Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 8: Điên Cuồng Đột Phá Tụ Nguyên Cửu Trọng

Hư Trần

02/11/2024

Phía trước có hai bóng hình đang giao chiến kịch liệt.

Một bên là Yêu thú cấp hai Tật Phong Báo, bên còn lại là một thân ảnh cao khoảng năm thước, cơ bắp cuồn cuộn, là một tên Ma nhân đạt đến Tụ Nguyên cửu trọng.

- Vận khí thật tốt!

Diệp Hàn không chút do dự, lao thẳng về phía trước.

Vạn tộc trên thế gian này, không chỉ có Nhân tộc và Yêu thú, ngoài ra còn có Ma nhân sinh sống ở dưới đất, cũng là một đại tộc.

Truyền thuyết, đây là chủng tộc được sinh ra do sự kết hợp thất bại giữa Yêu thú và Nhân tộc vào thời kỳ Thái Cổ, sau đó lại xảy ra biến dị, ẩn nấp ở những góc khuất của Thần Võ Đại Lục, kế thừa bản tính của Yêu thú, lấy máu tươi làm thực phẩm, vô cùng hung tàn, coi Nhân tộc là thức ăn.

Ầm ầm!

Diệp Hàn không nói lời nào, tung một quyền đánh về phía Tật Phong Báo.

Rống!

Tật Phong Báo bị đánh bay ra xa mấy mét, đau đớn gào thét, thân thể liên tục co giật.

Diệp Hàn không dừng lại, lập tức tung tiếp một quyền đánh về phía Ma nhân. Ma nhân trúng phải một quyền, thân thể lập tức nổ tung, vô cùng phẫn nộ.

- Nhân tộc? Chết đi!

Ma nhân gầm lên giận dữ, hai mắt đỏ ngầu, hung ác nhìn chằm chằm Diệp Hàn, giơ tay đánh tới.

Ma nhân quanh năm chìm trong chiến đấu và giết chóc, sùng bái sức mạnh, cho nên thân thể vô cùng cường hãn, lực lớn vô cùng, có thể dùng thân thể để chiến đấu với Yêu thú.

Tuy Ma nhân trước mắt chỉ vừa mới bước vào Tụ Nguyên cửu trọng, nhưng thực lực có thể so sánh với Diệp Dương Phủ đã đột phá Tụ Nguyên cửu trọng hơn mười năm. Một chưởng này, nếu là Diệp Hàn của hai ngày trước trúng phải, e rằng cả người sẽ lập tức nổ tung.

Nhưng hiện tại, Diệp Hàn không hề né tránh, trực tiếp dùng nắm đấm nghênh đón. Hai bên va chạm, Ma nhân lập tức kêu lên thảm thiết.

- Giết!

Diệp Hàn chiến ý sôi trào, miệng phát ra tiếng gầm nhẹ, thi triển Hổ Báo Lôi Quyền, dùng Ma nhân làm đối tượng để rèn luyện.

Quyền phong gào thét, kình khí tứ tán, trong vòng mười mấy hơi thở, hai bên đã giao thủ hơn trăm chiêu.

Rắc!

Một tiếng giòn tan vang lên, cánh tay của Ma nhân bị đánh gãy, cả cánh tay rũ xuống, không thể nhấc lên nổi.

- Không thể nào, ngươi chỉ là Nhân tộc Tụ Nguyên bát trọng, tại sao lại có sức mạnh khủng bố như vậy?

Ma nhân kinh hãi nhìn Diệp Hàn, sau đó không chút do dự, xoay người bỏ chạy.

Sức mạnh của Diệp Hàn còn đáng sợ hơn Ma nhân, mỗi một quyền đánh ra đều khiến người ta biến sắc. Sinh linh Tụ Nguyên cảnh bình thường căn bản không thể nào đỡ nổi một quyền. Quan trọng nhất là, thân thể của hắn được long khí tôi luyện, cho nên vô cùng cứng cỏi, cộng thêm nguyên lực hùng hậu, có thể liên tục chiến đấu trong thời gian dài.



- Chết đi!

Diệp Hàn hét lớn, thân hình lóe lên, đuổi theo Ma nhân, tung ra một quyền.

Cả người Ma nhân bị đánh bay, trái tim vỡ vụn, ngã xuống đất, không còn sinh cơ.

Loại sinh vật này, chết là đáng đời!

Diệp Hàn lạnh lùng nhìn Ma nhân, hắn vĩnh viễn không quên được cảnh tượng mấy tháng trước, tận mắt nhìn thấy mấy Ma nhân ăn sống hai đệ tử Viêm Dương Thư Viện.

Diệp Hàn xoay người, đi đến bên cạnh Tật Phong Báo.

Lúc này Tật Phong Báo đã tắt thở. Hắn lấy dụng cụ ra, nhanh chóng moi lấy yêu hạch. Yêu hạch là thứ tốt, có thể đổi lấy đan dược và linh dịch ở Viêm Dương Thư Viện. Nếu Diệp Hàn đột phá Thần Lực cảnh, có thể trực tiếp luyện hóa yêu hạch.

- Xem ra, mười ngày sau ta có thể luyện thành Hổ Báo Lôi Quyền!

Diệp Hàn thầm nghĩ.

- Tuy ta đã thừa dịp Ma nhân và Tật Phong Báo giao chiến mới ra tay, nhưng hiện tại xem ra, cho dù phải đối mặt với Yêu thú cấp hai đỉnh phong hay Ma nhân Tụ Nguyên cảnh, ta đều có khả năng chiến thắng.

Diệp Hàn tự mình tổng kết kinh nghiệm chiến đấu.

Diệp Hàn tiếp tục tiến sâu vào trong khu mỏ Hàn Uyên, không ngừng chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu và kỹ năng sử dụng lực lượng ngày càng trở nên thuần thục.

Trước kia, hắn chưa từng có được thu hoạch lớn như vậy. Mấy lần tiến vào khu mỏ Hàn Uyên, hắn đều phải che giấu khí tức, tìm kiếm cơ duyên, nào giống như bây giờ, có thể thoải mái chiến đấu.

Thu hoạch còn lớn hơn dự kiến, chỉ trong vòng sáu ngày, Diệp Hàn đã luyện thành quyền thứ nhất của Hổ Báo Lôi Quyền.

Sáng sớm ngày thứ chín, Diệp Hàn gặp được một bất ngờ lớn.

Sau khi giết chết một tên Ma nhân, nguyên lực trong cơ thể Diệp Hàn sôi trào mãnh liệt, không thể áp chế, không ngừng di chuyển, áp súc, bắt đầu biến chất.

Trạng thái này kéo dài khoảng một trăm hơi thở, nguyên lực trong cơ thể Diệp Hàn đột nhiên trở nên hùng hậu, di chuyển quanh cơ thể, khiến cho kinh mạch, huyết nhục trở nên cứng cỏi hơn, lực lượng cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Diệp Hàn cảm thấy sinh mệnh của mình như được nâng lên một tầm cao mới, sinh cơ trong cơ thể tăng lên gấp mười lần.

Tụ Nguyên cửu trọng!

Rốt cuộc đã đột phá!

Diệp Hàn biết, hắn rốt cuộc đã đột phá đến Tụ Nguyên cửu trọng. Thật không ngờ, chỉ trong vòng chưa đầy nửa tháng, hắn đã từ một phế nhân, đạt tới Tụ Nguyên cửu trọng.

Rất nhiều người ở Viêm Thành, tu luyện mười năm, hai mươi năm cũng chưa chắc đã làm được.

Diệp Hàn từng nghe nói, những đệ tử thiên tài của đại thế lực, cảnh giới tăng lên rất nhanh, đột phá đối với bọn họ dễ như ăn cơm uống nước, lúc đó hắn còn không thể nào tưởng tượng được. Hiện tại, hắn rốt cuộc đã được tự mình trải nghiệm cảm giác này.



Thì ra trên đời này không có gì là không thể, tuy Tụ Nguyên cảnh chỉ là giai đoạn đầu của tu luyện, nhưng chỉ cần có cơ duyên, tốc độ tu luyện tăng lên rất nhanh cũng là chuyện bình thường. Điều này càng khiến Diệp Hàn kiên định hơn với quyết tâm gia nhập Luân Hồi Thư Viện.

Ở Viêm Thành thực sự không có tiền đồ gì, Tụ Nguyên cửu trọng ở Viêm Thành kỳ thật cũng xem như "đại cao thủ", gia chủ mấy đại gia tộc Viêm Thành, cũng chỉ là cảnh giới này mà thôi.

Nên trở về rồi, chắc hẳn sứ giả của Luân Hồi Thư Viện cũng sẽ đến rất nhanh thôi...

Sửa sang lại thu hoạch những ngày này, tổng cộng bảy mươi ba viên thú hạch của Yêu thú cấp hai, Diệp Hàn trực tiếp rời khỏi khu vực khai thác mỏ Hàn Uyên.

Viêm Dương Thư Viện!

Vừa mới trở về, Diệp Hàn đã cảm giác được bầu không khí không đúng.

Không ít đệ tử thường ngày quen thuộc của Thư Viện, đều nhìn hắn với ánh mắt phức tạp, trong mắt tựa hồ có chút thương hại cùng tiếc nuối.

- Chu Nhất Vi, Thư Viện xảy ra chuyện gì? Sao lại kỳ quái như vậy?

Diệp Hàn gọi một đệ tử lại.

Tên đệ tử kia đi tới, có chút kiêng kỵ nhìn Diệp Hàn:

- Ngươi còn không biết sao? Năm nay Luân Hồi Thư Viện thay đổi yêu cầu tuyển nhận rồi.

- Thay đổi như thế nào?

Diệp Hàn hiếu kỳ hỏi.

- Hôm qua sứ giả của Luân Hồi Thư Viện đến, nói lần này có yêu cầu, năm nay muốn vào Luân Hồi Thư Viện, cảnh giới phải đạt tới Thần Lực cảnh mới được.

- Cái gì? Vậy chẳng phải không ai có tư cách sao?

Diệp Hàn biến sắc.

Sao lại trùng hợp như vậy?

Mấy chục năm qua, chẳng phải chỉ cần thực lực đứng đầu, tuổi tác không quá ba mươi là được sao?

Trước khi đi khu mỏ Hàn Uyên, Diệp Hàn đã rất có cơ hội, hôm nay lại đột phá, tuyệt đối là tự tin mười phần, nhưng bây giờ thì sao?

- Ngươi đi xem đi, ta cũng không rõ lắm.

Chu Nhất Vi vội vàng nói.

Hắn là đệ tử Chu gia, trước kia trong lòng rất bất mãn với Diệp Hàn, bây giờ không dám biểu lộ ra ngoài, nhưng lại có chút hả hê khi thấy đối phương gặp nạn.

Phải biết rằng mấy ngày nay trong Thư Viện đang lan truyền, có khả năng sẽ xuất hiện hắc mã lớn nhất mấy chục năm qua, đó chính là Diệp Hàn, đám đệ tử nội môn kia sau khi nghe nói chuyện của Diệp Dương Phủ, đều vô cùng kiêng kỵ.

Lời của Chu Nhất Vi quanh quẩn bên tai, tâm tình Diệp Hàn lập tức trầm xuống, trực tiếp đi thẳng vào sâu trong Thư Viện...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook