoài An.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.