Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục
Chương 205: Chương 205: Rời khỏi đống hỗn loạn, mục tiêu cho 1 năm còn lại
Bao0593846371
30/09/2018
Rời khỏi khu vực nguy hiểm, Hình Na lập tức nhờ Song tử giúp mình hoán diện thành một thành viên trong Nhật Nguyệt đế quốc học viện, cô lẫn vào đám đông và trốn thoát.
Hình Na trở thành một người được cứu nạn, khi mà cô tới được nơi mà mọi người tập trung, cô kiếm một góc không có nhìn thấy, xoay người trở lại làm Thiên Lam, dù sao thì các hồn đạo khí và cơ sở ở đây đều bị nát bấy hết rồi.
“Hừm, công nhận nếu Kính Hồng Trần mà thấy cảnh này chắc ông ta nỗi điên lên mất”
Phong cảnh quả thật là “lãng mạn đầy trữ tình” a, từ một khu vực có công nghệ tiên tiến bậc cao, Minh Đức Đường giờ không khác gì đống đổ nát, may là các hồn đạo khí vẫn chưa bị mất cắp, tuy nhiên phôi thai thì đã bị Hoắc Vũ Hạo chôm đi mất.
Loay hoay tìm người, Hình Na vừa tìm sư phụ mình, cô vừa tìm Hoắc Vũ Hạo, hình như cậu nhóc này không quay về học viện thì phải, xem ra đi bằng lối đi đó muốn trở về cũng hơi bị khó, chưa kể là Vũ Hạo còn đang mang phôi thai tuyết đế.
“Chậc”
Nói đến đây cô vẫn còn đang tức, không ngờ tìm đến tận nơi rồi mà vẫn bị thằng nhóc này chôm đi trước, giờ thì cô không biết kiếm thằng nhóc này ở đâu đây, giữa chiến trường loạn lạc như vậy thì làm sao mà đi tìm người được.
Cũng may là chuyến đi không hoàn toàn là vô nghĩa, trong tảng băng cực hạn còn sót lại trong hiện trường, còn sót lại tế bào gốc phôi của Tuyết đế, nhờ vào nó cô có thể cấy và nuôi trong môi trường ống nghiệm, thực hiện quá trình nuôi sống sinh vật in vitro, hay nói một cách dân dụng là tạo sinh vật sống và nuôi nó trong ống nghiệm.
Ở người trưởng thành thì cũng xuất hiện tế bào gốc, hồn kỹ chữa trị của Eim chính là một dạng kích thích vào tế bào gốc giúp tăng tốc độ tái tạo và sinh trưởng, nhờ vậy mà thay thế các phần tế bào cũ bị hư rồi vứt đi, một cơ thể mới lành lặn sau khi được tạo ra và thay thế bởi các tế bào mới biệt hóa xuất hiện.
Điều khác biệt duy nhất ở đây là tế bào gốc ở người trưởng thành là tế bào gốc đa năng hoặc chỉ là đơn năng, nói cách khác chúng chỉ có thể trở thành các thành phần của da, mắt, máu,… hoặc các bộ phận khác trong cơ thể.
Chỉ có tế bào gốc phôi mới được tạo ra trong vòng từ 1 – 3 ngày mới có thể phát triển thành một tế bào hoàn chỉnh.
Tuyết đế bị bắt ngay khi bắt đầu quá trình trùng sinh, nói cách khác đó là khi nó suy yếu nhất và là lúc cơ thể nó đang quay trở lại hình dạng hợp tử.
Thứ duy nhất còn sót lại chính là tinh thần lực dữ dội của con Tuyết đế, dù đã suy kiệt nhưng nó vẫn khiến cho những kẻ bắt nó chịu nhiều thiệt thòi, bị giam cầm trong Phong thần thai thì thời gian bên trong là không đổi, nhờ vậy mà các tế bào này sẽ không phát triển lớn lên và biệt hóa thành cơ thể ngay lập tức.
Lấy đi một lượng tế bào gốc tổng năng, Hình Na có thể sử dụng nó để nuôi cấy và tạo ra một tuyết đế mới, các ứng dụng nhân bản vô tính đã được tìm ra ở Trái đất, tuy nhiên chúng lại bị cấm vì nhưng vấn đề về đạo đức và nhân cách loài người.
Khác biệt ở đây là Hình Na đang ở một nơi hoàn toàn khác, cô không bị ngăn cấm hay cản trở gì cả, thậm chí thứ cô sắp áp dụng vào quá trình nuôi cấy in vitro là của một con hồn thú.
“Đây là …?”
Hình Na đang suy tính và quan sát mảnh băng trong trữ vật của mình, cô đột nhiên xoay người lại nhìn về hướng bắc, đấy là hướng của Vũ Hạo cách xa khu vực của cô.
“Tử vong khí tức? Y lai khắc tư một lần nữa ra tay?”
Thật bực mình, cái nguồn tàn hồn này cứ liên tục nhúng tay vào chuyện của cô, nếu lão già này không làm gì thì cô vẫn còn khả năng cướp lại tuyết đế, nhưng tiếc thay ở một chỗ là lão già này điểm mạnh hẵn là ở khu vực linh hồn.
Alvis đã từng nói với cô, tuy lão già đó bây giờ khá suy yếu, nhưng trong đầu ông ta chứa cái gì thì không ai biết được, thế giới này, thực lực không là tất cả, tri thức cùng với thực lực mới là thứ làm nên một cường giả thật sự.
Lão già đó sẽ không làm điều gì vô ích, xem ra tuyết đế đối với cô là vô vọng rồi, quá trình hấp thu tuyết đế chắc chắn sẽ mất một thời gian cực dài, 70 vạn năm hồn thú, tuy nhìn sơ qua là thấy điều này không khả thi, nhưng mà.
Đừng quên rằng bên trong Vũ Hạo là băng đế, cùng thuộc tính băng cực hạn, lại có khi 2 con hồn thú này là bạn với nhau cũng nên?
Nếu bọn chúng thuyết phục được tuyết đế để nó tự động trở thành một tồn tại giống băng đế thì mọi chuyện hoàn toàn có thể xảy ra, đến cả cô cũng không chắc rằng mình có thể hấp thu được tuyết đế, cô còn tính đợi Alvis xuất hiện để giải quyết vấn đề này cơ mà.
“Tên Vũ Hạo này, chết tiệt”
Cắn răng tức giận, nhưng giờ cô chả làm được gì cả, thứ cô cần quan tâm là phải làm sao tạo ra một tuyết đế cho bọn nhóc đó tức chơi, hừ hừ, dám cướp đồ của cô, khốn nạn.
“A, Thiên Lam, con còn ổn không?”
Tiếng của sư phụ cô vang lên, ông cũng bị thương khá nặng, vết thương to và chảy máu, nhưng dù vậy ông vẫn rất quan tâm cô.
“Sư phụ, con không sao”
Đáp lại lời ông, tuy nói là không sao, nhưng giữa một đám bị thương một mình cô vô sự thì làm sao được, Hình Na đành phải tự dùng hồn đạo khí tạo cho mình vài vệt máu, lấy đất bôi lên áo quần tỏ vẻ chật vật cho hợp bầy hợp bạn.
Thực chất thì cô cũng rất mệt rồi, đánh giết được một tên hồn đấu la, xem ra 1 năm qua cô đã không uổng phí, nhưng đó không phải là lý do để cho cô có thể trở nên lười biếng được.
Đã có kiến thức của khu vực cấp cao Nhật Nguyệt đế quốc, các hồn đạo văn và các hạch tâm cô đều xem qua, giờ là lúc cô phải dồn mọi sức lực của mình vào nghiên cứu, trước tiên là phải đọc được bản đồ DNA của Tuyết đế, sau đó nhân nó lên với số lượng đủ lớn để có phát triển thành một cơ thể hoàn chỉnh.
Dinh dưỡng, môi trường, điều kiện sống, oxy,… Có quá nhiều điều mà cô cần học và để ý, trong 1 năm tới, cô sẽ hoàn thành một hồn đạo khí nuôi cấy thành công tế bào gốc tổng năng ở Đấu La Đại Lục đầu tiên.
Xoay người và giao tiếp vài câu với Mặc Lâm, Hình Na nhanh chóng quay trở về phòng của mình để nghỉ ngơi, Hoắc Vũ Hạo chắc chắn sẽ bất tỉnh nhân sự, chuyện của học viện cứ để học viện lo, chuyện cô thì cô xử, vốn dĩ cô cũng không phải là người của học viện này, không mắc mớ gì mà cô phải chui đầu vào chuyện người khác cả.
Hình Na trở thành một người được cứu nạn, khi mà cô tới được nơi mà mọi người tập trung, cô kiếm một góc không có nhìn thấy, xoay người trở lại làm Thiên Lam, dù sao thì các hồn đạo khí và cơ sở ở đây đều bị nát bấy hết rồi.
“Hừm, công nhận nếu Kính Hồng Trần mà thấy cảnh này chắc ông ta nỗi điên lên mất”
Phong cảnh quả thật là “lãng mạn đầy trữ tình” a, từ một khu vực có công nghệ tiên tiến bậc cao, Minh Đức Đường giờ không khác gì đống đổ nát, may là các hồn đạo khí vẫn chưa bị mất cắp, tuy nhiên phôi thai thì đã bị Hoắc Vũ Hạo chôm đi mất.
Loay hoay tìm người, Hình Na vừa tìm sư phụ mình, cô vừa tìm Hoắc Vũ Hạo, hình như cậu nhóc này không quay về học viện thì phải, xem ra đi bằng lối đi đó muốn trở về cũng hơi bị khó, chưa kể là Vũ Hạo còn đang mang phôi thai tuyết đế.
“Chậc”
Nói đến đây cô vẫn còn đang tức, không ngờ tìm đến tận nơi rồi mà vẫn bị thằng nhóc này chôm đi trước, giờ thì cô không biết kiếm thằng nhóc này ở đâu đây, giữa chiến trường loạn lạc như vậy thì làm sao mà đi tìm người được.
Cũng may là chuyến đi không hoàn toàn là vô nghĩa, trong tảng băng cực hạn còn sót lại trong hiện trường, còn sót lại tế bào gốc phôi của Tuyết đế, nhờ vào nó cô có thể cấy và nuôi trong môi trường ống nghiệm, thực hiện quá trình nuôi sống sinh vật in vitro, hay nói một cách dân dụng là tạo sinh vật sống và nuôi nó trong ống nghiệm.
Ở người trưởng thành thì cũng xuất hiện tế bào gốc, hồn kỹ chữa trị của Eim chính là một dạng kích thích vào tế bào gốc giúp tăng tốc độ tái tạo và sinh trưởng, nhờ vậy mà thay thế các phần tế bào cũ bị hư rồi vứt đi, một cơ thể mới lành lặn sau khi được tạo ra và thay thế bởi các tế bào mới biệt hóa xuất hiện.
Điều khác biệt duy nhất ở đây là tế bào gốc ở người trưởng thành là tế bào gốc đa năng hoặc chỉ là đơn năng, nói cách khác chúng chỉ có thể trở thành các thành phần của da, mắt, máu,… hoặc các bộ phận khác trong cơ thể.
Chỉ có tế bào gốc phôi mới được tạo ra trong vòng từ 1 – 3 ngày mới có thể phát triển thành một tế bào hoàn chỉnh.
Tuyết đế bị bắt ngay khi bắt đầu quá trình trùng sinh, nói cách khác đó là khi nó suy yếu nhất và là lúc cơ thể nó đang quay trở lại hình dạng hợp tử.
Thứ duy nhất còn sót lại chính là tinh thần lực dữ dội của con Tuyết đế, dù đã suy kiệt nhưng nó vẫn khiến cho những kẻ bắt nó chịu nhiều thiệt thòi, bị giam cầm trong Phong thần thai thì thời gian bên trong là không đổi, nhờ vậy mà các tế bào này sẽ không phát triển lớn lên và biệt hóa thành cơ thể ngay lập tức.
Lấy đi một lượng tế bào gốc tổng năng, Hình Na có thể sử dụng nó để nuôi cấy và tạo ra một tuyết đế mới, các ứng dụng nhân bản vô tính đã được tìm ra ở Trái đất, tuy nhiên chúng lại bị cấm vì nhưng vấn đề về đạo đức và nhân cách loài người.
Khác biệt ở đây là Hình Na đang ở một nơi hoàn toàn khác, cô không bị ngăn cấm hay cản trở gì cả, thậm chí thứ cô sắp áp dụng vào quá trình nuôi cấy in vitro là của một con hồn thú.
“Đây là …?”
Hình Na đang suy tính và quan sát mảnh băng trong trữ vật của mình, cô đột nhiên xoay người lại nhìn về hướng bắc, đấy là hướng của Vũ Hạo cách xa khu vực của cô.
“Tử vong khí tức? Y lai khắc tư một lần nữa ra tay?”
Thật bực mình, cái nguồn tàn hồn này cứ liên tục nhúng tay vào chuyện của cô, nếu lão già này không làm gì thì cô vẫn còn khả năng cướp lại tuyết đế, nhưng tiếc thay ở một chỗ là lão già này điểm mạnh hẵn là ở khu vực linh hồn.
Alvis đã từng nói với cô, tuy lão già đó bây giờ khá suy yếu, nhưng trong đầu ông ta chứa cái gì thì không ai biết được, thế giới này, thực lực không là tất cả, tri thức cùng với thực lực mới là thứ làm nên một cường giả thật sự.
Lão già đó sẽ không làm điều gì vô ích, xem ra tuyết đế đối với cô là vô vọng rồi, quá trình hấp thu tuyết đế chắc chắn sẽ mất một thời gian cực dài, 70 vạn năm hồn thú, tuy nhìn sơ qua là thấy điều này không khả thi, nhưng mà.
Đừng quên rằng bên trong Vũ Hạo là băng đế, cùng thuộc tính băng cực hạn, lại có khi 2 con hồn thú này là bạn với nhau cũng nên?
Nếu bọn chúng thuyết phục được tuyết đế để nó tự động trở thành một tồn tại giống băng đế thì mọi chuyện hoàn toàn có thể xảy ra, đến cả cô cũng không chắc rằng mình có thể hấp thu được tuyết đế, cô còn tính đợi Alvis xuất hiện để giải quyết vấn đề này cơ mà.
“Tên Vũ Hạo này, chết tiệt”
Cắn răng tức giận, nhưng giờ cô chả làm được gì cả, thứ cô cần quan tâm là phải làm sao tạo ra một tuyết đế cho bọn nhóc đó tức chơi, hừ hừ, dám cướp đồ của cô, khốn nạn.
“A, Thiên Lam, con còn ổn không?”
Tiếng của sư phụ cô vang lên, ông cũng bị thương khá nặng, vết thương to và chảy máu, nhưng dù vậy ông vẫn rất quan tâm cô.
“Sư phụ, con không sao”
Đáp lại lời ông, tuy nói là không sao, nhưng giữa một đám bị thương một mình cô vô sự thì làm sao được, Hình Na đành phải tự dùng hồn đạo khí tạo cho mình vài vệt máu, lấy đất bôi lên áo quần tỏ vẻ chật vật cho hợp bầy hợp bạn.
Thực chất thì cô cũng rất mệt rồi, đánh giết được một tên hồn đấu la, xem ra 1 năm qua cô đã không uổng phí, nhưng đó không phải là lý do để cho cô có thể trở nên lười biếng được.
Đã có kiến thức của khu vực cấp cao Nhật Nguyệt đế quốc, các hồn đạo văn và các hạch tâm cô đều xem qua, giờ là lúc cô phải dồn mọi sức lực của mình vào nghiên cứu, trước tiên là phải đọc được bản đồ DNA của Tuyết đế, sau đó nhân nó lên với số lượng đủ lớn để có phát triển thành một cơ thể hoàn chỉnh.
Dinh dưỡng, môi trường, điều kiện sống, oxy,… Có quá nhiều điều mà cô cần học và để ý, trong 1 năm tới, cô sẽ hoàn thành một hồn đạo khí nuôi cấy thành công tế bào gốc tổng năng ở Đấu La Đại Lục đầu tiên.
Xoay người và giao tiếp vài câu với Mặc Lâm, Hình Na nhanh chóng quay trở về phòng của mình để nghỉ ngơi, Hoắc Vũ Hạo chắc chắn sẽ bất tỉnh nhân sự, chuyện của học viện cứ để học viện lo, chuyện cô thì cô xử, vốn dĩ cô cũng không phải là người của học viện này, không mắc mớ gì mà cô phải chui đầu vào chuyện người khác cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.