Chương 745
Tha Y Y
25/09/2021
Vì vậy, Tần Hoài An cảm kích gật đầu: “Cám ơn bà chủ.”
Cứ như thế, tạm thời Tần Hoài An ở chỗ của Tống Cẩn Dung.
Mặc dù Chử Gia Mỹ đang chăm sóc Liễu Giai Tâm trong bệnh viện, nhưng tin tức về việc Tần Hoài An dọn đến nhà họ Chử vẫn truyền đến tai cô ta.
Nếu là trước đây, cô đã vọt tới trước mặt Tần Hoài An, chỉ mặt bắt cô thu dọn đồ đạc cút ra ngoài.
Nhưng bây giờ thì khác rồi.
Tần Hoài An đã giải độc cho Liễu Giai Tâm, điều này cho thấy cô hiểu rất rõ về độc tính.
Tuyệt đối không thể đánh giá thấp người phụ nữ này được.
Chử Gia Mỹ nhìn vết thuốc tím đậm trên chân móng tay, lo lắng cau mày.
Để an toàn, tạm thời tốt nhất cô ta nên né thì hơn.
Sáng sớm hôm sau, Liễu Giai Tâm xuất viện.
Chú Minh đặc biệt đưa người đến đón bọn họ.
Chử Gia Mỹ do dự rồi nói với Liễu Giai Tâm: “Mẹ, mẹ và chú Minh về nhà trước đi. Mấy ngày này con có chút việc phải làm.”
“Con không về nhà sao?” Liễu Giai Tâm bắt giác hỏi, có chút nghi hoặc nhìn cô ta.
Chử Gia Mỹ đã sớm viện lý do trong đầu và nói: “Còn không phải là Trần Thái Nam sao. Bạn anh ấy kết hôn ở nước ngoài, cứ muốn kéo con đi cùng. Đến hành lý cũng là con chuẩn bị, con không có cách nào để từ chối anh ấy cả.”
Nghe vậy, Liễu Giai Tâm mỉm cười, bà ấy cũng không hỏi quá nhiều về chuyện yêu đương của người trẻ: “Được rồi, con đi đi.”
Chử Gia Mỹ vội vàng gật đầu, đưa mắt nhìn theo Liễu Giai Tâm lên xe rời đi dưới sự hộ tống của chú Minh quản gia.
Cô ta thu ánh mắt lại, sắc mặt dần dần lạnh đi, sau đó lập tức gọi điện thoại cho Trần Thái Nam.
*… Nếu mẹ em có hỏi, nhớ bao che cho em đấy, em cảm ơn nha!” Vì bọn họ nói dối, nên việc báo cho nhau biết là cần thiết để phối hợp ăn ý.
Trần Thái Nam ở đầu bên kia điện thoại có chút bất mãn: “Em không dự đám cưới với anh, cũng không về nhà, vậy mấy ngày này em tính đi đâu?”
“Anh không cần quan tâm chuyện đó.” Chử Gia Mỹ nói xong liền thản nhiên cúp điện thoại.
Sau đó, cô ta đặt ngay cho mình một vé máy bay đến nước An.
Đây là việc mà cô ta đã mắt cả đêm để quyết định, và nó đòi hỏi rất nhiều can đảm.
Nghĩ đến việc gặp người mình giấu sâu trong lòng, Chử Gia Mỹ cầm điện thoại di động, trên môi từ tử nở một nụ cười mong đợi.
Xa cách ba năm, Lục Hy Thiên, anh vẫn khỏe chứ?
Tống Cẩn Dung không đề ý đến việc Chử Gia Mỹ không về cùng Liễu Giai Tâm, và thậm chí còn cảm thấy nhẹ nhõm mừng thầm phần nào.
“Thấy tình cảm giữa con bé Gia Mỹ và thằng nhóc Thái Nam ba năm mà như một ngày, xem ra cũng ổn định rồi đấy.”
Tống Cẩn Dung bùi ngùi, quay người lại dặn dò chú Minh: “Chú Minh, chú quay đầu xe mời bà Trần qua đây, chúng ta phải quyết định chuyện hôn sự cho hai đứa nhỏ.”
Liễu Giai Tâm do dự và nói: “Mẹ, không đợi Gia Mỹ và Thái Nam về rồi hãy nói?”
“Bây giờ gọi điện thoại di động thuận tiện là thế, gọi cho chúng đi. Nếu chúng nó không có ý kiến gì, chúng ta chuẩn bị trước là được rồi.”
Cứ như thế, tạm thời Tần Hoài An ở chỗ của Tống Cẩn Dung.
Mặc dù Chử Gia Mỹ đang chăm sóc Liễu Giai Tâm trong bệnh viện, nhưng tin tức về việc Tần Hoài An dọn đến nhà họ Chử vẫn truyền đến tai cô ta.
Nếu là trước đây, cô đã vọt tới trước mặt Tần Hoài An, chỉ mặt bắt cô thu dọn đồ đạc cút ra ngoài.
Nhưng bây giờ thì khác rồi.
Tần Hoài An đã giải độc cho Liễu Giai Tâm, điều này cho thấy cô hiểu rất rõ về độc tính.
Tuyệt đối không thể đánh giá thấp người phụ nữ này được.
Chử Gia Mỹ nhìn vết thuốc tím đậm trên chân móng tay, lo lắng cau mày.
Để an toàn, tạm thời tốt nhất cô ta nên né thì hơn.
Sáng sớm hôm sau, Liễu Giai Tâm xuất viện.
Chú Minh đặc biệt đưa người đến đón bọn họ.
Chử Gia Mỹ do dự rồi nói với Liễu Giai Tâm: “Mẹ, mẹ và chú Minh về nhà trước đi. Mấy ngày này con có chút việc phải làm.”
“Con không về nhà sao?” Liễu Giai Tâm bắt giác hỏi, có chút nghi hoặc nhìn cô ta.
Chử Gia Mỹ đã sớm viện lý do trong đầu và nói: “Còn không phải là Trần Thái Nam sao. Bạn anh ấy kết hôn ở nước ngoài, cứ muốn kéo con đi cùng. Đến hành lý cũng là con chuẩn bị, con không có cách nào để từ chối anh ấy cả.”
Nghe vậy, Liễu Giai Tâm mỉm cười, bà ấy cũng không hỏi quá nhiều về chuyện yêu đương của người trẻ: “Được rồi, con đi đi.”
Chử Gia Mỹ vội vàng gật đầu, đưa mắt nhìn theo Liễu Giai Tâm lên xe rời đi dưới sự hộ tống của chú Minh quản gia.
Cô ta thu ánh mắt lại, sắc mặt dần dần lạnh đi, sau đó lập tức gọi điện thoại cho Trần Thái Nam.
*… Nếu mẹ em có hỏi, nhớ bao che cho em đấy, em cảm ơn nha!” Vì bọn họ nói dối, nên việc báo cho nhau biết là cần thiết để phối hợp ăn ý.
Trần Thái Nam ở đầu bên kia điện thoại có chút bất mãn: “Em không dự đám cưới với anh, cũng không về nhà, vậy mấy ngày này em tính đi đâu?”
“Anh không cần quan tâm chuyện đó.” Chử Gia Mỹ nói xong liền thản nhiên cúp điện thoại.
Sau đó, cô ta đặt ngay cho mình một vé máy bay đến nước An.
Đây là việc mà cô ta đã mắt cả đêm để quyết định, và nó đòi hỏi rất nhiều can đảm.
Nghĩ đến việc gặp người mình giấu sâu trong lòng, Chử Gia Mỹ cầm điện thoại di động, trên môi từ tử nở một nụ cười mong đợi.
Xa cách ba năm, Lục Hy Thiên, anh vẫn khỏe chứ?
Tống Cẩn Dung không đề ý đến việc Chử Gia Mỹ không về cùng Liễu Giai Tâm, và thậm chí còn cảm thấy nhẹ nhõm mừng thầm phần nào.
“Thấy tình cảm giữa con bé Gia Mỹ và thằng nhóc Thái Nam ba năm mà như một ngày, xem ra cũng ổn định rồi đấy.”
Tống Cẩn Dung bùi ngùi, quay người lại dặn dò chú Minh: “Chú Minh, chú quay đầu xe mời bà Trần qua đây, chúng ta phải quyết định chuyện hôn sự cho hai đứa nhỏ.”
Liễu Giai Tâm do dự và nói: “Mẹ, không đợi Gia Mỹ và Thái Nam về rồi hãy nói?”
“Bây giờ gọi điện thoại di động thuận tiện là thế, gọi cho chúng đi. Nếu chúng nó không có ý kiến gì, chúng ta chuẩn bị trước là được rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.