Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai
Chương 24: Tôi muốn cô ấy phục vụ tôi (24)
Công Tử Như Tuyết
18/07/2021
Xem ra người này thường xuyên làm loại chuyện này, trợ lý đều xử lý thông thạo việc này.
Cam Viện nhìn lướt qua chi phiếu trêи tay anh ta.
"Người đàn ông đó đâu?"
"Tiên sinh đang ở trong phòng"
Cái thế giới này là của anh sao?
Anh muốn thế nào là được thế đó, sau đó tùy tiện đưa một tờ chi phiếu đuổi đối phương đi?
Đẩy người trợ lý trước mặt ra, Cam Viện sải bước ra khỏi phòng vệ sinh, đi thẳng đến cửa phòng ngủ chính.
"Tiểu thư!"
Khi trợ lý đến ngăn cản thì đã quá muộn, Cam Viện đã đẩy cửa phòng ngủ chính ra.
Bên trong cửa, Hoàng Phúc Quyết vẫn mặc bộ đồ ướt sũng kia, đứng trước cửa sổ, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ gì.
Nghe thấy tiếng cửa bị đẩy ra, anh ấy chỉ coi là trợ lý đi vào, không hề quay mặt lại, chẳng qua là không vui nói ra hai chữ.
"Đi ra ngoài!"
"Tiểu thư Cam"
Trợ lý nắm lấy cánh tay của Cam Viện, anh ta đã đi theo Hoàng Phủ Quyết được mấy năm, đương nhiên cũng hiểu tính khí của anh ấy, chỉ cần nghe giọng điệu của anh ấy là biết vị này tâm tình đang rất tệ, đây không phải là lúc đi trêu chọc anh ấy.
' "Tránh ra"
Cam Viện hất cánh tay của trợ lý ra, đôi giày ướt giẫm lên thảm Ba Tư đi tới chỗ Hoàng Phủ Quyết.
Nghe thấy giọng nói của trợ lý, Hoàng Phủ Quyết quay lại, nhìn chăm chú vào Cam Viện đang bước vào, ánh mắt liếc qua khuôn mặt với mái tóc ướt của cô, anh ấy hơi nheo mắt.
Lúc này cảm xúc của anh đã bình tĩnh hơn rất nhiều, lần đầu tiên trong đời anh làm như vậy với một người phụ nữ, anh biết rằng mình nên xin lỗi về những gì đã xảy ra vừa rồi.
"Chuyện vừa rồi.."
Trước khi anh nói ra câu "Thật xin lỗi", Cam Viện đã trầm giọng mở miệng nói.
"Lập tức chấm dứt hợp đồng với con trai tôi!"
Khi lời xin lỗi của bị chặn lại, sự kiêu ngạo và sự bá đạo trong xương của anh ta ngay lập tức trỗi dậy, lần nữa chiếm lấy suy nghĩ của anh ta.
"Không được"
Anh ấy gần như đã tìm kiếm khắp nơi trêи thế giới để tìm một đứa bé trai phù hợp như Cam Đường, sản phẩm sắp tới sẽ sớm đưa ra thị trường, một người mẫu tốt như vậy anh ấy sẽ không buông tay.
Cam Viện hừ lạnh, "Hoàng Phủ Quyết, anh nghe cho rõ, tôi đang yêu cầu anh, không phải cầu xin anh"
"Không được!"
Giọng điệu của người đàn ông cố chấp đến mức không có một chút nào có thể thay đổi được.
Cam Viện nghiến răng nghiến lợi, "Nếu như anh từ chối, tôi sẽ nói cho toàn thế giới biết, anh muốn cưỡng hϊế͙p͙ tôi!
Uy hϊế͙p͙ anh sao?
Đôi mắt màu lam khẽ nheo lại, sắc mặt Hoàng Phủ Quyết càng phát ra u ám.
" Tùy ý cô "
Tên khốn này, Cam Viện muốn cắn nát hàm răng.
" Được rồi, chờ xem! "
Xoay người, cô sải bước đi về phía cửa.
" Tiểu thư Cam! "Người trợ lý vội vã đuổi tới, ngăn cô lại trước khi cô đi ra ngoài." Tiểu thư Cam, tôi rất xin lỗi vì những gì đã xảy ra vừa rồi. Tôi thay mặt ngài công tước tiên sinh xin lỗi ngài. Nếu ngài nghĩ con số trêи tờ chi phiếu số lượng ít, chúng ta có thể thương lượng lại.. Về những gì ngài vừa nói, tôi vẫn đề nghị ngài không nên làm điều này, vì nó sẽ không có lợi cho ngài.. Ngài hẳn nên rõ ràng là, báo chí sẽ không tin khi ngài không có bằng chứng nào. Tôi nghĩ ngài công tước chẳng qua chỉ là nhất thời bị kϊƈɦ thích, tiểu thư Cam.. Xin hãy tha thứ cho ngài ấy lần này được không? "
Những lời này nghe như thuyết phục, nhưng bên trong lại lộ ra ý up hϊế͙p͙.
Cam Viện chế nhạo," Trợ lý tiên sinh thường xuyên làm loại chuyện như vậy sao? "
Trợ lý cũng than trong lòng, thật ra đây tuyệt đối là lần đầu tiên.
" Tôi tin rằng tiểu thư Cam là một người thông minh. Hoặc, nếu cô có bất kỳ yêu cầu nào khác, cô cũng có thể nói ra. "
" Được rồi, tôi có thể coi như chuyện này chưa từng xảy ra. "Cam Viện nhìn chằm chằm vào mặt anh," Tuy nhiên, tôi yêu cầu anh chấm dứt hợp đồng với con trai tôi là Cam Đường."
Mặc dù lần này Hoàng Phủ Quyết không nhận ra cô, nhưng thời gian sau, cô không hy vọng cô và con trai cô có nảy sinh một chút quan hệ gì với anh.
Cam Viện nhìn lướt qua chi phiếu trêи tay anh ta.
"Người đàn ông đó đâu?"
"Tiên sinh đang ở trong phòng"
Cái thế giới này là của anh sao?
Anh muốn thế nào là được thế đó, sau đó tùy tiện đưa một tờ chi phiếu đuổi đối phương đi?
Đẩy người trợ lý trước mặt ra, Cam Viện sải bước ra khỏi phòng vệ sinh, đi thẳng đến cửa phòng ngủ chính.
"Tiểu thư!"
Khi trợ lý đến ngăn cản thì đã quá muộn, Cam Viện đã đẩy cửa phòng ngủ chính ra.
Bên trong cửa, Hoàng Phúc Quyết vẫn mặc bộ đồ ướt sũng kia, đứng trước cửa sổ, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ gì.
Nghe thấy tiếng cửa bị đẩy ra, anh ấy chỉ coi là trợ lý đi vào, không hề quay mặt lại, chẳng qua là không vui nói ra hai chữ.
"Đi ra ngoài!"
"Tiểu thư Cam"
Trợ lý nắm lấy cánh tay của Cam Viện, anh ta đã đi theo Hoàng Phủ Quyết được mấy năm, đương nhiên cũng hiểu tính khí của anh ấy, chỉ cần nghe giọng điệu của anh ấy là biết vị này tâm tình đang rất tệ, đây không phải là lúc đi trêu chọc anh ấy.
' "Tránh ra"
Cam Viện hất cánh tay của trợ lý ra, đôi giày ướt giẫm lên thảm Ba Tư đi tới chỗ Hoàng Phủ Quyết.
Nghe thấy giọng nói của trợ lý, Hoàng Phủ Quyết quay lại, nhìn chăm chú vào Cam Viện đang bước vào, ánh mắt liếc qua khuôn mặt với mái tóc ướt của cô, anh ấy hơi nheo mắt.
Lúc này cảm xúc của anh đã bình tĩnh hơn rất nhiều, lần đầu tiên trong đời anh làm như vậy với một người phụ nữ, anh biết rằng mình nên xin lỗi về những gì đã xảy ra vừa rồi.
"Chuyện vừa rồi.."
Trước khi anh nói ra câu "Thật xin lỗi", Cam Viện đã trầm giọng mở miệng nói.
"Lập tức chấm dứt hợp đồng với con trai tôi!"
Khi lời xin lỗi của bị chặn lại, sự kiêu ngạo và sự bá đạo trong xương của anh ta ngay lập tức trỗi dậy, lần nữa chiếm lấy suy nghĩ của anh ta.
"Không được"
Anh ấy gần như đã tìm kiếm khắp nơi trêи thế giới để tìm một đứa bé trai phù hợp như Cam Đường, sản phẩm sắp tới sẽ sớm đưa ra thị trường, một người mẫu tốt như vậy anh ấy sẽ không buông tay.
Cam Viện hừ lạnh, "Hoàng Phủ Quyết, anh nghe cho rõ, tôi đang yêu cầu anh, không phải cầu xin anh"
"Không được!"
Giọng điệu của người đàn ông cố chấp đến mức không có một chút nào có thể thay đổi được.
Cam Viện nghiến răng nghiến lợi, "Nếu như anh từ chối, tôi sẽ nói cho toàn thế giới biết, anh muốn cưỡng hϊế͙p͙ tôi!
Uy hϊế͙p͙ anh sao?
Đôi mắt màu lam khẽ nheo lại, sắc mặt Hoàng Phủ Quyết càng phát ra u ám.
" Tùy ý cô "
Tên khốn này, Cam Viện muốn cắn nát hàm răng.
" Được rồi, chờ xem! "
Xoay người, cô sải bước đi về phía cửa.
" Tiểu thư Cam! "Người trợ lý vội vã đuổi tới, ngăn cô lại trước khi cô đi ra ngoài." Tiểu thư Cam, tôi rất xin lỗi vì những gì đã xảy ra vừa rồi. Tôi thay mặt ngài công tước tiên sinh xin lỗi ngài. Nếu ngài nghĩ con số trêи tờ chi phiếu số lượng ít, chúng ta có thể thương lượng lại.. Về những gì ngài vừa nói, tôi vẫn đề nghị ngài không nên làm điều này, vì nó sẽ không có lợi cho ngài.. Ngài hẳn nên rõ ràng là, báo chí sẽ không tin khi ngài không có bằng chứng nào. Tôi nghĩ ngài công tước chẳng qua chỉ là nhất thời bị kϊƈɦ thích, tiểu thư Cam.. Xin hãy tha thứ cho ngài ấy lần này được không? "
Những lời này nghe như thuyết phục, nhưng bên trong lại lộ ra ý up hϊế͙p͙.
Cam Viện chế nhạo," Trợ lý tiên sinh thường xuyên làm loại chuyện như vậy sao? "
Trợ lý cũng than trong lòng, thật ra đây tuyệt đối là lần đầu tiên.
" Tôi tin rằng tiểu thư Cam là một người thông minh. Hoặc, nếu cô có bất kỳ yêu cầu nào khác, cô cũng có thể nói ra. "
" Được rồi, tôi có thể coi như chuyện này chưa từng xảy ra. "Cam Viện nhìn chằm chằm vào mặt anh," Tuy nhiên, tôi yêu cầu anh chấm dứt hợp đồng với con trai tôi là Cam Đường."
Mặc dù lần này Hoàng Phủ Quyết không nhận ra cô, nhưng thời gian sau, cô không hy vọng cô và con trai cô có nảy sinh một chút quan hệ gì với anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.