Chương 16
Dương Nhạ Uyển
05/05/2019
Tiếp 16
"Khiết Nhi à? Đã chết từ lâu.Hiện tại tôi chính là tử thần đến đòi mạng những kẻ nghiệt súc là hai người "
Cô càng bóp mạnh cổ Ả.Môi nở một nụ cười qũy dị.
Đến khi mặt Ả tím tái,cô mới buông lỏng tay ra,khiến Ả vô lực nằm trên đất.
"Nhớ cho kĩ tôi là ai? Lần sau gặp tôi nên giữ lễ độ của một con người "
Cô lại tiếp tục chỉnh chu lại tóc.Lấy từ trong túc xách một chiếc khăn trắng nhẹ nhàng lau tay như vừa chạm vào thứ nào đó rơ bẩn.
Ả ta lấy lại hơi thở vẫn già mồm nhìn cô nói:
"Đừng để tao gặp lại mày.Chính tay tao sẽ giết chết mày "
Cô cằm túi xách trên tay cười nhẹ nhìn Ả trả lời:
"Á Nhạ tiểu thư tôi thật mong chờ "
Sau đó một mạch đi ra ngoài.
Ả nhìn theo bóng dáng cô tay nắm thật chặt,nổi ô nhục hôm nay Ả sẽ không quên,chính tay Ả sẽ bóp chết cô một lần nữa,sự căm phẩn của Ả như được bùng cháy.
"Tao sẽ khiến mày biết thế nào là hối hận khi chọc vào Á Nhạ tao "
[[...]]
Vừa đi ra đến cửa một âm thanh đã vang lên.
"Khiết Nhi "
Cô nhìn về phía âm thanh,không chút bất ngờ khi biết đấy là Triết Diệp.
Cô xem như không nghe thấy gì một mạch đi.Thì anh giữ tay cô lại giọng tra hỏi:
"Cô là Khiết Nhi đúng không.Năm ấy không phải cô đã chết sao. Tại sao bây giờ còn xuất hiện "
Cô mắt lạnh nhìn anh tay còn lại gạt tay anh ra,cất giọng nhẹ nhàng:
"Chúng ta là lần đầu gặp nhau.Xin hỏi ngài có hay không nhầm lẫn tôi với ai đó? Nhưng cũng thật thiếu lịch sự khi mong người khác chết "
"Cô không phải là Khiết Nhi sao? Vậy cô là ai?"
Cô chưa kịp trả lời.Thì một âm thanh đã chen ngang:
"Là người phụ nữ của tôi "
Cùng lúc cô và Triết Diệp ngửng mặt nhìn về nơi phát ra tiếng nói.
Hắn hai tay đút túi quần đi lại phía cô nhanh chóng kéo cô vào lòng.
Triết Diệp nhìn thấy tất cả trong lòng nổi lên một cổ khó chiụ.Không tự nhiên trả lời:
"Là người phụ nữ của ngài? "
Hắn một tay vuốt nhẹ tóc cô,không nhanh không chậm trả lời:
"Chẳng lẽ là của Triết Diệp đây? Tôi thấy tổng giám đốc Diệp đây là đang nổi tư tình với người phụ nữ của tôi? Có phải hay không chê công ty chậm phát triển cần tôi phụ một tay làm sụp đổ tất cả? "
Triết Diệp trong lòng nhất thời lo lắng.Vì không kiểm soát được lời nói.Lấy lại trạng thái anh trả lời:
"Tôi không cố ý mạo phạm ngài cùng phu nhân.Có gì không đúng là tôi sai.Tôi xin lỗi "
"Diệp tại sao anh phải xin lỗi chứ.Cô ta vừa muốn bóp chết em "
Ả đôi mắt giận giữ nhìn cô nói.
"Nhạ em im lặng cho anh "
"Tại sao em phải im chứ.Nó chỉ là một con ngốc điên cuồng mà thôi "
Nói xong Ả còn nhìn hắn uất ức nói:
"Lãnh chủ tịch cô ta là kẻ điên vừa nãy cô ta còn muốn giết chết tôi.Ngài đừng ở gần con điên này "
Triết Diệp đen mặt nhìn Ả.
Hắn thong thả cười đến điên đảo chúng sinh nhìn cô hỏi:
"Bảo bối em nói xem khi người ta bị bệnh dại thì cần làm gì để phòng tránh? "
Cô cũng phối hợp trả lời:
"Lãnh anh nói xem em có nên sai người đập chết con chó dại này? "
Ả càng ghen tị khi nhìn Tử Lãnh ân ái với cô như vậy.Chua ngoa nói:
"Một con ngốc thì mãi là cột con ngốc mà thôi.Thứ vi khuẩn khuyết tật "
Cô đi lại gần Ả vung tay lên:
BỐP
Lại thêm một cái tác dáng vào mặt Ả.
Triết Diệp như không tin vào mắt mình bất động nhìn.
Tử Lãnh thì ngược lại đôi mắt đầy hứng thú nhìn cuộc chiến của những người phụ nữ.
Ả lắp bắp nói:
"Mày...mày...mày "
"Cái tát này giúp phu nhân đây nhớ.Ăn có thể ăn bậy nhưng nói thì không nên nói bậy "
Cô nhìn Triết Diệp hỏi:
"Đến vợ mình ngài đây cũng không dạy được.Có hay không là bất tài "
Triệt Diệp nhất thời cứng họng.Tiến lại giữ tay Ả nói:
"Tốt nhất là em câm mồm cho anh "
Sau đó nhìn cô Tử Lãnh tiếp tục nói:
"Xin lỗi đã mạo phạm.Mong Tử chủ tịch rộng lòng bỏ qua "
Hắn giọng nói trở nên vô cảm xúc trả lời:
"Tốt nhất là không có lần sau? Không thì tôi không biết có kiềm chế được tiển hai người sang tây thiên "
Cô cười nhìn hắn ngọt ngào nói:
"Lãnh chúng ta về nhà thôi em mệt "
Hắn không nói gì vòng tay qua eo cô.Thong thả rời đi.
Để lại hai con người với nỗi ghen tức cùng căm phẩn cực độ.
Ả nhìn anh nói:
"Diệp cô ta là con ngốc Khiết Nhi "
"Em im lặng cho anh "
Rồi hắn nhìn theo bóng lưng cuả cô.Trong lòng tự hỏi:
"Khiết Nhi cô đang muốn làm gì? "
----------
Cô hài lòng.Môi nhếch lên:
"Triết Diệp,Á Nhạ chào mừng hai người đến với địa ngục của tôi "
Đây mới chỉ là mở đầu.Một mở đầu hoàn mỹ.
Hắn khuôn mặt yêu nghiệt cúi xuống thì thầm vào tai cô hỏi:
"Nói xem hôm nay tôi giúp em nhiều như vậy.Em lấy gì trả ơn tôi đây? "
"Ý của chủ tịch là? "
"Đêm nay tôi muốn em hầu hạ tôi? "
Cô câm nín không biết nói gì.
Hắn rất có liêm sĩ bổ sung:
"Nếu em muốn tôi không ngại để em nằm trên?"
Cô nhìn hắn.Chủ tịch rốt cuộc ngài có liêm sĩ không?
Hết Chương 15
Muốn ăn mặn ghê
"Khiết Nhi à? Đã chết từ lâu.Hiện tại tôi chính là tử thần đến đòi mạng những kẻ nghiệt súc là hai người "
Cô càng bóp mạnh cổ Ả.Môi nở một nụ cười qũy dị.
Đến khi mặt Ả tím tái,cô mới buông lỏng tay ra,khiến Ả vô lực nằm trên đất.
"Nhớ cho kĩ tôi là ai? Lần sau gặp tôi nên giữ lễ độ của một con người "
Cô lại tiếp tục chỉnh chu lại tóc.Lấy từ trong túc xách một chiếc khăn trắng nhẹ nhàng lau tay như vừa chạm vào thứ nào đó rơ bẩn.
Ả ta lấy lại hơi thở vẫn già mồm nhìn cô nói:
"Đừng để tao gặp lại mày.Chính tay tao sẽ giết chết mày "
Cô cằm túi xách trên tay cười nhẹ nhìn Ả trả lời:
"Á Nhạ tiểu thư tôi thật mong chờ "
Sau đó một mạch đi ra ngoài.
Ả nhìn theo bóng dáng cô tay nắm thật chặt,nổi ô nhục hôm nay Ả sẽ không quên,chính tay Ả sẽ bóp chết cô một lần nữa,sự căm phẩn của Ả như được bùng cháy.
"Tao sẽ khiến mày biết thế nào là hối hận khi chọc vào Á Nhạ tao "
[[...]]
Vừa đi ra đến cửa một âm thanh đã vang lên.
"Khiết Nhi "
Cô nhìn về phía âm thanh,không chút bất ngờ khi biết đấy là Triết Diệp.
Cô xem như không nghe thấy gì một mạch đi.Thì anh giữ tay cô lại giọng tra hỏi:
"Cô là Khiết Nhi đúng không.Năm ấy không phải cô đã chết sao. Tại sao bây giờ còn xuất hiện "
Cô mắt lạnh nhìn anh tay còn lại gạt tay anh ra,cất giọng nhẹ nhàng:
"Chúng ta là lần đầu gặp nhau.Xin hỏi ngài có hay không nhầm lẫn tôi với ai đó? Nhưng cũng thật thiếu lịch sự khi mong người khác chết "
"Cô không phải là Khiết Nhi sao? Vậy cô là ai?"
Cô chưa kịp trả lời.Thì một âm thanh đã chen ngang:
"Là người phụ nữ của tôi "
Cùng lúc cô và Triết Diệp ngửng mặt nhìn về nơi phát ra tiếng nói.
Hắn hai tay đút túi quần đi lại phía cô nhanh chóng kéo cô vào lòng.
Triết Diệp nhìn thấy tất cả trong lòng nổi lên một cổ khó chiụ.Không tự nhiên trả lời:
"Là người phụ nữ của ngài? "
Hắn một tay vuốt nhẹ tóc cô,không nhanh không chậm trả lời:
"Chẳng lẽ là của Triết Diệp đây? Tôi thấy tổng giám đốc Diệp đây là đang nổi tư tình với người phụ nữ của tôi? Có phải hay không chê công ty chậm phát triển cần tôi phụ một tay làm sụp đổ tất cả? "
Triết Diệp trong lòng nhất thời lo lắng.Vì không kiểm soát được lời nói.Lấy lại trạng thái anh trả lời:
"Tôi không cố ý mạo phạm ngài cùng phu nhân.Có gì không đúng là tôi sai.Tôi xin lỗi "
"Diệp tại sao anh phải xin lỗi chứ.Cô ta vừa muốn bóp chết em "
Ả đôi mắt giận giữ nhìn cô nói.
"Nhạ em im lặng cho anh "
"Tại sao em phải im chứ.Nó chỉ là một con ngốc điên cuồng mà thôi "
Nói xong Ả còn nhìn hắn uất ức nói:
"Lãnh chủ tịch cô ta là kẻ điên vừa nãy cô ta còn muốn giết chết tôi.Ngài đừng ở gần con điên này "
Triết Diệp đen mặt nhìn Ả.
Hắn thong thả cười đến điên đảo chúng sinh nhìn cô hỏi:
"Bảo bối em nói xem khi người ta bị bệnh dại thì cần làm gì để phòng tránh? "
Cô cũng phối hợp trả lời:
"Lãnh anh nói xem em có nên sai người đập chết con chó dại này? "
Ả càng ghen tị khi nhìn Tử Lãnh ân ái với cô như vậy.Chua ngoa nói:
"Một con ngốc thì mãi là cột con ngốc mà thôi.Thứ vi khuẩn khuyết tật "
Cô đi lại gần Ả vung tay lên:
BỐP
Lại thêm một cái tác dáng vào mặt Ả.
Triết Diệp như không tin vào mắt mình bất động nhìn.
Tử Lãnh thì ngược lại đôi mắt đầy hứng thú nhìn cuộc chiến của những người phụ nữ.
Ả lắp bắp nói:
"Mày...mày...mày "
"Cái tát này giúp phu nhân đây nhớ.Ăn có thể ăn bậy nhưng nói thì không nên nói bậy "
Cô nhìn Triết Diệp hỏi:
"Đến vợ mình ngài đây cũng không dạy được.Có hay không là bất tài "
Triệt Diệp nhất thời cứng họng.Tiến lại giữ tay Ả nói:
"Tốt nhất là em câm mồm cho anh "
Sau đó nhìn cô Tử Lãnh tiếp tục nói:
"Xin lỗi đã mạo phạm.Mong Tử chủ tịch rộng lòng bỏ qua "
Hắn giọng nói trở nên vô cảm xúc trả lời:
"Tốt nhất là không có lần sau? Không thì tôi không biết có kiềm chế được tiển hai người sang tây thiên "
Cô cười nhìn hắn ngọt ngào nói:
"Lãnh chúng ta về nhà thôi em mệt "
Hắn không nói gì vòng tay qua eo cô.Thong thả rời đi.
Để lại hai con người với nỗi ghen tức cùng căm phẩn cực độ.
Ả nhìn anh nói:
"Diệp cô ta là con ngốc Khiết Nhi "
"Em im lặng cho anh "
Rồi hắn nhìn theo bóng lưng cuả cô.Trong lòng tự hỏi:
"Khiết Nhi cô đang muốn làm gì? "
----------
Cô hài lòng.Môi nhếch lên:
"Triết Diệp,Á Nhạ chào mừng hai người đến với địa ngục của tôi "
Đây mới chỉ là mở đầu.Một mở đầu hoàn mỹ.
Hắn khuôn mặt yêu nghiệt cúi xuống thì thầm vào tai cô hỏi:
"Nói xem hôm nay tôi giúp em nhiều như vậy.Em lấy gì trả ơn tôi đây? "
"Ý của chủ tịch là? "
"Đêm nay tôi muốn em hầu hạ tôi? "
Cô câm nín không biết nói gì.
Hắn rất có liêm sĩ bổ sung:
"Nếu em muốn tôi không ngại để em nằm trên?"
Cô nhìn hắn.Chủ tịch rốt cuộc ngài có liêm sĩ không?
Hết Chương 15
Muốn ăn mặn ghê
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.