Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai
Chương 15: Tôi muốn cô ấy phục vụ tôi (15)
Công Tử Như Tuyết
18/07/2021
"Ngài yên tâm đi" Cam Viện khẽ mở miệng, gật đầu với ông ấy một cái, người nhìn về phía Lưu Sướиɠ "Quản lý Lưu, sau này mang giày cao gót thấp một chút, nếu té thật sẽ rất nguy hiểm, ảnh hưởng tới công việc sẽ không tốt"
Nói xong, xoay người đi về phía cửa.
Lưu Sướиɠ giận đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn xanh mét "Lý tổng, ngài nhìn.."
"Được rồi, đều là đồng nghiệp không nên tính toán chi ly như vậy" Lý tổng nhìn đồng hồ đeo tay một chút
"Tôi còn có buổi họp, cô cũng trở về làm việc đi"
Lưu Sướиɠ không biết làm sao, không thể làm gì khác hơn rời khỏi phòng làm việc của ông ấy.
Đứng trong hành lang, người liền cắn răng tức tối.
"Cam Viện, cô chờ đó"
* * *
* * *
Cam Viện đi thang máy tới tầng 56, đi tới trước của phòng của Hoàng Phủ Quyết, cô nâng tay phải gõ nhẹ cửa phòng.
Cửa được mở ra, trợ lý của Hoàng Phủ Quyết đứng ở bên trong, cười với cô một tiếng, sau đó liền mở cửa cho cô đi vào.
"Mời cô đi cùng tôi"
Đem cô mang tới trước cửa phòng làm việc, trợ lý nhẹ nhàng gõ cửa, thông báo một tiếng, giúp cô mở cửa, ra hiệu cho cô đi vào.
Bên trong phòng làm việc có rất nhiều ánh sáng, người đàn ông mặc một chiếc áo sơ mi trắng, anh ta đang đứng ở trước cửa sổ làm bằng kính trong suốt, thân người bị ánh sáng chiếu xuống hiện lên một cái bóng dài trêи tấm thảm Ba Tư, nhìn chói lọi như một vị thần.
Cam Viện đi tới, dừng lại ở sau lưng anh khoảng bốn bước.
"Hoàng Phủ tiên sinh, ngài tìm tôi có chuyện gì không?"
Hoàng Phủ Quyết đưa lưng về phía cô, giơ tay lên làm một động tác tay với trợ lý, trợ lý lập tức liền đem một phần văn kiện trêи tay đưa Cam Viện.
Trêи văn kiện, giấy trắng mực đen viết rõ ràng - buổi họp báo về việc tổ chức hội nghị nhân sự mùa hè.
"Chúng tôi muốn dùng tầng thượng của khách sạn để tổ chức buổi họp báo, muốn đàm phán cùng quản lý Cam cùng với khách sạn.. Bởi vì hành trình có thay đổi, Hoàng Phủ tiên sinh còn phải ở chỗ này hơn mười ngày, cũng mời quản lý Cam sắp xếp một chút.
Mười ngày?
Có lầm hay không, người này lại muốn ở lại đây không đi sao?
" Thật là xin lỗi, tầng 56 đã có mấy phòng đặt trước rồi, sợ là chúng tôi không thể đáp ứng yêu cầu của Hoàng Phủ tiên sinh.
Vào ngày thường, cô chắc chắn sẽ giữ chân khách để tạo doanh thu cho khách sạn, bất quá lần này, cô chỉ hy vọng người này đi nhanh một chút.
Người đàn ông bên cửa sổ xoay người lại, đôi mắt màu lam nhìn vào khuôn mặt cô.
"Tôi sẽ thanh toán những thiệt hại, cô đi thương lượng với khách đi"
Một chút thỏa hiệp cũng không có, người này cùng Cam Đường đều cố chấp như nhau.
Cam Viện trong lòng oán thầm, trêи mặt vẫn mỉm cười như cũ.
"Vậy cũng được, tôi sẽ cố gắng sắp xếp"
Đối phương là khách, cô cũng không thể thật sự đuổi đối phương ra ngoài.
Trợ lý đưa điện thoại di động đến tay Hoàng Phủ Quyết "Điện thoại của ngài"
"Hoàng Phủ tiên sinh có việc, tôi liền không làm phiền, chuyện phòng tôi sẽ nghĩ biện pháp sắp xếp"
Gật đầu với đối phương một cái, Cam Viện xoay người đi ra khỏi phòng của anh, đi tới trước thang máy, người liền bỉu môi tưởng tượng khuôn mặt đẹp trai của Hoàng Phủ Quyết giơ giơ quả đấm giữa không trung.
Để cho cô phục vụ nhiều như vậy, lại vẫn suy nghĩ muốn ở tới mười ngày, người này vì sao một chút không có cảm giác gì khi bị người khác ghét vậy?
Đinh!
Cửa thang máy mở ra.
Cam Viện bước vào tháng máy, mới vừa bấm vào số tầng trệt, thì thấy Hoàng Phủ Quyết mang trợ lý cùng với vệ sĩ đi về phía thang máy.
Ánh mắt hai bên vô tình chạm nhau, Cam Viện cũng không thể giả vờ không thấy, không thể làm gì khác hơn là đưa tay đè lại thang máy chờ bọn họ đi tới.
Người đàn ông không nhanh không chậm đi vào, trợ lý liền mỉm cười nói cảm ơn cô.
"Không có gì" Cam Viện lập tức liền nở nụ cười đặc trưng của nhân viên phục vụ "Mấy vị đi tầng mấy?"
"Tầng một, cám ơn" Trợ lý mỉm cười trả lời.
Nói xong, xoay người đi về phía cửa.
Lưu Sướиɠ giận đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn xanh mét "Lý tổng, ngài nhìn.."
"Được rồi, đều là đồng nghiệp không nên tính toán chi ly như vậy" Lý tổng nhìn đồng hồ đeo tay một chút
"Tôi còn có buổi họp, cô cũng trở về làm việc đi"
Lưu Sướиɠ không biết làm sao, không thể làm gì khác hơn rời khỏi phòng làm việc của ông ấy.
Đứng trong hành lang, người liền cắn răng tức tối.
"Cam Viện, cô chờ đó"
* * *
* * *
Cam Viện đi thang máy tới tầng 56, đi tới trước của phòng của Hoàng Phủ Quyết, cô nâng tay phải gõ nhẹ cửa phòng.
Cửa được mở ra, trợ lý của Hoàng Phủ Quyết đứng ở bên trong, cười với cô một tiếng, sau đó liền mở cửa cho cô đi vào.
"Mời cô đi cùng tôi"
Đem cô mang tới trước cửa phòng làm việc, trợ lý nhẹ nhàng gõ cửa, thông báo một tiếng, giúp cô mở cửa, ra hiệu cho cô đi vào.
Bên trong phòng làm việc có rất nhiều ánh sáng, người đàn ông mặc một chiếc áo sơ mi trắng, anh ta đang đứng ở trước cửa sổ làm bằng kính trong suốt, thân người bị ánh sáng chiếu xuống hiện lên một cái bóng dài trêи tấm thảm Ba Tư, nhìn chói lọi như một vị thần.
Cam Viện đi tới, dừng lại ở sau lưng anh khoảng bốn bước.
"Hoàng Phủ tiên sinh, ngài tìm tôi có chuyện gì không?"
Hoàng Phủ Quyết đưa lưng về phía cô, giơ tay lên làm một động tác tay với trợ lý, trợ lý lập tức liền đem một phần văn kiện trêи tay đưa Cam Viện.
Trêи văn kiện, giấy trắng mực đen viết rõ ràng - buổi họp báo về việc tổ chức hội nghị nhân sự mùa hè.
"Chúng tôi muốn dùng tầng thượng của khách sạn để tổ chức buổi họp báo, muốn đàm phán cùng quản lý Cam cùng với khách sạn.. Bởi vì hành trình có thay đổi, Hoàng Phủ tiên sinh còn phải ở chỗ này hơn mười ngày, cũng mời quản lý Cam sắp xếp một chút.
Mười ngày?
Có lầm hay không, người này lại muốn ở lại đây không đi sao?
" Thật là xin lỗi, tầng 56 đã có mấy phòng đặt trước rồi, sợ là chúng tôi không thể đáp ứng yêu cầu của Hoàng Phủ tiên sinh.
Vào ngày thường, cô chắc chắn sẽ giữ chân khách để tạo doanh thu cho khách sạn, bất quá lần này, cô chỉ hy vọng người này đi nhanh một chút.
Người đàn ông bên cửa sổ xoay người lại, đôi mắt màu lam nhìn vào khuôn mặt cô.
"Tôi sẽ thanh toán những thiệt hại, cô đi thương lượng với khách đi"
Một chút thỏa hiệp cũng không có, người này cùng Cam Đường đều cố chấp như nhau.
Cam Viện trong lòng oán thầm, trêи mặt vẫn mỉm cười như cũ.
"Vậy cũng được, tôi sẽ cố gắng sắp xếp"
Đối phương là khách, cô cũng không thể thật sự đuổi đối phương ra ngoài.
Trợ lý đưa điện thoại di động đến tay Hoàng Phủ Quyết "Điện thoại của ngài"
"Hoàng Phủ tiên sinh có việc, tôi liền không làm phiền, chuyện phòng tôi sẽ nghĩ biện pháp sắp xếp"
Gật đầu với đối phương một cái, Cam Viện xoay người đi ra khỏi phòng của anh, đi tới trước thang máy, người liền bỉu môi tưởng tượng khuôn mặt đẹp trai của Hoàng Phủ Quyết giơ giơ quả đấm giữa không trung.
Để cho cô phục vụ nhiều như vậy, lại vẫn suy nghĩ muốn ở tới mười ngày, người này vì sao một chút không có cảm giác gì khi bị người khác ghét vậy?
Đinh!
Cửa thang máy mở ra.
Cam Viện bước vào tháng máy, mới vừa bấm vào số tầng trệt, thì thấy Hoàng Phủ Quyết mang trợ lý cùng với vệ sĩ đi về phía thang máy.
Ánh mắt hai bên vô tình chạm nhau, Cam Viện cũng không thể giả vờ không thấy, không thể làm gì khác hơn là đưa tay đè lại thang máy chờ bọn họ đi tới.
Người đàn ông không nhanh không chậm đi vào, trợ lý liền mỉm cười nói cảm ơn cô.
"Không có gì" Cam Viện lập tức liền nở nụ cười đặc trưng của nhân viên phục vụ "Mấy vị đi tầng mấy?"
"Tầng một, cám ơn" Trợ lý mỉm cười trả lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.