Chương 65: Rơi vào kiếp nạn
Lương Trạm
18/04/2013
Lại nói lão Chí Minh được Trùng Dương Chân nhân khai mở tam quang, sáng tỏ tiền thế hậu vận, tuy rằng kiếp trước lại là đệ tử Thượng Thanh môn, bởi vì lão tôn sư trọng đạo, nhân duyên vô cùng tốt, không gây tổn hại tình huynh đệ đồng môn.
Trước mắt là tam giới vô sự, đảo mắt lại mấy chục đã trôi qua.
Cực Lạc cung môn hạ đệ tử trợ giúp Tiểu Bạch long thao luyện thủy quân tứ hải, đem binh tôm tướng cua thao luyện giống như thần binh thiên tướng. Mặc dù có điểm khoa trương nhưng so sánh với thủy quân tứ hải trước kia, thật là tinh nhuệ hơn rất nhiều.
Thiên đình từ khi cho Tiểu Bạch Long làm Cửu Thiên Ứng Nguyên Đại Nguyên soái thủy bộ, sau đó mọi việc đều không quan tâm. Giống như gả con gái ra ngoài không quan tâm đến nữa, việc lớn việc nhỏ đều do Tiểu Bạch Long làm chủ.
Đám nữ nhân Nghê Thường trong lúc rảnh rỗi, cũng thường xuyên ngao du tiên giới, đến tận tứ đại thần châu, tìm nơi sơn thanh thủy tú, cuộc sống vui vẻ hạnh phúc.
Lại nói giáp ranh Nam Chiêm Bộ châu và Tây Ngưu Hạ châu có một quốc gia, tên là Sư Đà quốc.
Quốc gia này là yêu quốc. Trong nước có ba đại vương, lão đại Sư Đà đại vương tự xưng là Di Sơn Đại Thánh, lão nhị thân người đầu voi, lão tam là Kim Sí Đại Bằng.
Nhắc tới Kim Sí Đại Bằng cũng tính là có chút địa vị.
Kim Sí Đại Bằng cùng Tây Thiên Khổng Tước có nguồn gốc từ bàn cổ khai thiên do cùng mẹ phượng hoàng sinh ra, khi thượng cổ yêu ma đại chiến cũng từng theo Thiên hoàng Thái Huyền trợ chiến.
Sau thời yêu ma đại chiến, Vô Khổ đạo nhân viễn du tây phương, thuyết pháp bồ đề, lập ra Tây Thiên đại thừa phật môn, có môn đồ Khổng tước ngông cuồng, bị Vô Khổ đạo nhân làm phép, sau được phong làm phật mẫu.
Lúc này Kim Sí Đại Bằng lại đang ở tây thiên cực lạc thánh địa Lôi Âm Bảo Tự nghe A Di Đà Phật giảng phật pháp đại đạo được phong làm Tây Thiên Kim Sí Đại Bằng hộ pháp. Nhưng phàm tâm chưa dứt, mới xuống núi cùng hai vị huynh kết nghĩa thành lập Sư Đà yêu quốc.
Có câu làm tướng quân không bằng thổ hoàng đế. Mặc dù Kim Sí Đại Bằng làm hộ pháp phật môn, nói thật ra cũng chỉ là chó giữ nhà mà thôi. Sao có thể bằng tự mình làm hoàng đế vui vẻ khoái hoạt. Mĩ nữ, kim tài, ăn ngon mặc đẹp mọi thứ đều không thiếu, lại rất nhàn hạ.
Hôm nay, ba vị đại vương ở trong động chính là đang uống bát rượu to, ăn miếng thịt lớn, chợt có tiểu yêu đến báo, ngoài núi có mấy tiên nữ tướng mạo tuyệt trần đang đi qua.Nghe tiểu yêu miêu tả vẻ đẹp tiên nữ tiên giới hiếm có, hạ giới không ai bằng mà nước miếng văng ra, ba lão yêu vương trong lòng không khỏi ngứa ngáy, dứt khoát tiến ra ngoài xem cho rõ ràng.
Lại nói đám nữ nhân Nghê Thường ở Long cung lâu ngày thì khó tránh khỏi có chút buồn bực. Vì vậy thường xuyên rủ bạn đi ra ngoài dạo chơi, tìm nơi sơn thanh thủy tú, bình an vô sự.
Ngày hôm đó đi ngang qua núi Sư Đà, không may gặp ba yêu quang tại cách đó không xa hạ xuống. Hiện ra ba yêu vương lại càng hoảng sợ, Thanh Hà tiên tử vội vàng tiến lên phía trước, bảo vệ ba vị sư muội phía sau không dám khinh thường. Hỏi: “Các ngươi là yêu quái phương nào, dám chặn đường chúng ta, nhanh tránh đường. Bằng không đừng trách chúng ta không khách khí”
Ba yêu vương gặp bốn tiên nữ đúng là như miêu tả của tiểu yêu, tiên giới hiếm có, hạ giới không ai bằng, nhất là hai tiên nữ mặc y phục hoa lệ rực rỡ, cặp mắt mầu hạnh nhân, má hồng, đúng là mỹ nữ không ai sánh bằng, ba lão yêu đều hắc hắc nở nụ cười dâm.
Tam đại vương Kim Sí Đại Bằng nói: “Các ngươi không biết phân biệt đại ca của ta chính là Di Sơn Đại Thánh Sư Đà đại vương, có nhã ý thỉnh các ngươi về làm áp trại phu nhân. Là tốt cho các ngươi, chớ có khước từ.”
Tứ nữ đều chưa có nghe qua yêu vương này, đến Tề Thiên Đại Thánh uy chấn tam giới còn là sư huynh của các nàng, làm sao lại sợ cái gì là Di Sơn Đại Thánh.
Tiểu Thanh cười khẩy nói: “Chẳng biết ngươi là Di Sơn Đại thánh hay là thứ ôn dịch gì, tỷ muội chúng ta đều chưa có nghe qua, nhanh tránh đường, nếu không đừng tránh chúng ta không khách khí.”
Nhị đại vương liền vung tay, xuất ra một đạo kết giới rồi nói riêng với Sư Đà đại vương cùng Kim Sí Đại Bằng: “Đại ca, tam đệ các ngươi có nhớ Cực Lạc cung cung chủ có hai nữ nhi?”
Sư Đà đại vương hỏi: “Chẳng lẽ mấy cô nàng này là môn hạ đệ tử của Cực Lạc cung?”
Kim sí Đại Bằng nói: “Sợ quái gì, Cực Lạc cung chủ tuy rằng lợi hại, nhưng ta cũng không không để vào trong mắt, cùng lắm thì chúng ta đi thế giới cực lạc, sợ gì hắn làm quá mức"
Sư Đà đại vương hắc hắc cười nói: “ Tam đệ nói có lý, mà ba cô nương xinh này …”
Kim Sí Đại Bằng nói: “Trước tiên cứ bắt về rồi tính sau.”
Bốn người Nghê Thường thấy tam yêu chụm lại một chỗ thảo luận cái gì, nhưng mình lại không nghe được, trong lòng biết là có kết giới cấm chế, tam yêu vương hơn phân nửa là không có ý tốt. Thải Y vội xuất Thiên Tâm Đăng, bảo vệ bốn người nhỏ giọng nói: “Mọi người chú ý a, Sư Đà vương không có ý tốt phân nửa là chúng ta chạy không thoát, nhanh chấn vỡ linh phù phụ thân ban cho.”
Thanh Hà tiên tử cũng nhanh chóng nâng lên Hỗn Độn Thiên La tán.
Lại nói bản thể của Lâm Phong lại ở Cực Lạc tiên phủ thiền định, tìm hiểu tạo hóa. Gần đây cảm thấy giác đạo trì trệ không tiến, pháp lực cũng không tăng tiến, hiểu là mình đã gặp bình cảnh.
Suy nghĩ cả tháng trời, mới giật mình nhớ ra. Bởi vì tu luyện Thái Cực Huyền Công, cùng Thái Thanh giáo còn có nhân quả chưa xong, mới không thể đạt tới ý niệm lục thần hợp nhất, tiến nhập hư không đại thành.
Lập tức nói với tứ nữ: “Gần đây pháp lực không thể nào tinh tiến. Ta cùng với Huyền Đô còn có nhân quả chưa xong, chỉ vì dùng huyền môn Bát bảo kim thân tạo thành hóa thân. Cần phải kết liễu được nhân quả này , mới có thể chém được Sinh niệm tiến vào hư không đại đạo. Có điều không biết cơ duyên đến đâu, còn muốn suy nghĩ.”
Tứ nữ nhất loạt ở trong nội phủ tịnh tu, đột nhiên pháp lực chấn động mạnh, Thất công chúa bỗng nói: “Phu quân, sợ là nữ nhi gặp nạn.”
Lâm Phong lặng yên nhẩm tính, liền sáng tỏ nhân quả, lúc này mới cười nói: "Nhưng lại có cơ duyên đến đây."
Tứ nữ không hiểu, hỏi: "Cơ duyên ở đâu?"
Lâm Phong nói: "Thiên cơ bất khả lộ, đến lúc đó tự biết."
Huyền đô thiên, Đâu Suất cung.
Chính vào lúc lão quân luyện đan xong xuất quan, vạn tiên tiến đến triều bái.
Người nọ chính là chí tôn thánh nhân Thái Thượng Lão Quân tọa trấn Bát Cảnh cung, phân phó đồng tử gọi Xi Vưu tới. Xi Vưu phủ phục ngoài cửa, lão quân lấy Bàn Cổ phủ đưa cho Xi Vưu nói: “Ngươi vốn là đại ma thần của ma giới, chỉ vì thượng cổ hồng hoang đại chiến để lại nhân quả quá sâu, kéo theo tam giới tiên phật, có thể đi núi Sư Đà một lần, kết liễu nhân quả.”
Xi Vưu không dám chậm chễ, vội vàng tiếp Bàn Cổ phủ , tuân lệnh của lão quân ra khỏi Huyền Đô Thiên, xuống hỗn độn xuyên qua ba mươi ba tầng trời đến núi Sư Đà Lĩnh. Chỉ thấy ba vị đại yêu vương đang liều mạng đánh vào Thiên Tâm Đăng.
Đám tứ nữ Thanh Hà xuất ra Nguyên Anh vất vả chống giữ Thiên Tâm Đăng. Xem ra cũng không qua nổi thời gian uống cạn chung trà nữa.
“Cực Lạc yêu đạo đã nhiều lần ép ta, hôm nay đúng lúc ta bắt nữ nhân của hắn giải tỏa mối hận” Xi Vưu mừng rỡ, thời yêu ma đại chiến thì lão ma đã cùng Thái Huyền kết oán thâm cừu, không chết không thôi.
Lâm Phong tại Thái Hư ảo cảnh được một ít điểm Tiên Thiên nguyên khí để trọng tu lại chân thân của Thái Huyền. Lại mượn thân thể của yêu hoàng chém được Ác niệm mà kết thành thân ngoại hóa thân. Thái Huyền chính là Lâm Phong, Lâm Phong chính là Thái Huyền. Do vậy nhân quả lớn lao kia đương nhiên đổ vào đầu Lâm Phong.
Sau khi Lâm Phong chém ra được hai đại thân ngoại hóa thân, pháp lực thông thiên nên lão ma không phải là đối thủ. Chỉ có thể đem oán hận trong lòng trút lên hai con cùng môn hạ đệ tử của Lâm Phong.
Lão ma hôm nay có Bàn Cổ phủ trong tay, tin tưởng gấp trăm lần. Làm sao có thể do dự, một cầu vồng mầu máu cuốn ra, đem Sư Đà ba đại yêu vương toàn bộ cuốn vào, nâng Bàn Cổ phủ bổ xuống. Đem Thiên Tâm Đăng chém thành hai nửa, lão ma âm hiểm cười chộp tới tứ nữ Thanh Hà đang sợ đến phương dung thất sắc (sợ xanh mắt mèo hi hi hi)
Nghê Thường nghẹn ngào cả kinh nói: “Xi Vưu lão ma, phụ thân ta sao vẫn chưa tới.”
Tây Thiên Thế Giới cực lạc, Lôi Âm cổ tháp.
Đứng đầu là Phật A Di Đà đang bắt đầu thuyết pháp giảng đạo, ba nghìn phật môn đệ tử vây quanh tòa sen nghe giảng đạo, Phật tổ đầu hiện phật quang có hai khỏa xá lợi tử bằng nắm tay. Bảo tướng trang nghiêm, âm thanh vang vọng, chấn động hư không. Cả Tây Ngưu Hạ châu bất luận là Tiên Phật yêu ma đều được phạn xướng tẩy đi tà niệm, lại hướng cực lạc triều bái.
Đột nhiên, A Di Đà Phật dừng giảng pháp lại, ba nghìn Phật đà đều tự thối lui mà đóng Lôi Âm bảo tự.
Bên trong bảo tự Phật A Di Đà ngồi trên mười hai đài sen. Hư không chấn động, ma giới Đại Thánh Vô Thiên đã ngồi trên một đài sen đen, xuất hiện trước mặt Phật Tổ.
Hai vị giáo chủ ngồi yên lặng một lát, Vô Thiên phá vỡ trầm mặc nói: “Có chuyển biến lớn, tôi đã dậy các đệ tử phòng thân, đạo huynh sao có thể ẩn thân tại phương tây, không ra khỏi cực lạc. Chẳng phải là làm cho đệ tử thất vọng nguội lạnh sao?”
A Di Đà Phật nói: “Ta đi đến tận Tây phương, diễn thuyết Bồ Đề đạt ma, lập ra đại thừa phật môn, tiễn mọi tội ác thế gian, cầu thế giới cực lạc, không nhiễm nhân quả hồng trần, đạo huynh sao lại chấp nhất.”
Vô Thiên nói: “Sát kiếp xảy ra, Cực Lạc giáo chủ sắp chứng được đạo, hỗn độn sẽ sớm phủ xuống, làm sao thế giới có thể thái bình.”
A Di Đà Phật nói: “Số trời đã định, đạo huynh cần gì phải cưỡng cầu.”
Vô Thiên nói: “Sau khi Đại kiếp nạn qua đi, giáo phái của ta cường thịnh, cái này cũng là số trời.” Cười lạnh một tiếng, rồi biến mất tại hư không.
Lại nói Lâm Phong huyền môn hóa thân từ Bát Bảo Kim thân đang ở tại Bắc Câu Lô Châu ẩn cư tu luyện nguyên thần pháp lực. Chợt thấy động tâm, lặng yên tính toán, mới biết nữ nhi gặp một kiếp nạn lớn. Lại tính ra mình cũng có một kiếp nạn phải qua, mới có thể chặt được Sinh niệm để hợp nhất lục niệm mà tiến nhập hư không đại thành.
Lúc này ra khỏi động phủ, rời khỏi cách Bắc Câu Lô Châu, hóa thân thành cầu vồng sặc sỡ lắc thân mấy vòng liền đến núi Sư Đà Lĩnh. Vừa hay nhìn thấy Xi Vưu lão ma đang cầm Bàn Cổ phủ, chuẩn bị hướng nữ nhi hạ độc thủ.
"Khá lắm lão ma, không giết ngươi không được."
Hóa thân này vốn là Thiện niệm hóa thành, tính nết so với Thái Huyền hóa thân do Ác niệm hóa thành thì tốt hơn ngàn vạn lần. Chỉ là thấy lão ma năm lần bẩy lượt hướng nữ nhi của mình ra tay, dù tính nết có thiện nhưng cũng không nhịn được mà nổi giận.
Hóa thân quát lên một tiếng, hiện Bát Bảo Kim thân, xuất ra Thất Thải Nguyên thạch chiếu vào lưng lão ma đánh. Thất Thải Thần quang lướt qua, hư không bị phá nát, loạn lưu kích động đúng là dùng toàn lực đánh ra, muốn đem lão ma đánh đến thần hình cụ điệt.
Lão ma đang chuẩn bị hướng tứ nữ bắt để tế luyện tam hỏa, nhưng không ngờ bị hóa thân Thiện niệm của Lâm Phong kịp thời tới ngăn cản, lại hiện Bát Bảo Kim thân xuất ra Thất Thải Nguyên thạch ra sức đánh tới. Thất Thải Nguyên thạch không có vật gì không phá giải được, cái này nếu bị nện trúng một lần, không chết cũng bị tàn phế.
Sau lưng hư không rung động, thế mạnh long trời lở đất làm cho lão ma một hồi kinh hãi, vội vàng xoay người, nâng Bàn Cổ phủ bổ vào Thất Thải Nguyên thạch.
Một tiếng nổ long trời lở đất, không gian sụp xuống, xung quanh mấy chục vạn dặm đã thành một mảng hỗn độn. Thất Thải Nguyên thạch hào quang ảm đạm, rơi xuống.
Đạo nhân y phục rực rỡ lập tức biến sắc mặt sợ hãi: “ Không tốt thằng nhãi này sao lại có Bàn Cổ phủ trong tay, mình tính sai rồi.” Bàn Cổ phủ chính là khai thiên vô thượng pháp khí, uy lực cường hãn. Thất Thải Nguyên thạch mặc dù có pháp lực lớn, nhưng cuối cùng cũng chỉ là vật hậu thiên, so với khai thiên pháp khí chính là còn thua một bậc.
Cũng may Xi Vưu lão ma chỉ phát huy được một phần mười uy lực của khai thiên thánh khí, nếu không Thất Thải Nguyên thạch sợ là rơi vào kiếp nạn.
Trước mắt là tam giới vô sự, đảo mắt lại mấy chục đã trôi qua.
Cực Lạc cung môn hạ đệ tử trợ giúp Tiểu Bạch long thao luyện thủy quân tứ hải, đem binh tôm tướng cua thao luyện giống như thần binh thiên tướng. Mặc dù có điểm khoa trương nhưng so sánh với thủy quân tứ hải trước kia, thật là tinh nhuệ hơn rất nhiều.
Thiên đình từ khi cho Tiểu Bạch Long làm Cửu Thiên Ứng Nguyên Đại Nguyên soái thủy bộ, sau đó mọi việc đều không quan tâm. Giống như gả con gái ra ngoài không quan tâm đến nữa, việc lớn việc nhỏ đều do Tiểu Bạch Long làm chủ.
Đám nữ nhân Nghê Thường trong lúc rảnh rỗi, cũng thường xuyên ngao du tiên giới, đến tận tứ đại thần châu, tìm nơi sơn thanh thủy tú, cuộc sống vui vẻ hạnh phúc.
Lại nói giáp ranh Nam Chiêm Bộ châu và Tây Ngưu Hạ châu có một quốc gia, tên là Sư Đà quốc.
Quốc gia này là yêu quốc. Trong nước có ba đại vương, lão đại Sư Đà đại vương tự xưng là Di Sơn Đại Thánh, lão nhị thân người đầu voi, lão tam là Kim Sí Đại Bằng.
Nhắc tới Kim Sí Đại Bằng cũng tính là có chút địa vị.
Kim Sí Đại Bằng cùng Tây Thiên Khổng Tước có nguồn gốc từ bàn cổ khai thiên do cùng mẹ phượng hoàng sinh ra, khi thượng cổ yêu ma đại chiến cũng từng theo Thiên hoàng Thái Huyền trợ chiến.
Sau thời yêu ma đại chiến, Vô Khổ đạo nhân viễn du tây phương, thuyết pháp bồ đề, lập ra Tây Thiên đại thừa phật môn, có môn đồ Khổng tước ngông cuồng, bị Vô Khổ đạo nhân làm phép, sau được phong làm phật mẫu.
Lúc này Kim Sí Đại Bằng lại đang ở tây thiên cực lạc thánh địa Lôi Âm Bảo Tự nghe A Di Đà Phật giảng phật pháp đại đạo được phong làm Tây Thiên Kim Sí Đại Bằng hộ pháp. Nhưng phàm tâm chưa dứt, mới xuống núi cùng hai vị huynh kết nghĩa thành lập Sư Đà yêu quốc.
Có câu làm tướng quân không bằng thổ hoàng đế. Mặc dù Kim Sí Đại Bằng làm hộ pháp phật môn, nói thật ra cũng chỉ là chó giữ nhà mà thôi. Sao có thể bằng tự mình làm hoàng đế vui vẻ khoái hoạt. Mĩ nữ, kim tài, ăn ngon mặc đẹp mọi thứ đều không thiếu, lại rất nhàn hạ.
Hôm nay, ba vị đại vương ở trong động chính là đang uống bát rượu to, ăn miếng thịt lớn, chợt có tiểu yêu đến báo, ngoài núi có mấy tiên nữ tướng mạo tuyệt trần đang đi qua.Nghe tiểu yêu miêu tả vẻ đẹp tiên nữ tiên giới hiếm có, hạ giới không ai bằng mà nước miếng văng ra, ba lão yêu vương trong lòng không khỏi ngứa ngáy, dứt khoát tiến ra ngoài xem cho rõ ràng.
Lại nói đám nữ nhân Nghê Thường ở Long cung lâu ngày thì khó tránh khỏi có chút buồn bực. Vì vậy thường xuyên rủ bạn đi ra ngoài dạo chơi, tìm nơi sơn thanh thủy tú, bình an vô sự.
Ngày hôm đó đi ngang qua núi Sư Đà, không may gặp ba yêu quang tại cách đó không xa hạ xuống. Hiện ra ba yêu vương lại càng hoảng sợ, Thanh Hà tiên tử vội vàng tiến lên phía trước, bảo vệ ba vị sư muội phía sau không dám khinh thường. Hỏi: “Các ngươi là yêu quái phương nào, dám chặn đường chúng ta, nhanh tránh đường. Bằng không đừng trách chúng ta không khách khí”
Ba yêu vương gặp bốn tiên nữ đúng là như miêu tả của tiểu yêu, tiên giới hiếm có, hạ giới không ai bằng, nhất là hai tiên nữ mặc y phục hoa lệ rực rỡ, cặp mắt mầu hạnh nhân, má hồng, đúng là mỹ nữ không ai sánh bằng, ba lão yêu đều hắc hắc nở nụ cười dâm.
Tam đại vương Kim Sí Đại Bằng nói: “Các ngươi không biết phân biệt đại ca của ta chính là Di Sơn Đại Thánh Sư Đà đại vương, có nhã ý thỉnh các ngươi về làm áp trại phu nhân. Là tốt cho các ngươi, chớ có khước từ.”
Tứ nữ đều chưa có nghe qua yêu vương này, đến Tề Thiên Đại Thánh uy chấn tam giới còn là sư huynh của các nàng, làm sao lại sợ cái gì là Di Sơn Đại Thánh.
Tiểu Thanh cười khẩy nói: “Chẳng biết ngươi là Di Sơn Đại thánh hay là thứ ôn dịch gì, tỷ muội chúng ta đều chưa có nghe qua, nhanh tránh đường, nếu không đừng tránh chúng ta không khách khí.”
Nhị đại vương liền vung tay, xuất ra một đạo kết giới rồi nói riêng với Sư Đà đại vương cùng Kim Sí Đại Bằng: “Đại ca, tam đệ các ngươi có nhớ Cực Lạc cung cung chủ có hai nữ nhi?”
Sư Đà đại vương hỏi: “Chẳng lẽ mấy cô nàng này là môn hạ đệ tử của Cực Lạc cung?”
Kim sí Đại Bằng nói: “Sợ quái gì, Cực Lạc cung chủ tuy rằng lợi hại, nhưng ta cũng không không để vào trong mắt, cùng lắm thì chúng ta đi thế giới cực lạc, sợ gì hắn làm quá mức"
Sư Đà đại vương hắc hắc cười nói: “ Tam đệ nói có lý, mà ba cô nương xinh này …”
Kim Sí Đại Bằng nói: “Trước tiên cứ bắt về rồi tính sau.”
Bốn người Nghê Thường thấy tam yêu chụm lại một chỗ thảo luận cái gì, nhưng mình lại không nghe được, trong lòng biết là có kết giới cấm chế, tam yêu vương hơn phân nửa là không có ý tốt. Thải Y vội xuất Thiên Tâm Đăng, bảo vệ bốn người nhỏ giọng nói: “Mọi người chú ý a, Sư Đà vương không có ý tốt phân nửa là chúng ta chạy không thoát, nhanh chấn vỡ linh phù phụ thân ban cho.”
Thanh Hà tiên tử cũng nhanh chóng nâng lên Hỗn Độn Thiên La tán.
Lại nói bản thể của Lâm Phong lại ở Cực Lạc tiên phủ thiền định, tìm hiểu tạo hóa. Gần đây cảm thấy giác đạo trì trệ không tiến, pháp lực cũng không tăng tiến, hiểu là mình đã gặp bình cảnh.
Suy nghĩ cả tháng trời, mới giật mình nhớ ra. Bởi vì tu luyện Thái Cực Huyền Công, cùng Thái Thanh giáo còn có nhân quả chưa xong, mới không thể đạt tới ý niệm lục thần hợp nhất, tiến nhập hư không đại thành.
Lập tức nói với tứ nữ: “Gần đây pháp lực không thể nào tinh tiến. Ta cùng với Huyền Đô còn có nhân quả chưa xong, chỉ vì dùng huyền môn Bát bảo kim thân tạo thành hóa thân. Cần phải kết liễu được nhân quả này , mới có thể chém được Sinh niệm tiến vào hư không đại đạo. Có điều không biết cơ duyên đến đâu, còn muốn suy nghĩ.”
Tứ nữ nhất loạt ở trong nội phủ tịnh tu, đột nhiên pháp lực chấn động mạnh, Thất công chúa bỗng nói: “Phu quân, sợ là nữ nhi gặp nạn.”
Lâm Phong lặng yên nhẩm tính, liền sáng tỏ nhân quả, lúc này mới cười nói: "Nhưng lại có cơ duyên đến đây."
Tứ nữ không hiểu, hỏi: "Cơ duyên ở đâu?"
Lâm Phong nói: "Thiên cơ bất khả lộ, đến lúc đó tự biết."
Huyền đô thiên, Đâu Suất cung.
Chính vào lúc lão quân luyện đan xong xuất quan, vạn tiên tiến đến triều bái.
Người nọ chính là chí tôn thánh nhân Thái Thượng Lão Quân tọa trấn Bát Cảnh cung, phân phó đồng tử gọi Xi Vưu tới. Xi Vưu phủ phục ngoài cửa, lão quân lấy Bàn Cổ phủ đưa cho Xi Vưu nói: “Ngươi vốn là đại ma thần của ma giới, chỉ vì thượng cổ hồng hoang đại chiến để lại nhân quả quá sâu, kéo theo tam giới tiên phật, có thể đi núi Sư Đà một lần, kết liễu nhân quả.”
Xi Vưu không dám chậm chễ, vội vàng tiếp Bàn Cổ phủ , tuân lệnh của lão quân ra khỏi Huyền Đô Thiên, xuống hỗn độn xuyên qua ba mươi ba tầng trời đến núi Sư Đà Lĩnh. Chỉ thấy ba vị đại yêu vương đang liều mạng đánh vào Thiên Tâm Đăng.
Đám tứ nữ Thanh Hà xuất ra Nguyên Anh vất vả chống giữ Thiên Tâm Đăng. Xem ra cũng không qua nổi thời gian uống cạn chung trà nữa.
“Cực Lạc yêu đạo đã nhiều lần ép ta, hôm nay đúng lúc ta bắt nữ nhân của hắn giải tỏa mối hận” Xi Vưu mừng rỡ, thời yêu ma đại chiến thì lão ma đã cùng Thái Huyền kết oán thâm cừu, không chết không thôi.
Lâm Phong tại Thái Hư ảo cảnh được một ít điểm Tiên Thiên nguyên khí để trọng tu lại chân thân của Thái Huyền. Lại mượn thân thể của yêu hoàng chém được Ác niệm mà kết thành thân ngoại hóa thân. Thái Huyền chính là Lâm Phong, Lâm Phong chính là Thái Huyền. Do vậy nhân quả lớn lao kia đương nhiên đổ vào đầu Lâm Phong.
Sau khi Lâm Phong chém ra được hai đại thân ngoại hóa thân, pháp lực thông thiên nên lão ma không phải là đối thủ. Chỉ có thể đem oán hận trong lòng trút lên hai con cùng môn hạ đệ tử của Lâm Phong.
Lão ma hôm nay có Bàn Cổ phủ trong tay, tin tưởng gấp trăm lần. Làm sao có thể do dự, một cầu vồng mầu máu cuốn ra, đem Sư Đà ba đại yêu vương toàn bộ cuốn vào, nâng Bàn Cổ phủ bổ xuống. Đem Thiên Tâm Đăng chém thành hai nửa, lão ma âm hiểm cười chộp tới tứ nữ Thanh Hà đang sợ đến phương dung thất sắc (sợ xanh mắt mèo hi hi hi)
Nghê Thường nghẹn ngào cả kinh nói: “Xi Vưu lão ma, phụ thân ta sao vẫn chưa tới.”
Tây Thiên Thế Giới cực lạc, Lôi Âm cổ tháp.
Đứng đầu là Phật A Di Đà đang bắt đầu thuyết pháp giảng đạo, ba nghìn phật môn đệ tử vây quanh tòa sen nghe giảng đạo, Phật tổ đầu hiện phật quang có hai khỏa xá lợi tử bằng nắm tay. Bảo tướng trang nghiêm, âm thanh vang vọng, chấn động hư không. Cả Tây Ngưu Hạ châu bất luận là Tiên Phật yêu ma đều được phạn xướng tẩy đi tà niệm, lại hướng cực lạc triều bái.
Đột nhiên, A Di Đà Phật dừng giảng pháp lại, ba nghìn Phật đà đều tự thối lui mà đóng Lôi Âm bảo tự.
Bên trong bảo tự Phật A Di Đà ngồi trên mười hai đài sen. Hư không chấn động, ma giới Đại Thánh Vô Thiên đã ngồi trên một đài sen đen, xuất hiện trước mặt Phật Tổ.
Hai vị giáo chủ ngồi yên lặng một lát, Vô Thiên phá vỡ trầm mặc nói: “Có chuyển biến lớn, tôi đã dậy các đệ tử phòng thân, đạo huynh sao có thể ẩn thân tại phương tây, không ra khỏi cực lạc. Chẳng phải là làm cho đệ tử thất vọng nguội lạnh sao?”
A Di Đà Phật nói: “Ta đi đến tận Tây phương, diễn thuyết Bồ Đề đạt ma, lập ra đại thừa phật môn, tiễn mọi tội ác thế gian, cầu thế giới cực lạc, không nhiễm nhân quả hồng trần, đạo huynh sao lại chấp nhất.”
Vô Thiên nói: “Sát kiếp xảy ra, Cực Lạc giáo chủ sắp chứng được đạo, hỗn độn sẽ sớm phủ xuống, làm sao thế giới có thể thái bình.”
A Di Đà Phật nói: “Số trời đã định, đạo huynh cần gì phải cưỡng cầu.”
Vô Thiên nói: “Sau khi Đại kiếp nạn qua đi, giáo phái của ta cường thịnh, cái này cũng là số trời.” Cười lạnh một tiếng, rồi biến mất tại hư không.
Lại nói Lâm Phong huyền môn hóa thân từ Bát Bảo Kim thân đang ở tại Bắc Câu Lô Châu ẩn cư tu luyện nguyên thần pháp lực. Chợt thấy động tâm, lặng yên tính toán, mới biết nữ nhi gặp một kiếp nạn lớn. Lại tính ra mình cũng có một kiếp nạn phải qua, mới có thể chặt được Sinh niệm để hợp nhất lục niệm mà tiến nhập hư không đại thành.
Lúc này ra khỏi động phủ, rời khỏi cách Bắc Câu Lô Châu, hóa thân thành cầu vồng sặc sỡ lắc thân mấy vòng liền đến núi Sư Đà Lĩnh. Vừa hay nhìn thấy Xi Vưu lão ma đang cầm Bàn Cổ phủ, chuẩn bị hướng nữ nhi hạ độc thủ.
"Khá lắm lão ma, không giết ngươi không được."
Hóa thân này vốn là Thiện niệm hóa thành, tính nết so với Thái Huyền hóa thân do Ác niệm hóa thành thì tốt hơn ngàn vạn lần. Chỉ là thấy lão ma năm lần bẩy lượt hướng nữ nhi của mình ra tay, dù tính nết có thiện nhưng cũng không nhịn được mà nổi giận.
Hóa thân quát lên một tiếng, hiện Bát Bảo Kim thân, xuất ra Thất Thải Nguyên thạch chiếu vào lưng lão ma đánh. Thất Thải Thần quang lướt qua, hư không bị phá nát, loạn lưu kích động đúng là dùng toàn lực đánh ra, muốn đem lão ma đánh đến thần hình cụ điệt.
Lão ma đang chuẩn bị hướng tứ nữ bắt để tế luyện tam hỏa, nhưng không ngờ bị hóa thân Thiện niệm của Lâm Phong kịp thời tới ngăn cản, lại hiện Bát Bảo Kim thân xuất ra Thất Thải Nguyên thạch ra sức đánh tới. Thất Thải Nguyên thạch không có vật gì không phá giải được, cái này nếu bị nện trúng một lần, không chết cũng bị tàn phế.
Sau lưng hư không rung động, thế mạnh long trời lở đất làm cho lão ma một hồi kinh hãi, vội vàng xoay người, nâng Bàn Cổ phủ bổ vào Thất Thải Nguyên thạch.
Một tiếng nổ long trời lở đất, không gian sụp xuống, xung quanh mấy chục vạn dặm đã thành một mảng hỗn độn. Thất Thải Nguyên thạch hào quang ảm đạm, rơi xuống.
Đạo nhân y phục rực rỡ lập tức biến sắc mặt sợ hãi: “ Không tốt thằng nhãi này sao lại có Bàn Cổ phủ trong tay, mình tính sai rồi.” Bàn Cổ phủ chính là khai thiên vô thượng pháp khí, uy lực cường hãn. Thất Thải Nguyên thạch mặc dù có pháp lực lớn, nhưng cuối cùng cũng chỉ là vật hậu thiên, so với khai thiên pháp khí chính là còn thua một bậc.
Cũng may Xi Vưu lão ma chỉ phát huy được một phần mười uy lực của khai thiên thánh khí, nếu không Thất Thải Nguyên thạch sợ là rơi vào kiếp nạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.