Chương 17
~NhózKhỜ~ Emily
27/02/2015
sau một buổi chiến đấu với sách vở thì cuối cùng cái giờ thiên liêng nhất cũng đến. Vừa ra nó đã nhanh tay lẹ chân kéo nhỏ đi không thương tiếc.Nó xoay nhỏ vòng vòng hết hàng này đến hàng khác.
-Phù....phù.... mệt chết ta rồi?
Nó thở hổng hểnh như heo cùng với cả tá quần áo mà khó khăn lắm nó mới lôi về được.
-Mày làm trò gì vậy?
Nhỏ nhìn con bạn khìn khìn của mình mà khó hiểu" không lẽ nó bị ma nhập ta?''
-Nhanh...........lẹ...mau...
Nó đẩy nhỏ vào phòng thay đổ rồi quăng cả đống đồ cho nhỏ bắt nhỏ thay cho bằng sạch.
Hơn một tiếng nó ngồi xem nhỏ trình diễn màng thời trang mà nó cứ rụt lên rụt xuống.Không phải vì nhỏ mặc không đẹp mà chỉ vì nó muốn trêu nhỏ tí nên cứ bắt nhỏ chạy ra chạy vào nhìn mà đáng thương.
-Chà....chà.... đẹp ta?
Nó lắc đầu tay trổi cằm nhìn nhỏ xét nét.
-Con điên..mày điên ak?
-Điên thua mày.?
-Con này? điên rồi?
-Tao tìm chồng cho mày mà còn chưởi tao?
-Chồng gì?
-Đi rồi biết?
Nó kéo nhỏ ba chân bốn cẳng chạy đi, để nhỏ ú ớ không hiểu mô tê gì?
----------------------------
Màng đêm cuối cùng cũng mệt nhọt buông xuống bao chọn mọi vật. Anh từ lúc chiều đến giờ thấp thỏm không yên cứ lo lo không biết nên thể hiện như thế nào để nhỏ đồng ý.
-Kỳ tao ..tao… sợ?
-Haha.. đại thiếu gia sát gái mà sợ tỏ tình hã trời?
-Chớ trước giờ toàn gái tỏ tình… có bao giờ tao đi tỏ tình đâu
Anh nhìn mình trong gương mà tự tin thành tự kĩ với sắc đẹp trời phú ban cho, mà anh cứ suy nghĩ mãi” tại sao tỏ tình lại khó vậy ta? Trước giờ toàn gái nó theo nên chả phải lo nghĩ gì? Giờ lại thấy rối tích mù đi được, không lẽ ỡ cạnh thằng Kỳ lâu ngày có vấn đề về giới tính? Phải xem lại mới được?’’’
-Muốn tỏ tình với tao à?
Hắn nhìn anh cười gian tà làm anh muốn rụng rún lần hai, khi tâm sự của mình bị thằng bạn nhìn thấy trắng trợn.
-ẶC… tha cho con cha
-Cứ tưởng mày yêu tao chứ ? hahhaa
-Thằng khùng.. gái chết hết tao cũng không yêu mày! Đừng ở đó mà tưởng bở
-Vậy à? Em sẽ đợi anh bị đá trở về.
-Mày………..không nói chuyện với mày!
Anh nói rồi đi một hơi làm ai đó ở trong phòng cười muốn xỉu xỉu khi lần đầu tiên thấy thằng bạn của hắn trông ngu ngu ra phếch.
--------------
Nhỏ được nó đưa đến một căn biệt thư rất đẹp rồi biến đâu mất tâm, nhỏ vừa sợ lại hiếu kỳ với khung cảnh trước mắt,nên đẩy cửa vào thử thì sém té xỉu. Trời ạ! Bên trong này thật đẹp như một lâu đài của công chúa vậy? Với rất nhiều nến xếp thành hình trái tim dưới đất với hai chữ QA(Minh Quân và Thảo Anh ấy mà) lồng vào nhau cứ chớp nháy,lúc ẩn lúc hiện , rồi lại hoa hồng ….. Làm tim nhỏ đập liên hồi, lại cảm động trước cảnh lãng mạng như vậy, ‘’’chắc đây là mơ chăng?’’’ nhỏ tự chấn an mình.
Nhỏ nghe thấy có ai đó đang bước đến bên cạnh theo phản xạ nhỏ quay lại thì bắt gặp hình ảnh quen thuộc. Anh đang đứng đối mặt với nhỏ rất gần rất gần.Trong phút giây đó tim của cả hai đang rộn rã pháo bông pháo hoa linh đình.
1s
2s
3s………….
Nhỏ thấy không ổn lại ngượng ngùng liền quay sang chỗ khác tránh ánh mắt của anh.
Anh cũng đang điều chỉnh nhịp tim rồi từ từ quỳ xuống đất, tay nâng bó hoa hồng bên trong là chiếc nhẫn lấp lánh chiếu gọi khắp màng đêm
-Anh yêu em…. Làm bạn gái anh nha?
Anh từ tốn nói rồi nhìn nhỏ với mong muốn nhỏ quay lại và chờ đợi câu trả lời.
Nhỏ đơ người ra trước hành động của anh ,nhỏ không tin rằng anh lại nói lời yêu nhỏ, có phải đây là sự thật hay nhỏ đang tự mơ mọng ảo tưởng.
-Tiểu Anh em đồng ý chứ?
Dường như anh đang rất nóng lòng với câu trả lời từ nhỏ, thật sự anh không còn đợi được nữa dù chỉ là một giây điều đó làm anh rất khó chịu.
-Anh…..đang đùa ư? Một người như anh sao có thể yêu em? Không ...không đời nào?
Nhỏ nói mà có gì đó nghẹn lại, thật sự là vậy mà, làm sao có thể tin được một thiếu gia lăng nhăng, nhiều gái đẹp theo anh như vậy anh còn không màng đến thì làm sao có thể … có thể nói lời yêu nhỏ.
Anh đứng dậy nhìn tấm lưng nhỏ nhắn của nhỏ mà có chút xao xuyến, giờ anh không còn nghĩ gì được nữa,chỉ biết giờ anh cần nhỏ rất cần nhỏ. phút trốc anh ôm nhỏ từ phía sau như thể không muốn người trước mặt biến mất.
-Anh không đùa… anh không cần biết điều gì cả? anh chỉ cần biết nếu một ngày không có em cuộc sống của anh không còn ý nghĩa.” anh yêu em và cần em”
Anh xoay người lại, nhìn nhỏ rồi kéo nhỏ bước vào hình trái tim dưới đất với muôn ngàn cây nến đang rực cháy như là dẫn nhỏ bước vào trái tim anh vậy. Anh quỳ xuống tay nắm lấy tay nhỏ, tay cầm chiếc nhẫn chính tay anh đặt làm bên trong còn khắc chữ QA
-Vương Thảo Anh em có đồng ý bước vào cuộc sống của Nguyễn Hoàng Minh Quân anh không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.