Vợ Ngốc Thả Thính Sai Người Rồi
Chương 73
Đang cập nhập
13/05/2022
“Không được.”
Lương Duy Chân xua tay, “Cậucó thể đồng ý bất cứ điều gì, nhưng cậucó yêu cầu rất cao đối với nơi mìnhsống và cậukhông muốn tạm bợ qua loa, cậu đã gặp qua Khương Như Nhân, nói thật thì, con bé có quá ít kiến thức và không thông thạo về các vật liệu mới nhất và các thiết bị công nghệ cao, con bé sẽ phá nhà cậu mất.”
Dù sao cũng là vợ chưa cưới của mình, Lục Quân Ngôn bị nói cảm
thấy có chút lúng túng khó xử.
“Nhưng việc thiết kế hội quán lần trước cô ấy làm khá tốt….”
“Cháu nghĩ cho rõ ràng, con bé nhận thầu thành công là do ta nói giúp.” Nhắc đến việc này Lương Duy Chân không vui cho lắm, “Còn nữa, cháu nên mừng vì sự việc của viện trưởng Tiêu đã xong, không liên lụy đến cậu và cháu, nếu mà lộ ra ngoài thì sẽ phiền phức lớn đó.”
Lòng Lục Quân Ngôn trùng xuống,”Được, cậu không đồng ý thì bỏ đi vậy, đúng rồi, trong tay
cậu không phải là bản vẽ sao, cậu tìm ai giúp thiết kế vậy, cháu chỉ tò mò hỏi vậy thôi, không có ý gì khác đâu.”
“Đường Nghiền, là một người bạn trước kia cậu quen ở bến cảng, cậu ấy mới đến Đồng Thành mở công ty.” Lương Duy Chân đưa bản vẽ qua.
“Đây là do nhà thiết kế của công ty cậu ấy vẽ, chưa đến nửa tiếng đã vẽ ra bản phác thảo 3000 mét vuông, mà còn hoàn toàn vẽ đúng ý cậu, cậu rất hài lòng.”
“Khưomg Khuynh Tâm?”
Lục Quân Ngôn vô cùng sửng sốt khi nhìn thấy chữ ký ờ góc dưới bên phải, anh nhớ ra vừa rồi anh đã gặp cô ở cửa, hóa ra là cô thiết kế nhà cho cậu.
“Đúng vậy, chính là cô ấy.”
“Cậu, cậu không thể tìm cô ấy.” Ngữ điệu của Lục Quân Ngôn có chút phức tạp, “Cô ấy chính là con gái nhà họ Khương mà trước kia cháu nói với cậu, trước kia cô ấy là bạn gái của cháu, nhưng giờ cô ấy đã biết chất rồi, một lời khó nói hết, hãm hại người khác, đạo tác phẩm của cô ấy thì thôi đi, thậm chí còn vu khống cho bố
mẹ mình.”
Lương Duy Chân có chút kinh ngạc, chẳng trách lại cảm thấy tên cô ấy quen tai như vậy.
Nhớ lại vẻ ngoài duyên dáng và lãnh đạm của cô vừa rồi, ôngkhông khỏi nhíu mày:
“Cậu không cho rằng với trình độ của cô ấy còn phải đi đạo thiết kế của người khác, cậu trên thương trường đã gặp qua rất nhiều loại người rồi, nhìn người rất chuẩn, cô ấy là một người rất có thiên phú của người tài, nhân phẩm cậu cũng thấy không có vấn đề,
ngược lại, Quân Ngôn à, cậu thấy cháu đang có cái nhìn phiến diện với con bé…”
“Cậu thật sự không hiểu cô ấy đâu…”
Lương Duy Chân xua tay, “Cậucó thể đồng ý bất cứ điều gì, nhưng cậucó yêu cầu rất cao đối với nơi mìnhsống và cậukhông muốn tạm bợ qua loa, cậu đã gặp qua Khương Như Nhân, nói thật thì, con bé có quá ít kiến thức và không thông thạo về các vật liệu mới nhất và các thiết bị công nghệ cao, con bé sẽ phá nhà cậu mất.”
Dù sao cũng là vợ chưa cưới của mình, Lục Quân Ngôn bị nói cảm
thấy có chút lúng túng khó xử.
“Nhưng việc thiết kế hội quán lần trước cô ấy làm khá tốt….”
“Cháu nghĩ cho rõ ràng, con bé nhận thầu thành công là do ta nói giúp.” Nhắc đến việc này Lương Duy Chân không vui cho lắm, “Còn nữa, cháu nên mừng vì sự việc của viện trưởng Tiêu đã xong, không liên lụy đến cậu và cháu, nếu mà lộ ra ngoài thì sẽ phiền phức lớn đó.”
Lòng Lục Quân Ngôn trùng xuống,”Được, cậu không đồng ý thì bỏ đi vậy, đúng rồi, trong tay
cậu không phải là bản vẽ sao, cậu tìm ai giúp thiết kế vậy, cháu chỉ tò mò hỏi vậy thôi, không có ý gì khác đâu.”
“Đường Nghiền, là một người bạn trước kia cậu quen ở bến cảng, cậu ấy mới đến Đồng Thành mở công ty.” Lương Duy Chân đưa bản vẽ qua.
“Đây là do nhà thiết kế của công ty cậu ấy vẽ, chưa đến nửa tiếng đã vẽ ra bản phác thảo 3000 mét vuông, mà còn hoàn toàn vẽ đúng ý cậu, cậu rất hài lòng.”
“Khưomg Khuynh Tâm?”
Lục Quân Ngôn vô cùng sửng sốt khi nhìn thấy chữ ký ờ góc dưới bên phải, anh nhớ ra vừa rồi anh đã gặp cô ở cửa, hóa ra là cô thiết kế nhà cho cậu.
“Đúng vậy, chính là cô ấy.”
“Cậu, cậu không thể tìm cô ấy.” Ngữ điệu của Lục Quân Ngôn có chút phức tạp, “Cô ấy chính là con gái nhà họ Khương mà trước kia cháu nói với cậu, trước kia cô ấy là bạn gái của cháu, nhưng giờ cô ấy đã biết chất rồi, một lời khó nói hết, hãm hại người khác, đạo tác phẩm của cô ấy thì thôi đi, thậm chí còn vu khống cho bố
mẹ mình.”
Lương Duy Chân có chút kinh ngạc, chẳng trách lại cảm thấy tên cô ấy quen tai như vậy.
Nhớ lại vẻ ngoài duyên dáng và lãnh đạm của cô vừa rồi, ôngkhông khỏi nhíu mày:
“Cậu không cho rằng với trình độ của cô ấy còn phải đi đạo thiết kế của người khác, cậu trên thương trường đã gặp qua rất nhiều loại người rồi, nhìn người rất chuẩn, cô ấy là một người rất có thiên phú của người tài, nhân phẩm cậu cũng thấy không có vấn đề,
ngược lại, Quân Ngôn à, cậu thấy cháu đang có cái nhìn phiến diện với con bé…”
“Cậu thật sự không hiểu cô ấy đâu…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.