Chương 795
Tha Y Y
12/10/2021
Vương Thanh Hà nghiền răng, quay đầu lạnh lùng nói: “Nếu con không nói như vậy, chẳng lẽ nói cho anh ta biết chúng ta tới đây làm loạn, để phá hợp đồng sao?”
Vương Bách Điền không nói nên lời, ho khan rồi chuyển chủ đề: “Đừng nhắc đến chuyện này nữa, chúng ta vẫn nên nghĩ cách làm sao lấy lại tiền đi. Nhưng bố đoán chừng là không lấy lại được nữa rồi…”
Nghe đến đây, Vương Thanh Hà lại một lần nữa bị kéo về hiện thực tàn khốc… Cô ta sẽ sớm trở thành một kẻ khố rách áo ôm!
Cô ta không can tâm nhíu mày, lẫm bẩm: “Nhất định phải có cách. Cho dù không lấy lại được tiền, thì nhất định con cũng sẽ không quay lại cuộc sống vất vả như xưa đâu!”
Vệ Nam đi theo Chử Chấn Phong đi về phía phòng họp.
“Cậu chủ Chử, xem ra là nhà họ Vương đang tiếc đứt ruột mới vừa sáng sớm đã đến đây xin lỗi cậu.”
Mặt Chử Chấn Phong không hề có chút cảm xúc nào, tia nhìn u ám xẹt qua đôi mắt sâu xa của anh. Anh khit mũi đáp: “Không hẳn là vậy đâu!”
Vệ Nam không khỏi bối rối, suy nghĩ một lúc mới hiểu ra: “Không phải đến xin lỗi, chẳng lẽ là đến để…”
“Sao?” Chử Chấn Phong liếc nhìn cậu ta.
Vệ Nam mới kể cho Chử Chấn Phong nghe chuyện mấy ngày hôm trước, nhân lúc tập đoàn Chử Thị gặp chuyện và bị các gia tộc khác đã liên kết lại để đàn áp và ép giá sản phẩm, nhà họ Vương đã chạy đến đặt mua một lô thiết bị tồn đọng trong kho của tập đoàn Chử Thị.
“Hàng do bọn họ tự đặt. Chắc là sau khi mua về khó bán ra nên mới muốn quay lại huỷ hợp đồng đây mài”
Báy giờ Vệ Nam mới nhìn thấu con người thực sự của hai cha con Vương Thanh Hà, khinh thường nói. . ngôn tình sủng
Chử Chấn Phong không nói gì, nhưng ánh mắt càng ngày càng lạnh lùng và lộ ra vẻ chán ghét.
Sao lúc đầu anh lại có thể thích người phụ nữ này được chứ?
Rõ ràng lần đầu hai người gặp nhau, cô ta đã không quản thân mình cứu anh. Lúc đó cô ta dũng cảm, tốt bụng và ngọt ngào là thế… Khiến anh không khỏi rung động.
Nhưng không biết tự lúc nào tiền bạc và sự phù phiếm đã hoàn toàn ăn mòn cô ta!
Chử Chấn Phong ngừng suy nghĩ về chuyện của Vương Thanh Hà, lạnh lùng bước vào phòng họp.
Sau khi cuộc họp kết thúc.
Anh ra lệnh: “Vệ Nam, cậu đến bệnh viện một chuyến đi. Nếu Chử Gia Mỹ tỉnh lại thì hãy nói cho cô ta biết quyết định của mẹ tôi. Nhân tiện nhắc nhở cô ta, lần sau đừng gây thêm phiền phức gì nữa, yên tâm chờ gả vào nhà họ Trần đi! Nếu không, tôi sẽ không bỏ qua cho cô ta một cách nhẹ nhàng như lần này đâu!”
“Vâng.” Vệ Nam đáp lại rồi quay người bước đi.
Lúc này Chử Chấn Phong mới chậm rãi rời khỏi ghế, nhướng mi nhìn ra ngoài cửa sổ. Ánh mắt trời của buổi sáng lúc chín giờ tràn trề sức sống làm sao!
Ngắm nhìn mặt trời, vẻ mệt mỏi do thức trắng đêm của anh biến mắt ngay lập tức. Nhưng cảm giác khó chịu từ dạ dày lại đang nhắc nhở anh rằng anh nên ăn chút gì đó rồi.
Đầu ngày mới, tin tức Chử Chấn Phong “sống lại” được lan truyền nhanh chóng và trở thành tin hot trên trang nhất ngày.
Những thế lực tập đoàn đang có ý định đàn áp tập đoàn Chử Thị nghe được tin này cũng vô cùng choáng váng.
Vương Bách Điền không nói nên lời, ho khan rồi chuyển chủ đề: “Đừng nhắc đến chuyện này nữa, chúng ta vẫn nên nghĩ cách làm sao lấy lại tiền đi. Nhưng bố đoán chừng là không lấy lại được nữa rồi…”
Nghe đến đây, Vương Thanh Hà lại một lần nữa bị kéo về hiện thực tàn khốc… Cô ta sẽ sớm trở thành một kẻ khố rách áo ôm!
Cô ta không can tâm nhíu mày, lẫm bẩm: “Nhất định phải có cách. Cho dù không lấy lại được tiền, thì nhất định con cũng sẽ không quay lại cuộc sống vất vả như xưa đâu!”
Vệ Nam đi theo Chử Chấn Phong đi về phía phòng họp.
“Cậu chủ Chử, xem ra là nhà họ Vương đang tiếc đứt ruột mới vừa sáng sớm đã đến đây xin lỗi cậu.”
Mặt Chử Chấn Phong không hề có chút cảm xúc nào, tia nhìn u ám xẹt qua đôi mắt sâu xa của anh. Anh khit mũi đáp: “Không hẳn là vậy đâu!”
Vệ Nam không khỏi bối rối, suy nghĩ một lúc mới hiểu ra: “Không phải đến xin lỗi, chẳng lẽ là đến để…”
“Sao?” Chử Chấn Phong liếc nhìn cậu ta.
Vệ Nam mới kể cho Chử Chấn Phong nghe chuyện mấy ngày hôm trước, nhân lúc tập đoàn Chử Thị gặp chuyện và bị các gia tộc khác đã liên kết lại để đàn áp và ép giá sản phẩm, nhà họ Vương đã chạy đến đặt mua một lô thiết bị tồn đọng trong kho của tập đoàn Chử Thị.
“Hàng do bọn họ tự đặt. Chắc là sau khi mua về khó bán ra nên mới muốn quay lại huỷ hợp đồng đây mài”
Báy giờ Vệ Nam mới nhìn thấu con người thực sự của hai cha con Vương Thanh Hà, khinh thường nói. . ngôn tình sủng
Chử Chấn Phong không nói gì, nhưng ánh mắt càng ngày càng lạnh lùng và lộ ra vẻ chán ghét.
Sao lúc đầu anh lại có thể thích người phụ nữ này được chứ?
Rõ ràng lần đầu hai người gặp nhau, cô ta đã không quản thân mình cứu anh. Lúc đó cô ta dũng cảm, tốt bụng và ngọt ngào là thế… Khiến anh không khỏi rung động.
Nhưng không biết tự lúc nào tiền bạc và sự phù phiếm đã hoàn toàn ăn mòn cô ta!
Chử Chấn Phong ngừng suy nghĩ về chuyện của Vương Thanh Hà, lạnh lùng bước vào phòng họp.
Sau khi cuộc họp kết thúc.
Anh ra lệnh: “Vệ Nam, cậu đến bệnh viện một chuyến đi. Nếu Chử Gia Mỹ tỉnh lại thì hãy nói cho cô ta biết quyết định của mẹ tôi. Nhân tiện nhắc nhở cô ta, lần sau đừng gây thêm phiền phức gì nữa, yên tâm chờ gả vào nhà họ Trần đi! Nếu không, tôi sẽ không bỏ qua cho cô ta một cách nhẹ nhàng như lần này đâu!”
“Vâng.” Vệ Nam đáp lại rồi quay người bước đi.
Lúc này Chử Chấn Phong mới chậm rãi rời khỏi ghế, nhướng mi nhìn ra ngoài cửa sổ. Ánh mắt trời của buổi sáng lúc chín giờ tràn trề sức sống làm sao!
Ngắm nhìn mặt trời, vẻ mệt mỏi do thức trắng đêm của anh biến mắt ngay lập tức. Nhưng cảm giác khó chịu từ dạ dày lại đang nhắc nhở anh rằng anh nên ăn chút gì đó rồi.
Đầu ngày mới, tin tức Chử Chấn Phong “sống lại” được lan truyền nhanh chóng và trở thành tin hot trên trang nhất ngày.
Những thế lực tập đoàn đang có ý định đàn áp tập đoàn Chử Thị nghe được tin này cũng vô cùng choáng váng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.