Chương 1093: Tại sao lại theo dõi cô
Chia Le
20/07/2021
Nhưng chưa đầy nửa tiếng sau khi đặt vé máy bay, Tân Sơ Hạ đã nhận được cuộc gọi từ bộ phận chăm sóc khách hàng của Hattori.
“Xin hỏi có phải cô Tân Sơ Hạ không ạ?” Một giọng nữ nhẹ nhàng tiêu chuẩn phát ra từ điện thoại.
“Ừm, là tôi" Tần Sơ Hạ trả lời, sau khi dừng lại một lúc, cô hỏi: “Xin hỏi cô tìm tôi có chuyện gì?”
“Là như thế này, chuyến bay cô đặt đến thủ đô lúc tám giờ ba mươi phút tối nay rồi chuyển sang chuyến bay đến Anh nửa tiếng trước. Chuyến bay bị tạm dừng do thời tiết. Cô xem hiện giờ có cần tôi chuyển sang chuyến bay vào bảy giờ ba mươi phút sang mai bay thẳng từ Thành phố Cung Huy đến Anh không?”
Sau khi nghe nữ nhân viên phục vụ khách hàng nói, vẻ mặt của Tân Sơ Hạ tỏ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Có đường bay thẳng sao?”
Dù sao khi cô kiểm tra trên điện thoại di động mình trước khi đặt vé, không có chuyến bay thẳng nào trong mấy ngày gần đây.
“Vẫn luôn có ạ, có thể do hệ thống chậm trễ không hiển thị đầy đủ thông tin chuyến bay cho cô” Nữ nhân viên phục vụ khách hàng nhẹ nhàng giải thích.
Tân Sơ Hạ không nghi ngờ nữa, lập tức đồng ý: “Ừm, vậy cô có tôi đổi sang chuyến bay thẳng là được!”
“Để bù đắp sự bất tiện mà chúng tôi đã gây ra cho cô trong chuyến đi này, chúng tôi sẽ nâng cấp miễn phí cho cô lên khoảng VIP không thu bất cứ phí dịch vụ nào, cô thấy vậy có được không ạ?"
“Được, cảm ơn cô”
“Không có gì, tôi rất vui khi được phục vụ. Vui lòng đánh giá dịch vụ của tôi sau nhé ạ” Sau khi nữ nhân viên chăm sóc khách hàng chính thức nói xong, một giọng nói máy tính nhắc nhở đánh giá dịch vụ truyền tới.
Tần Sơ Hạ ấn phím đánh giá năm sao, sau đó sờ sờ đầu Lốc Xoáy đang nằm ở bên cạnh, cười nói: “Tối nay tao không đi nữa, có thể ở cùng mày rồi”.
“Gâu..” Lốc Xoáy dường như cũng rất vui vẻ, sủa một tiếng.
Bởi vì trong phòng nghỉ có một chiếc giường đơn, cô và Lốc Xoáy, một người và một con chó chen chúc trên một chiếc giường, chiếc giường được phủ kín.
Tần suất mà Tân Sơ Hạ khua chân khi nằm trên giường và nghịch điện thoại di động được đồng bộ với tần suất vẫy đuôi của Lốc Xoáy. Hình ảnh tràn đầy ấm áp và yêu thương.
Nếu không có Lốc Xoáy, Tần Sơ Hạ thật sự không dám qua đêm một mình trong căn phòng kính này.
Dù sao, xung quanh đều là rừng cây, ngay cả lối đi dành cho xe cộ trong rừng, cô cũng phải trả tiền cho người đến xây dựng nó, tạm thời giúp cô lái xe ra vào dễ dàng hơn.
Ngày hôm sau.
“Xin hỏi có phải cô Tân Sơ Hạ không ạ?” Một giọng nữ nhẹ nhàng tiêu chuẩn phát ra từ điện thoại.
“Ừm, là tôi" Tần Sơ Hạ trả lời, sau khi dừng lại một lúc, cô hỏi: “Xin hỏi cô tìm tôi có chuyện gì?”
“Là như thế này, chuyến bay cô đặt đến thủ đô lúc tám giờ ba mươi phút tối nay rồi chuyển sang chuyến bay đến Anh nửa tiếng trước. Chuyến bay bị tạm dừng do thời tiết. Cô xem hiện giờ có cần tôi chuyển sang chuyến bay vào bảy giờ ba mươi phút sang mai bay thẳng từ Thành phố Cung Huy đến Anh không?”
Sau khi nghe nữ nhân viên phục vụ khách hàng nói, vẻ mặt của Tân Sơ Hạ tỏ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Có đường bay thẳng sao?”
Dù sao khi cô kiểm tra trên điện thoại di động mình trước khi đặt vé, không có chuyến bay thẳng nào trong mấy ngày gần đây.
“Vẫn luôn có ạ, có thể do hệ thống chậm trễ không hiển thị đầy đủ thông tin chuyến bay cho cô” Nữ nhân viên phục vụ khách hàng nhẹ nhàng giải thích.
Tân Sơ Hạ không nghi ngờ nữa, lập tức đồng ý: “Ừm, vậy cô có tôi đổi sang chuyến bay thẳng là được!”
“Để bù đắp sự bất tiện mà chúng tôi đã gây ra cho cô trong chuyến đi này, chúng tôi sẽ nâng cấp miễn phí cho cô lên khoảng VIP không thu bất cứ phí dịch vụ nào, cô thấy vậy có được không ạ?"
“Được, cảm ơn cô”
“Không có gì, tôi rất vui khi được phục vụ. Vui lòng đánh giá dịch vụ của tôi sau nhé ạ” Sau khi nữ nhân viên chăm sóc khách hàng chính thức nói xong, một giọng nói máy tính nhắc nhở đánh giá dịch vụ truyền tới.
Tần Sơ Hạ ấn phím đánh giá năm sao, sau đó sờ sờ đầu Lốc Xoáy đang nằm ở bên cạnh, cười nói: “Tối nay tao không đi nữa, có thể ở cùng mày rồi”.
“Gâu..” Lốc Xoáy dường như cũng rất vui vẻ, sủa một tiếng.
Bởi vì trong phòng nghỉ có một chiếc giường đơn, cô và Lốc Xoáy, một người và một con chó chen chúc trên một chiếc giường, chiếc giường được phủ kín.
Tần suất mà Tân Sơ Hạ khua chân khi nằm trên giường và nghịch điện thoại di động được đồng bộ với tần suất vẫy đuôi của Lốc Xoáy. Hình ảnh tràn đầy ấm áp và yêu thương.
Nếu không có Lốc Xoáy, Tần Sơ Hạ thật sự không dám qua đêm một mình trong căn phòng kính này.
Dù sao, xung quanh đều là rừng cây, ngay cả lối đi dành cho xe cộ trong rừng, cô cũng phải trả tiền cho người đến xây dựng nó, tạm thời giúp cô lái xe ra vào dễ dàng hơn.
Ngày hôm sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.