Chương 109: Anh ta bị bệnh tương tư!
Chia Le
01/06/2021
Quả nhiên... Cô không phải Hoài Lan! "Tôi sẽ để trợ lý mang một trăm năm mươi triệu đồng tới."
Mặt nạ lông vũ màu trắng trong tay rơi xuống, vẻ mặt Phó Quân Tiêu trở nên lạnh lùng, không lưu luyến chút nào mà dứt khoát rời đi.
Một... Một trăm năm mươi triệu ư? Phí Ngọc Nam và Đường Vân Kiều trố mắt nhìn nhau theo bản năng. Thật ra thì Phí Ngọc Nam ông ta chỉ muốn mười lăm triệu mà thôi, nhưng lại không ngờ rằng cậu Nhiên rộng rãi như vậy, trực tiếp bằng lòng cho ông ta một trăm năm mươi triệu luôn.
Chờ Phó Quân Tiêu đi xa, Đường Vân Kiều khoanh tay trước ngực và toét miệng cười một tiếng: "Ông chủ Phí! Trong một trăm năm chục triệu này, tôi và Thu Hương cũng có phần chứ? Lúc này Phí Ngọc Nam mới nhìn chằm chằm nhìn về phía Thu Hương đang giả trang thành "Tạ Liên".
Thu Hương không khỏi buồn bực hỏi: "Đây là chuyện gì xảy ra?" "Tạ Liên nói cô ta đau bụng kinh, thân thể không thoải mái.
Vì không quét hứng thú của cái vị tên “Cậu Nhiên” kia cho nên tôi không thể làm gì khác hơn là để cho Thu Hương tới giả mạo Tạ Liên" Đường Vân Kiều híp mắt lại, đắc ý cười một tiếng: "Ông chủ Phi! Tôi quá thông minh đúng không? Dễ dàng lại kiếm thêm thu nhập thêm cho ông như vậy!" "Là vậy sao? Cũng được đi! Dù sao Thu Hương cũng mang mặt nạ bán tài nghệ chứ không bán thân, chắc hẳn cậu Nhiên sẽ không biết."
Phí Ngọc Nam tự an ủi mình, trong lòng còn hy vọng vào sự may mẫn. Đường Vân Kiều hơi nhún vai một cái, ra hiệu cho Thu Hương nhặt mặt nạ trên đất rồi đeo lên một lần nữa, sau đó trở về nhà trọ nghỉ ngơi.
Thu Hương gật đầu gật đầu, ngồi xổm xuống nhặt lên mặt nạ lông vũ trắng trên đất rồi sau đó đeo lại lên mặt, cũng nhẹ nhàng khom người, sau đó xoay người rời đi. (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); 2062628_1_25,602062628_2_25,60
Mặt nạ lông vũ màu trắng trong tay rơi xuống, vẻ mặt Phó Quân Tiêu trở nên lạnh lùng, không lưu luyến chút nào mà dứt khoát rời đi.
Một... Một trăm năm mươi triệu ư? Phí Ngọc Nam và Đường Vân Kiều trố mắt nhìn nhau theo bản năng. Thật ra thì Phí Ngọc Nam ông ta chỉ muốn mười lăm triệu mà thôi, nhưng lại không ngờ rằng cậu Nhiên rộng rãi như vậy, trực tiếp bằng lòng cho ông ta một trăm năm mươi triệu luôn.
Chờ Phó Quân Tiêu đi xa, Đường Vân Kiều khoanh tay trước ngực và toét miệng cười một tiếng: "Ông chủ Phí! Trong một trăm năm chục triệu này, tôi và Thu Hương cũng có phần chứ? Lúc này Phí Ngọc Nam mới nhìn chằm chằm nhìn về phía Thu Hương đang giả trang thành "Tạ Liên".
Thu Hương không khỏi buồn bực hỏi: "Đây là chuyện gì xảy ra?" "Tạ Liên nói cô ta đau bụng kinh, thân thể không thoải mái.
Vì không quét hứng thú của cái vị tên “Cậu Nhiên” kia cho nên tôi không thể làm gì khác hơn là để cho Thu Hương tới giả mạo Tạ Liên" Đường Vân Kiều híp mắt lại, đắc ý cười một tiếng: "Ông chủ Phi! Tôi quá thông minh đúng không? Dễ dàng lại kiếm thêm thu nhập thêm cho ông như vậy!" "Là vậy sao? Cũng được đi! Dù sao Thu Hương cũng mang mặt nạ bán tài nghệ chứ không bán thân, chắc hẳn cậu Nhiên sẽ không biết."
Phí Ngọc Nam tự an ủi mình, trong lòng còn hy vọng vào sự may mẫn. Đường Vân Kiều hơi nhún vai một cái, ra hiệu cho Thu Hương nhặt mặt nạ trên đất rồi đeo lên một lần nữa, sau đó trở về nhà trọ nghỉ ngơi.
Thu Hương gật đầu gật đầu, ngồi xổm xuống nhặt lên mặt nạ lông vũ trắng trên đất rồi sau đó đeo lại lên mặt, cũng nhẹ nhàng khom người, sau đó xoay người rời đi. (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); 2062628_1_25,602062628_2_25,60
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.