Chương 796: Nói điều kiện với phụ nữ
Chia Le
18/07/2021
Nhiên Mộc Miên nghe Minh Tư Thành nói như thế thì im lặng.
“Mộc Miên, em lại không nghe anh nói sao?” Minh Tư Thành thấy Nhiên Mộc Miên ngây ra thì bất giác giơ tay lên, phất tay qua lại trước mắt cô.
Nhiên Mộc Miên giật mình lại, cười gượng và nói: “Chúc mừng anh”
Nhưng câu chúc mừng của cô khiến Minh Tư Thành có thể cảm nhận được dường như cô không hề mừng thay cho anh.
Sau khi tiết học buổi sáng kết thúc, trên đường Minh Tư Thành tiễn Nhiên Mộc Miên về lại ký túc xá, anh đã không kiềm được mà hỏi cô: “Mộc Miên, em có tâm sự gì sao?”
Lúc này, Nhiên Mộc Miên đang ôm tập vở trong lòng, vì câu nói đó của anh mà hai tay bất giác ôm chặt tập vở hơn.
Một lúc lâu sau, Nhiên Mộc Miên mới buồn bã nói: “Em không thích yêu xa”
Minh Tư Thành sảng khoái cười khì khì một tiếng rồi nói: “Ngốc ơi, em đi cùng với anh thì được rồi”
“Vậy anh không thể vì em mà ở lại sao?” Nhiên Mộc Miên hỏi ngược lại.
Lúc này, nụ cười trên mặt Minh Tư Thành dần tắt.
Nhiên Mộc Miên nói tiếp suy nghĩ thật sự trong lòng mình: “Nước M quá xa, em không muốn đi. Em cũng không thích yêu xa, nếu như anh muốn đi nước M học đại học HF thì chúng ta chia tay đi”
Nhiên Mộc Miên nói xong thì buồn bã, bước đi thật nhanh về phía trước.
Minh Tư Thành hơi đau đầu, chau mày lại.
Thật ra vào đại học HF học ngành công nghệ thông tin luôn là mơ ước của anh. Năm đó, vì anh trai của Hạ Mộc Tử là Hạ Chí Mẫn mà anh đã đánh mất cơ hội một lần rồi.
Lần này, anh không muốn lại đánh mất thêm lần nữa.
Chỉ là, nếu như anh đến đại học HF học thì sẽ phải đối mặt với việc chia tay với Nhiên Mộc Miên.
mình, là đàn ông thì không ai có thể chịu nỗi” Bùi Hạ Sênh không kiềm được, buông lời nói xấu Nhiên Mộc Miên.
Thật ra từ nhỏ cô ta đã nghe danh Nhiên Mộc Miên, dù sao thì xuất thân của người ta cũng tốt hơn cô ta, muốn có thứ gì thì có thứ đó.
“Tôi cảm thấy Mộc Miên rất tốt, không cần cô phải nói này nói nọ trước mặt tôi” Minh Tư Thành lạnh lùng nói.
Bùi Hạ Sênh bĩu môi, chỉ đành chuyển sang chủ đề khác: “Cấp trên của chúng tôi nói muốn nhờ anh giúp anh ấy điều tra vài thứ.”
“Điều tra gì?” Minh Tư Thành hơi chau mày lại.
Anh luôn cảm thấy mình đã bị tổ chức của bọn họ bám riết lấy, y như âm hồn không tan.
Bùi Hạ Sênh lấy ra một chiếc điện thoại từ chiếc quần bó màu đen của mình và đưa qua cho Minh Tư Thành.
“Tất cả ghi chép trò chuyện trong điện thoại đã bị xóa hết”
Bùi Hạ Sênh nói tiếp.
Minh Tư Thành nhận lấy điện thoại, sau khi xem sơ thì cười khì và nói: “Lãnh đạo nhà cô đã bị cắm sừng rồi sao?”
“Đây không phải chuyện riêng của lãnh đạo nhà tôi nhưng tôi cũng không thể nói cụ thể cho anh biết chuyện là như thế nào. Dù sao thì anh hãy mau chóng kiểm tra, sau đó copy ra.
Chiếc điện thoại này được ăn cắp về nên bất cứ lúc nào cũng có thể bị lấy lại” Bùi Hạ Sênh nhắc nhở anh.
Minh Tư Thành liếc Bùi Hạ Sênh một cái rồi hỏi: “Cô định giám sát tôi làm sao?”
“Đương nhiên!” Bùi Hạ Sênh nhích mày.
Minh Tư Thành trả điện thoại lại cho Bùi Hạ Sênh và nói: “Mặc dù tôi đồng ý giúp tổ chức của cô làm việc nhưng tôi cũng phải có được chút lợi ích, đúng không?”
“Anh muốn có lợi ích gì?” Bùi Hạ Sênh hỏi ngược lại.
Hacker trong tổ chức đều không có cách nào giải mã được chiếc điện thoại này, nếu không thì lãnh đạo cũng không bảo cô ta cầm điện thoại đến tìm Minh Tư Thành.
Đột nhiên Bùi Hạ Sênh cảm thấy mình giống như một quả bóng cho người ta trút giận, bị hai đầu đá tới đá lui.
“Được! Bùi Hạ Sênh lại nhét điện thoại vào tay của Minh Tư Thành trở lại và nói: “Tôi giúp anh kéo công chúa của anh về lại”
Bùi Hạ Sênh nói xong thì đi thẳng vào ký túc xá của sinh viên nữ.
Minh Tư Thành nhìn chiếc điện thoại đó rồi nhích môi không biết đang nghĩ gì.
Một mặt khác, Bùi Hạ Sênh xông thẳng vào ký túc xá của Nhiên Mộc Miên, kéo lấy tay của Nhiên Mộc Miên rồi vừa mềm mỏng vừa cứng rắn nói: “Cô cả Nhiên à, tôi xin cô đừng đòi chia tay với cậu chủ nhỏ nhà họ Minh nữa được không? Nếu như hai người chia tay thì tôi sẽ mất mạng mất”
“?”
Nhiên Mộc Miên không hiểu Bùi Hạ Sênh nói gì, cô nói: “Này, cô sốt rồi hả?”
“Mộc Miên, em lại không nghe anh nói sao?” Minh Tư Thành thấy Nhiên Mộc Miên ngây ra thì bất giác giơ tay lên, phất tay qua lại trước mắt cô.
Nhiên Mộc Miên giật mình lại, cười gượng và nói: “Chúc mừng anh”
Nhưng câu chúc mừng của cô khiến Minh Tư Thành có thể cảm nhận được dường như cô không hề mừng thay cho anh.
Sau khi tiết học buổi sáng kết thúc, trên đường Minh Tư Thành tiễn Nhiên Mộc Miên về lại ký túc xá, anh đã không kiềm được mà hỏi cô: “Mộc Miên, em có tâm sự gì sao?”
Lúc này, Nhiên Mộc Miên đang ôm tập vở trong lòng, vì câu nói đó của anh mà hai tay bất giác ôm chặt tập vở hơn.
Một lúc lâu sau, Nhiên Mộc Miên mới buồn bã nói: “Em không thích yêu xa”
Minh Tư Thành sảng khoái cười khì khì một tiếng rồi nói: “Ngốc ơi, em đi cùng với anh thì được rồi”
“Vậy anh không thể vì em mà ở lại sao?” Nhiên Mộc Miên hỏi ngược lại.
Lúc này, nụ cười trên mặt Minh Tư Thành dần tắt.
Nhiên Mộc Miên nói tiếp suy nghĩ thật sự trong lòng mình: “Nước M quá xa, em không muốn đi. Em cũng không thích yêu xa, nếu như anh muốn đi nước M học đại học HF thì chúng ta chia tay đi”
Nhiên Mộc Miên nói xong thì buồn bã, bước đi thật nhanh về phía trước.
Minh Tư Thành hơi đau đầu, chau mày lại.
Thật ra vào đại học HF học ngành công nghệ thông tin luôn là mơ ước của anh. Năm đó, vì anh trai của Hạ Mộc Tử là Hạ Chí Mẫn mà anh đã đánh mất cơ hội một lần rồi.
Lần này, anh không muốn lại đánh mất thêm lần nữa.
Chỉ là, nếu như anh đến đại học HF học thì sẽ phải đối mặt với việc chia tay với Nhiên Mộc Miên.
mình, là đàn ông thì không ai có thể chịu nỗi” Bùi Hạ Sênh không kiềm được, buông lời nói xấu Nhiên Mộc Miên.
Thật ra từ nhỏ cô ta đã nghe danh Nhiên Mộc Miên, dù sao thì xuất thân của người ta cũng tốt hơn cô ta, muốn có thứ gì thì có thứ đó.
“Tôi cảm thấy Mộc Miên rất tốt, không cần cô phải nói này nói nọ trước mặt tôi” Minh Tư Thành lạnh lùng nói.
Bùi Hạ Sênh bĩu môi, chỉ đành chuyển sang chủ đề khác: “Cấp trên của chúng tôi nói muốn nhờ anh giúp anh ấy điều tra vài thứ.”
“Điều tra gì?” Minh Tư Thành hơi chau mày lại.
Anh luôn cảm thấy mình đã bị tổ chức của bọn họ bám riết lấy, y như âm hồn không tan.
Bùi Hạ Sênh lấy ra một chiếc điện thoại từ chiếc quần bó màu đen của mình và đưa qua cho Minh Tư Thành.
“Tất cả ghi chép trò chuyện trong điện thoại đã bị xóa hết”
Bùi Hạ Sênh nói tiếp.
Minh Tư Thành nhận lấy điện thoại, sau khi xem sơ thì cười khì và nói: “Lãnh đạo nhà cô đã bị cắm sừng rồi sao?”
“Đây không phải chuyện riêng của lãnh đạo nhà tôi nhưng tôi cũng không thể nói cụ thể cho anh biết chuyện là như thế nào. Dù sao thì anh hãy mau chóng kiểm tra, sau đó copy ra.
Chiếc điện thoại này được ăn cắp về nên bất cứ lúc nào cũng có thể bị lấy lại” Bùi Hạ Sênh nhắc nhở anh.
Minh Tư Thành liếc Bùi Hạ Sênh một cái rồi hỏi: “Cô định giám sát tôi làm sao?”
“Đương nhiên!” Bùi Hạ Sênh nhích mày.
Minh Tư Thành trả điện thoại lại cho Bùi Hạ Sênh và nói: “Mặc dù tôi đồng ý giúp tổ chức của cô làm việc nhưng tôi cũng phải có được chút lợi ích, đúng không?”
“Anh muốn có lợi ích gì?” Bùi Hạ Sênh hỏi ngược lại.
Hacker trong tổ chức đều không có cách nào giải mã được chiếc điện thoại này, nếu không thì lãnh đạo cũng không bảo cô ta cầm điện thoại đến tìm Minh Tư Thành.
Đột nhiên Bùi Hạ Sênh cảm thấy mình giống như một quả bóng cho người ta trút giận, bị hai đầu đá tới đá lui.
“Được! Bùi Hạ Sênh lại nhét điện thoại vào tay của Minh Tư Thành trở lại và nói: “Tôi giúp anh kéo công chúa của anh về lại”
Bùi Hạ Sênh nói xong thì đi thẳng vào ký túc xá của sinh viên nữ.
Minh Tư Thành nhìn chiếc điện thoại đó rồi nhích môi không biết đang nghĩ gì.
Một mặt khác, Bùi Hạ Sênh xông thẳng vào ký túc xá của Nhiên Mộc Miên, kéo lấy tay của Nhiên Mộc Miên rồi vừa mềm mỏng vừa cứng rắn nói: “Cô cả Nhiên à, tôi xin cô đừng đòi chia tay với cậu chủ nhỏ nhà họ Minh nữa được không? Nếu như hai người chia tay thì tôi sẽ mất mạng mất”
“?”
Nhiên Mộc Miên không hiểu Bùi Hạ Sênh nói gì, cô nói: “Này, cô sốt rồi hả?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.