Chương 141: Vẫn luôn đề phòng
Chia Le
01/06/2021
“Vậy cậu..."
"Hoài Lan, mẹ đem bữa trưa và trà chiều tới cho con này."
Bà Lãnh chưa thấy người đã thấy tiếng, cắt ngang lời muốn nói của Tô Hoài Lan.
Đồng Kỳ Anh và Tô Hoài Lan nhìn theo tiếng nói, chỉ thấy ở cửa phòng sách bên kia, bà Lãnh dẫn theo một cô người hầu bưng bốn đĩa bánh ngọt và một bình trà có bốn ly trà đi vào.
"Thầy cũng cực khổ rồi, cùng uống trà chiều với nhau đi!"
Bà Lãnh mỉm cười nói.
Thầy dạy kèm vô cùng khách sáo nói cảm ơn: "Cảm ơn bà đã tiếp đãi nhiệt tình "
Lúc này Đồng Kỳ Anh và Tô Hoài Lan cũng đứng dậy, đi ra ngôi ở chỗ cái bàn tròn.
Mặc dù bà Lãnh vô cùng thích Tô Hoài Lan hơn một chút, nhưng ăn uống may mặc cũng không phân biệt với Đồng Kỳ Anh cô.
Đồng Kỳ Anh nhìn ra được bà Lãnh cũng không phải một người tuyệt tình, đối với Phó Quân Bác thế nào thì cũng đối với cô như thế.
Bà Lãnh thấy Đồng Kỳ Anh yên lặng ăn bánh ngọt, lắm mồm nói một câu: "Mấy hôm nay Quân Bác cũng không về trang trại thăm cô.
Cho dù có bận bịu đến mức nào, một người đàn ông cũng không thể để vợ mình ở nhà mà chẳng hỏi han quan tâm.
Tất nhiên Quân Bác có cái sai của nó, nhưng chắc chắn trên người cô cũng xuất hiện vấn đề.
Phụ nữ ham học vươn lên là chuyện tốt.
Nhưng cũng không thể quên giữa vợ chồng phải làm sao để xúc tiến tình cảm"
"Cô dạy rất đúng, Kỳ Anh xin ghi nhớ."
Đồng Kỳ Anh hơi rũ mắt mà gật đầu.
"Nếu rảnh rỗi thì học tập Hoài Lan nhà chúng tôi một chút, Quân Tiêu nhà tôi mấy hôm nay ngày nào cũng đồng ý về nhà ở.
Đây là nhờ phúc của Hoài Lan đó "
Bà Lãnh nhất thời cười với Tô Hoài Lan, cười đến mức không khép nổi miệng nói.
Trước kia bà ta hy vọng con trai và chồng có thể ở bên mình biết bao nhiêu, nhưng đây chỉ là mong muốn mà thôi.
Giờ đây con trai cuối cùng cũng hiểu chuyện, biết hiếu thuận với người mẹ là bà ta rồi.
Mỗi ngày Phó Quân Tiêu trở về trừ đánh cờ với ông cụ Phó thì cũng tới ngôi hỏi han ân cần bà ta một chút.
Là Hoài Lan thay đổi tính cách lạnh lùng của Quân Tiêu nhà bà ta.
"Hoài Lan, mẹ đem bữa trưa và trà chiều tới cho con này."
Bà Lãnh chưa thấy người đã thấy tiếng, cắt ngang lời muốn nói của Tô Hoài Lan.
Đồng Kỳ Anh và Tô Hoài Lan nhìn theo tiếng nói, chỉ thấy ở cửa phòng sách bên kia, bà Lãnh dẫn theo một cô người hầu bưng bốn đĩa bánh ngọt và một bình trà có bốn ly trà đi vào.
"Thầy cũng cực khổ rồi, cùng uống trà chiều với nhau đi!"
Bà Lãnh mỉm cười nói.
Thầy dạy kèm vô cùng khách sáo nói cảm ơn: "Cảm ơn bà đã tiếp đãi nhiệt tình "
Lúc này Đồng Kỳ Anh và Tô Hoài Lan cũng đứng dậy, đi ra ngôi ở chỗ cái bàn tròn.
Mặc dù bà Lãnh vô cùng thích Tô Hoài Lan hơn một chút, nhưng ăn uống may mặc cũng không phân biệt với Đồng Kỳ Anh cô.
Đồng Kỳ Anh nhìn ra được bà Lãnh cũng không phải một người tuyệt tình, đối với Phó Quân Bác thế nào thì cũng đối với cô như thế.
Bà Lãnh thấy Đồng Kỳ Anh yên lặng ăn bánh ngọt, lắm mồm nói một câu: "Mấy hôm nay Quân Bác cũng không về trang trại thăm cô.
Cho dù có bận bịu đến mức nào, một người đàn ông cũng không thể để vợ mình ở nhà mà chẳng hỏi han quan tâm.
Tất nhiên Quân Bác có cái sai của nó, nhưng chắc chắn trên người cô cũng xuất hiện vấn đề.
Phụ nữ ham học vươn lên là chuyện tốt.
Nhưng cũng không thể quên giữa vợ chồng phải làm sao để xúc tiến tình cảm"
"Cô dạy rất đúng, Kỳ Anh xin ghi nhớ."
Đồng Kỳ Anh hơi rũ mắt mà gật đầu.
"Nếu rảnh rỗi thì học tập Hoài Lan nhà chúng tôi một chút, Quân Tiêu nhà tôi mấy hôm nay ngày nào cũng đồng ý về nhà ở.
Đây là nhờ phúc của Hoài Lan đó "
Bà Lãnh nhất thời cười với Tô Hoài Lan, cười đến mức không khép nổi miệng nói.
Trước kia bà ta hy vọng con trai và chồng có thể ở bên mình biết bao nhiêu, nhưng đây chỉ là mong muốn mà thôi.
Giờ đây con trai cuối cùng cũng hiểu chuyện, biết hiếu thuận với người mẹ là bà ta rồi.
Mỗi ngày Phó Quân Tiêu trở về trừ đánh cờ với ông cụ Phó thì cũng tới ngôi hỏi han ân cần bà ta một chút.
Là Hoài Lan thay đổi tính cách lạnh lùng của Quân Tiêu nhà bà ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.