Võ Lâm Huyền Thoại

Chương 90: Ta đã thoát ra rồi

Người Qua Đường A

14/05/2015

Không gian trong hầm mộ có vẻ tươi sáng hơn chút đỉnh. Nhưng đó là do những góc chiếu rất nghệ thuật, nhằm tôn vinh các tác phẩm điêu khắc tràn ngập trên sàn, tường. Nơi đây vừa mang theo vẻ đẹp choáng ngợp của phương tây vừa dịu dàng huyền bí rất đỗi phương đông. Hắn không hề biết rằng những thứ mà mình vừa thấy thực chất vẫn đang bị chôn vùi dưới hàng ngàn tấn đất đá. Tất cả đều là hình ảnh phục dựng thông qua kết quả thăm dò và sự phát triển rực rỡ của ngành đồ hoạ.

Anh Hùng tiến gần đến chiếc quách ngọc đặt giữa căn phòng. Hắn nhìn thấy những tuỳ chọn hiện lên, bao gồm bỏ đi, bật nắp quan tài, thậm chí là hát một bài. Anh Hùng không bỏ đi vì hắn cảm thấy mình đã gần chạm đến đích cuối. Hắn muốn bật mở quan tài để khám phá những thứ bí ẩn bị che giấu bên trong.

Đoạn hoạt cảnh diễn ra cho Thiên Hùng biết mình đã phạm phải những sai lầm khủng khiếp nào. Bầu trời tối sầm lại, biển cả nổi giận. Hắn nhìn thấy bản thân bị một con quái vật khủng khiếp từ địa ngục bước ra xé xác. Làng Thuận Hải bị nhấn chìm, cả thiên hạ rúng động vì những tai kiếp từ trời cao giáng xuống. Con người không bao giờ được xúc phạm thần thánh, bởi hình phạt dành cho họ luôn luôn là sự huỷ diệt.

Trò chơi đẩy hắn trở về điểm xuất phát ban đầu. Lần này Thiên Hùng cẩn thận hơn, chọn hành động có vẻ ngu ngốc là hát.

Hoạt cảnh lại một lần nữa diễn ra, nhưng theo chiều hướng khác. Âm thanh dìu dặt vang lên, sầu thảm như một bản nhạc đưa tang. Nước từ trần phòng nhiễu lỏng tỏng nối lại thành giai điệu. Chiếc quách ngọc ngân vang những lời lẽ bi thương.

Mộ phần bí ẩn dần dần bị hé mở. Hắn nhìn thấy một bộ xương trắng già nua ngồi dậy giữa làn khói xanh mờ mịt. Từng là người và cũng là một vị thần, kẻ trở lại từ quá khứ kể những câu chuyện u ám mệt mỏi. Tất cả những tai hoạ của thế gian không phải xuất phát từ nguyện vọng của ông. Đó là thứ ý chí tai hoạ đã chiếm đoạt sức mạnh của Long Vương khi ông ngã xuống. Hơi thở dài như băng giá chợt đông cứng lại. Long Vương nói, “Nó đã đến rồi!”

Thiên Hùng lâm vào một cuộc chiến mà hắn không thể rút lui. Tạo vật khổng lồ mang hình ảnh của bóng đêm hẳn nhiên là thử thách cuối cùng hắn phải đối mặt. Sầu Triền Miên là nỗi sợ đau đớn nhất của con người. Nó mang dung nhan của phụ nữ, lạnh tanh vô cảm như một chiếc mặt nạ. Mái tóc hoặc có thể là tấm khăn choàng phủ dài đến gót. Toàn thân Sầu Triền Miên che đậy dưới lớp lớp sa tanh đen lấm tấm ánh kim sa.

Nó mở miệng thổi khẽ, toàn thân Anh Hùng chấn động. Hắn sợ hãi nhìn thanh HP đã cạn nửa tự bao giờ.

“Quá đáng sợ! Quá hùng mạnh!”

Đầu tiên Anh Hùng lấy ra Truyền Kỳ Ngọc Phiến. Hắn đã đủ khả năng và sức mạnh để sử dụng món quà tối cao của tổ sư Trường Sinh trang. Hồi Xuân có vẻ như là lựa chọn thích hợp nhất. Hắn muốn làm đầy thanh máu và cột nội công trong khoản thời gian ngắn nhất.



Kìa kìa, Sầu Triền Miên lại bắt đầu đòn tấn công của mình. Những bóng đen ma mị nhảy múa xung quanh hầm mộ. Không bao giờ có bạo lực ở vương quốc cái chết. Tất cả đều nhẹ nhàng như một giấc chiêm bao. Điệu nhảy của quỷ khiến Anh Hùng sụp xuống. Hắn bị dính trạng thái Mê, chẳng thể tấn công khi hoạt động cơ thể hoàn toàn bị ngưng trệ. Chỉ cần không dính đòn vật lý, hắn sẽ mãi mãi bị đóng đinh như thế này với thời gian. Mà Sầu Triền Miên thì tuyệt đối không bạo lực.

Nó mở miệng khẽ thổi làn gió lạnh. Cứ như vậy Anh Hùng bị đẩy xuống cõi âm ti làm bạn với những loại ngạ quỷ. Hành trình hồi sinh không chỉ đơn giản dùng tiền bạc đổi lại. Hắn phải chiến đấu với một con quỷ trước khi quay lại trận chiến với Sầu Triền Miên. Cứ mỗi lần như thế nó vẫn mạnh mẽ trong khi đó Anh Hùng lại te tua xơ mướp. Hắn bắt đầu hối hận vì đã tiến vào hành trình truy tìm Ngũ Đại Kỳ Bảo quá sớm, lúc nhân vật còn chưa đủ sức mạnh. Tuy nhiên, kinh nghiệm vẫn được tích luỹ mỗi ngày và hắn đang tăng cấp lên rất nhanh.

Một trải nghiệm cả đời Thiên Hùng không bao giờ quên được.

Với bản tính của trâu cày, hắn dành thời gian trống cả ngày để đánh nhau với Sầu Triền Miên. Cũng như lúc nghỉ hè, hắn chẳng làm việc gì khác ngoài train và train. Bây giờ Thiên Hùng đã hiểu rõ về con quái vật cũng như nhân vật của chính mình. Bởi cả ngày dài như thế hắn đâu có cơ hội làm việc gì khác.

Trần quốc đã thôn tính được Lê quốc. Mặc dù những binh đoàn tự do ngày một đông đảo hơn nhưng sự tập trung sức mạnh của Lam Tố Tố cũng ngày càng khủng khiếp hơn. Dường như việc thống nhất Thần Châu chỉ còn là vấn đề thời gian. Anh Hùng bị chôn chân nơi đây, trong khi thiên hạ đã bắt đầu thời kỳ đại loạn lạc.

Ngày thứ năm trong chuỗi đình chỉ công tác, túi nãi của Anh Hùng cạn sạch vì hắn đã sử dụng mọi thứ để đánh nhau với Sầu Triền Miên. “Ta không thể như thế này được nữa. Làm sao có thể đánh boss trong điều kiện không có vật phẩm hỗ trợ?”

Thiên Hùng nghĩ ra một cách mới để thoát ra khỏi tình trạng thiết hụt. Mỗi lần bị Sầu Triền Miên tống vào địa ngục hắn lại chủ động dùng Yểm Long Thiên Đao. Đối với nghề đạo tặc, không bao giờ bạn phải chết đói. Những con ngạ quỷ biến thành nguồn cung cấp vật phẩm bất tận. Tuy có thể giết chúng nhanh chóng, nhưng Anh Hùng bắt đầu hành trình bóc lột. Chỉ cần chút Nội Lực thuỷ hay Kim Sang dược hắn cũng có thể giằng co ở âm ti suốt mấy chục phút.

Lần đầu bước lên cấp 190, hắn hiểu rằng mình đã là một đại thần. Khi tích luỹ đủ vật phẩm trong túi nãi, hắn chủ động tìm gặp Sầu Triền Miên trong cuộc chiến quyết định. Hắn dùng Hộ Pháp bảo bọc toàn bộ cơ thể. Với lớp chắn tuyệt đối này, những quái chiêu của Sầu Triền Miên đều miễn nhiễm với Anh Hùng.

Lần đầu tiên hắn nhìn thấy trùm cuối mở mắt. Nó không còn giữ được nét vô cảm mọi khi mà bắt đầu hung hãn tấn công. Thì ra Sầu Triền Miên vẫn còn nhiều chiêu thức huỷ diệt khác. Có lẽ do trước giờ hắn chưa đủ đẳng cấp để buộc nó phải dốc hết tay nghề.

Không hẳn là bị tàn sát như mọi khi. Giờ đây Anh Hùng đã có thể dũng mãnh đối chọi cùng trùm cuối. Nhưng khi Sầu Triền Miên gào thét kinh khủng hơn, nó lại càng phản kích mạnh mẽ hơn. Thiên Hùng chủ động xuất ra Dực Hoả phượng trợ công trong lúc chiến đấu. Hắn có linh tinh rằng thứ bóng đêm tối tăm kia cần chút ánh sáng để cân bằng.

Đó là một cuộc chiến một mất một còn. Hắn dốc sạch toàn lực, không chần chừ đến nửa giây. Tất cả những gì hắn tích luỹ được đã đem thiêu cháy hết. Kim Sang dược ào ào đổ xuống, cả Thuẫn Bài trăm lượng hoàng kim cũng vứt ra không thương tiếc. Trong đầu hắn chỉ nhớ được hai điều, đó là sống sót và chiến thắng. Đánh trong tư thế không thể quay đầu có lẽ đã giúp Anh Hùng bùng nổ hơn.



Có những lúc chỉ số HP chạm đáy nhưng hắn vẫn kịp lật ngược trong phút chốc. Anh Hùng kiên trì bám trụ, trong khi đó thanh máu của Sầu Triền Miên bắt đầu cạn dần. Hắn không nhớ mình đã ngồi bao nhiêu lâu kể từ khi khai cuộc. Cần mẫn đưa ra những quyết định đánh, đỡ hay chữa thương, tâm trí hắn hoàn toàn đặt trong thử thách này.

“Để xem ai trong số chúng ta sống dai hơn.” Thiên Hùng bật cười thích thú. Máu hắn đã cạn kiệt và đòn Vận Khí vừa xuất hiện. Thiên Hùng không do dự bấm vào nút Liên Hoàn.

Một chuỗi động tác đẹp mắt kết hợp từ rất nhiều chiêu thức của Trường Sinh Trang. Hắn chưa bao giờ hả hê đến vậy khi chứng kiến kẻ thù từ từ sụm xuống sau mỗi đòn nháng lửa. Máu của hắn trống trơn, tất cả chỉ còn là dư âm của trạng thái Hồi Quang Phản Chiếu. Một lần nữa hắn đã thua trong thử thách của mình.

Thiên Hùng thở dài thất vọng.

Thế nhưng trong lúc hắn tưởng Anh Hùng sắp bị đẩy xuống âm ti thì đoạn hoạt cảnh mới xuất hiện. Hầm mộ xung quanh hắn sụp đổ, nước biển tràn ngập không gian. Khác với kết thúc huỷ diệt trong lần hắn chọn sai hành động, lúc này nhân vật Anh Hùng không chết mà bị dòng nước đẩy đi.Tất cả bị dồn về trung tâm mê cung, mắc kẹt trước một cánh cửa tròn khảm trên trần.

Nút bấm nhanh xuất hiện trong khoảnh khắc là thử thách đối với những ai ít dùng Vận Khí. Thiên Hùng nhanh chóng lướt tay trên tổ hợp phím. Cánh cửa đá bị nước đẩy bật tung, cả cơ thể hắn phóng vọt lên mặt biển. Hắn thấy mình trôi dạt vào bờ, thê thảm như vừa trải qua một đêm chìm tàu. Tuy nhiên, kinh ngạc hơn là có một kẻ cũng thoát khỏi hang Long Vương cùng Anh Hùng. Sầu Triền Miên bị đánh tơi tả, lớp áo sa tanh rách toang, lộ ra từng mảng da thịt mê người. Nàng là long nữ đã bị bóng ma Sầu Triền Miên ám giữ suốt mấy trăm năm qua.

Nàng cảm kích hắn đã giải thoát cho mình cũng như đem lại sự bình yên cho ngôi cổ mộ. Long nữ nhỏ nước mắt, kết tinh thành một viên ngọc. Nàng hoá phép tạo ra chiếc vòng vàng để đeo viên ngọc đó lên tay Anh Hùng. Trả ơn xong, Long nữ hoá thành những hạt ánh sáng hư ảo. NPC biến mất trong khi Thiên Hùng vẫn còn há hốc miệng chưa tiếp nhận hết hàng loạt chuỗi sự kiện vừa qua.

Thiên Hùng vào trang mật đàm kết nối cùng nương tử.

[Mật] Anh Hùng: “Ta đã thoát ra rồi, nàng mau đến bờ biển Thuận Hải, nhớ mang theo thật nhiều Kim Sang dược.”

Với tình trạng máu một, nội lực một thế này, hắn đang đi vấp té cũng có thể toi đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Lâm Huyền Thoại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook