Chương 809
Tha Y Y
19/10/2021
Ánh mắt Ôn Nhã Ly khẽ lóe lên.
Những lời nói của chị Hoài An đã thắm vài tận trái tim cô ấy.
“Nhưng em không biết sau này phải đối mặt với anh ấy như thế nào…”
Ôn Nhã Ly nhíu mày, nói một cách không chắc Chấn: “Thật ra, em cũng ghen tị việc chị và anh Nhược Phi có thể thoải mái tiếp xúc như thế này. Không làm người yêu của nhau được thì hai người vẫn có thể là bạn của nhau… Nhưng em không làm được. Mỗi lần nhìn thấy anh ấy trái tim em lại nhói đau.”
Tần Hoài An không có kinh nghiệm yêu thầm như vậy. Từ trước đến nay cô luôn là người chậm nhịp, phương diện tình cảm lại càng chậm nhận ra. Lúc trước cũng chính Lâm Bình Nguyên chủ động đuổi theo cô.
Nhưng từ trong lời nói của Ôn Nhã Ly, cô có thể hiểu được cảm giác của cô ấy.
Cô xót xa nhìn cô ấy và an ủi: “Rồi mọi chuyện sẽ dần ồn thôi. Em xem, cho dù em và Trương Nhược Phi không thể làm bạn được nữa thì em vẫn còn có chị mà.”
Thầy Ôn Nhã Ly vẫn còn buồn bã, Tần Hoài An biết ý không nói tiếp chuyện của Trương Nhược Phi nữa, cô đổi chủ đề: “À đúng rồi, còn Dư Nhiễm thì sao? Hai người đều ở Hải Lam, mấy năm nay có liên lạc với nhau không?”
Ôn Nhã Ly sửng sốt nói: “Chị Hoài An, chị không biết sao? Ba năm trước Dư Nhiễm đã bị kết án tù vì tội cố ý giết người.”
Tần Hoài An hoàn toàn không biết tin này.
Cô cau mày khó hiểu hỏi: “Chuyện gì vậy… Cô ấy đã giết ai vậy?”
“Tiêu Mạnh Lương.”
Nếu bị hại là người khác Tần Hoài An cũng sẽ không nghĩ nhiều, nhưng lại người đó. Cô vô cùng quen thuộc, cũng đã từng giao lưu máy lần — Anh ta không phải là anh họ của Vương Thanh Hà sao?
Chính người đàn ông này đã là người đã cưỡng hiếp và chụp ảnh Dư Nhiễm.
Tần Hoài An nghĩ đến thân hình mập mạp cường tráng của anh ta, còn Dư Nhiễm lại mảnh mai yếu ót, tính cách lương thiện. Sao cô ấy có thể giết chết anh ta được chứ?
Điều này là một chút kỳ lạ.
“Vậy hôm nào có thời gian rảnh chúng ta đến thăm cô ấy đi.” Tần Hoài An nói.
Ôn Nhã Ly lắc đầu: “Không có ích lợi gì đâu. Ba năm nay em và anh Nhược Phi đã đến thăm máy lần rồi, đều không được cho phép vào thăm.”
“Sao có thể như vậy chứ?” Tần Hoài An nhíu mày, càng cảm thấy kỳ lạ.
Trong bệnh viện.
Chử Gia Mỹ có chút kinh ngạc, không ngờ Vương Thanh Hà lại tới thăm mình.
“Chử Gia Mỹ, tôi đã giúp lấy được công ty giải trí Tinh Du. Tôi cũng không đòi hỏi gì nhiều, chỉ cần cô có thể tiếp tục làm tôi nổi tiếng như trước, cung cấp đủ tài nguyên cho tôi là được.”
Nghe cô ta nói vậy, gương mặt Chử Gia Mỹ không khỏi để lộ vẻ mỉa mai.
Cô ta khit mũi đáp: “Cô đừng có tưởng bở nữa! Trước kia cô có thể nồi tiếng đều là nhờ tôi đập tiền vào.
Những lời nói của chị Hoài An đã thắm vài tận trái tim cô ấy.
“Nhưng em không biết sau này phải đối mặt với anh ấy như thế nào…”
Ôn Nhã Ly nhíu mày, nói một cách không chắc Chấn: “Thật ra, em cũng ghen tị việc chị và anh Nhược Phi có thể thoải mái tiếp xúc như thế này. Không làm người yêu của nhau được thì hai người vẫn có thể là bạn của nhau… Nhưng em không làm được. Mỗi lần nhìn thấy anh ấy trái tim em lại nhói đau.”
Tần Hoài An không có kinh nghiệm yêu thầm như vậy. Từ trước đến nay cô luôn là người chậm nhịp, phương diện tình cảm lại càng chậm nhận ra. Lúc trước cũng chính Lâm Bình Nguyên chủ động đuổi theo cô.
Nhưng từ trong lời nói của Ôn Nhã Ly, cô có thể hiểu được cảm giác của cô ấy.
Cô xót xa nhìn cô ấy và an ủi: “Rồi mọi chuyện sẽ dần ồn thôi. Em xem, cho dù em và Trương Nhược Phi không thể làm bạn được nữa thì em vẫn còn có chị mà.”
Thầy Ôn Nhã Ly vẫn còn buồn bã, Tần Hoài An biết ý không nói tiếp chuyện của Trương Nhược Phi nữa, cô đổi chủ đề: “À đúng rồi, còn Dư Nhiễm thì sao? Hai người đều ở Hải Lam, mấy năm nay có liên lạc với nhau không?”
Ôn Nhã Ly sửng sốt nói: “Chị Hoài An, chị không biết sao? Ba năm trước Dư Nhiễm đã bị kết án tù vì tội cố ý giết người.”
Tần Hoài An hoàn toàn không biết tin này.
Cô cau mày khó hiểu hỏi: “Chuyện gì vậy… Cô ấy đã giết ai vậy?”
“Tiêu Mạnh Lương.”
Nếu bị hại là người khác Tần Hoài An cũng sẽ không nghĩ nhiều, nhưng lại người đó. Cô vô cùng quen thuộc, cũng đã từng giao lưu máy lần — Anh ta không phải là anh họ của Vương Thanh Hà sao?
Chính người đàn ông này đã là người đã cưỡng hiếp và chụp ảnh Dư Nhiễm.
Tần Hoài An nghĩ đến thân hình mập mạp cường tráng của anh ta, còn Dư Nhiễm lại mảnh mai yếu ót, tính cách lương thiện. Sao cô ấy có thể giết chết anh ta được chứ?
Điều này là một chút kỳ lạ.
“Vậy hôm nào có thời gian rảnh chúng ta đến thăm cô ấy đi.” Tần Hoài An nói.
Ôn Nhã Ly lắc đầu: “Không có ích lợi gì đâu. Ba năm nay em và anh Nhược Phi đã đến thăm máy lần rồi, đều không được cho phép vào thăm.”
“Sao có thể như vậy chứ?” Tần Hoài An nhíu mày, càng cảm thấy kỳ lạ.
Trong bệnh viện.
Chử Gia Mỹ có chút kinh ngạc, không ngờ Vương Thanh Hà lại tới thăm mình.
“Chử Gia Mỹ, tôi đã giúp lấy được công ty giải trí Tinh Du. Tôi cũng không đòi hỏi gì nhiều, chỉ cần cô có thể tiếp tục làm tôi nổi tiếng như trước, cung cấp đủ tài nguyên cho tôi là được.”
Nghe cô ta nói vậy, gương mặt Chử Gia Mỹ không khỏi để lộ vẻ mỉa mai.
Cô ta khit mũi đáp: “Cô đừng có tưởng bở nữa! Trước kia cô có thể nồi tiếng đều là nhờ tôi đập tiền vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.