Chương 78: Bị truy sát
Hàn Thiên Băng
16/08/2018
Chẳng biết Nguyên Y lại muốn làm ra chuyện gì nữa mà sáng sớm đã mở cuộc họp cổ đông. Các cổ đông từ lớn tới nhỏ đều tập hợp đông đủ, họ chăm
chú nhìn cô. Nguyên Y hôm nay đẹp đến nỗi mê hoặc lòng người, chiếc đầm
body đó ôm trọn cơ thể nàng càng làm tăng thêm khoái cảm của người xung quanh. Anh nhìn bọn họ mà tức điên cả lên thật sự chỉ muốn ăn tươi nuốt sống từng người một.
" Nguyên Y hôm nay em tổ chức họp cổ đông là có chuyện gì? "
Anh vừa nghiến răng vừa nói chuyện,chân mày anh nhíu lại, bàn tay ở dưới mặt bàn cũng đã nắm chặt thành quyền.
" Hôm nay tôi tổ chức cuộc họp này là để bầu lại chức vụ Tổng Giám đốc của công ty Pháp Linh!"
Họ ngơ ngác nhìn cô, trong đầu lại nghĩ người phụ nữ này tuy đẹp nhưng đầu óc có vấn đề.
" Tôi không đồng ý,cô chỉ là một cổ đông mới của công ty hiểu biết không nhiều còn Tổng Giám đốc anh ấy có kinh nghiệm bao nhiêu năm. Việc bầu lại chức vụ này không thể được! "
Mặc dù đã chuẩn bị đủ mọi thứ nhưng cô quên mất một bước quan trọng đó chính là mua chuộc đám cổ đông lớn này để họ chịu cho cô ngồi vào chức vụ này.
" Tại sao không được? Cái công ty này sau bao nhiêu cũng chỉ vậy thôi có phát triển được đâu. Cho dù anh ta có tài giỏi đi nữa suy cho cũng vô dụng, công ty này cũng không thể vươn xa hơn nữa. "
Nguyên Y không kiên dè mà chê anh ở trước mặt bao nhiêu người. Ánh mắt anh sâu thẳm nhìn cô, trong lòng tức tối không nói nên lời.
" Tôi không đồng ý! "
" Tôi cũng không đồng ý! "
Họ đua nhau phản bác ý kiến của cô.
Đám người này thật không biết điều nếu như cô mà không vui thì chắc rằng công ty của họ liền lên dĩa nằm. Thư ký Lâm nhìn cô,nhưng thấy cô không có gì bất thường nên cũng không mấy lo sợ chuyện đó xảy ra.
" Mấy người suy nghĩ kỹ đi rồi hãy từ chối lời đề nghị của tôi "
Nói xong Nguyên Y liền đi ra ngoài, sau khoảng khắc đó anh liền đuổi theo cô.Lúc cô sắp bước lên xe thì anh cũng kịp ngăn lại. Anh đứng trước mặt cô thở gấp vì mệt.
" Nguyên Y... tôi muốn nói chuyện với em..."
Anh thật sự ghét cái hoàn cảnh bây giờ, rõ ràng họ là vợ chồng mà đứng trước mặt nhau cứ như không quen không biết.
" Muốn gì nói lẹ tôi bận lắm!!"
Cô chẳng có chút hứng thú nói chuyện với người đàn ông này. Nhưng anh nghe cô nói vậy chẳng biết sao lại cảm thấy vui.
" Tôi muốn nói... "
Anh chưa nói xong thì bị cô ngăn lại,hình như cô thấy gì đó mà vẻ mặt rất khó coi thậm chí là tức giận.
" Im miệng!...Nếu muốn sống thì mau lên xe.."
Anh cũng chẳng biết chuyện gì đang xảy ra nhưng vẫn nghe theo cô ngoan ngoãn bước vào trong xe.
Cô lãnh đạm ra lệnh cho tài xế.
" Lái nhanh hết mức có thể cho tôi! "
Chiếc xe phi như bay trên quốc lộ, thật nhanh khiến bụi bay tứ tung.
Nguyên Y xoay người nhìn ra phía sau,thì thấy có chiếc xe đang đuổi theo sát ở phía sau.
" Má nó! Bọn này đúng là dai như đỉa đói mà. Qua tới đây rồi mà vẫn bám theo!"
Lần đầu tiên nghe cô chửi thề làm anh ngạc nhiên vô cùng.
". Nguyên Y em nói đi ruốc cuộc em làm cái gì mà để người ta đuổi theo như vậy?"
Giờ phút này lòng anh thật sự lo lắng,anh muốn biết bảy năm qua cuộc sống của cô đã xảy ra chuyện gì mà lại gặp phải những người này.
" Anh biết cái gì mà hỏi.... ( rồi cô nhìn thư ký Lâm)....Anh gọi người của mình tới đi."
Cô làm anh khó chịu, cô không để ý đến anh anh vì vậy mà thấy ấm ức trong lòng.
" em không nói sao tôi biết!... Con người em sao mà khó ưa quá vậy! "
Cô nhìn anh,cứ nhìn chằm chằm. Rồi mở miệng từ từ nói
" Anh muốn biết cũng được nhưng tôi sợ sau khi anh nghe xong sẽ tè ra quần thôi. "
Hóa ra cô coi thường anh đến như vậy! Anh làm nam nhân, đầu đội trời chân đạp đất cô nói như vậy là đang sỉ nhục anh.
" Em đừng có coi thường tôi! "
Bỗng dưng Nguyên Y nghiêm túc lên hẳn, cô ngồi thẳng lưng, khoanh tay trước ngực.
" Được vậy tôi nói anh nghe.... Bảy năm qua tôi sống bên nước Anh cuộc sống có mặt tốt cũng có mặt xấu. Tôi rất nhanh đã đạt được thành tựu mà người khác mơ ước có được nhưng mà.... Anh biết sao tôi làm được điều đó không?... Đó chính là vì mỗi khi có ai cản đường tôi liền không nương tay đạp đổ người đó,cũng lấy đi không ít hợp đồng lớn của người ta . Lâu ngày kết thù với rất nhiều người vì muốn bảo vệ mình tôi làm quen với đại ca Xã hội đen,dần dần tôi với họ trở nên thân thiết nhưng cũng đồng nghĩa tôi lại kiếm thêm cho mình không ít kẻ thù. "
Nghe cô nói anh nuốt nước bọt, căng thẳng nhìn cô.
" Rồi sao nữa! "
Cô kể tiếp....
" Bọn người đang đuổi theo chúng ta cũng là một trong số đó. Người thuê họ là Tổng Giám đốc của một công ty mỹ phẩm nhỏ bên Anh. Do tôi làm cho công ty đó gặp vấn đề về tài chính cộng thêm lấy đi công thức chế tạo sản phẩm nên mới có chuyện này...."
( Két........ Két.....)
Chiếc xe đang chạy thì bỗng nhiên thắng gấp do có người chặn trước đầu xe, anh và cô mất thăng bằng cả cơ thể ngã về phía trước.
" Giờ sao phó tổng? "
Thư ký Lâm lo lắng hỏi.
Nguyên Y rất bình tĩnh rồi nở nụ cười vô cùng lạnh lùng.
" Yên tâm người của chúng ta tới rồi! "
" Nguyên Y hôm nay em tổ chức họp cổ đông là có chuyện gì? "
Anh vừa nghiến răng vừa nói chuyện,chân mày anh nhíu lại, bàn tay ở dưới mặt bàn cũng đã nắm chặt thành quyền.
" Hôm nay tôi tổ chức cuộc họp này là để bầu lại chức vụ Tổng Giám đốc của công ty Pháp Linh!"
Họ ngơ ngác nhìn cô, trong đầu lại nghĩ người phụ nữ này tuy đẹp nhưng đầu óc có vấn đề.
" Tôi không đồng ý,cô chỉ là một cổ đông mới của công ty hiểu biết không nhiều còn Tổng Giám đốc anh ấy có kinh nghiệm bao nhiêu năm. Việc bầu lại chức vụ này không thể được! "
Mặc dù đã chuẩn bị đủ mọi thứ nhưng cô quên mất một bước quan trọng đó chính là mua chuộc đám cổ đông lớn này để họ chịu cho cô ngồi vào chức vụ này.
" Tại sao không được? Cái công ty này sau bao nhiêu cũng chỉ vậy thôi có phát triển được đâu. Cho dù anh ta có tài giỏi đi nữa suy cho cũng vô dụng, công ty này cũng không thể vươn xa hơn nữa. "
Nguyên Y không kiên dè mà chê anh ở trước mặt bao nhiêu người. Ánh mắt anh sâu thẳm nhìn cô, trong lòng tức tối không nói nên lời.
" Tôi không đồng ý! "
" Tôi cũng không đồng ý! "
Họ đua nhau phản bác ý kiến của cô.
Đám người này thật không biết điều nếu như cô mà không vui thì chắc rằng công ty của họ liền lên dĩa nằm. Thư ký Lâm nhìn cô,nhưng thấy cô không có gì bất thường nên cũng không mấy lo sợ chuyện đó xảy ra.
" Mấy người suy nghĩ kỹ đi rồi hãy từ chối lời đề nghị của tôi "
Nói xong Nguyên Y liền đi ra ngoài, sau khoảng khắc đó anh liền đuổi theo cô.Lúc cô sắp bước lên xe thì anh cũng kịp ngăn lại. Anh đứng trước mặt cô thở gấp vì mệt.
" Nguyên Y... tôi muốn nói chuyện với em..."
Anh thật sự ghét cái hoàn cảnh bây giờ, rõ ràng họ là vợ chồng mà đứng trước mặt nhau cứ như không quen không biết.
" Muốn gì nói lẹ tôi bận lắm!!"
Cô chẳng có chút hứng thú nói chuyện với người đàn ông này. Nhưng anh nghe cô nói vậy chẳng biết sao lại cảm thấy vui.
" Tôi muốn nói... "
Anh chưa nói xong thì bị cô ngăn lại,hình như cô thấy gì đó mà vẻ mặt rất khó coi thậm chí là tức giận.
" Im miệng!...Nếu muốn sống thì mau lên xe.."
Anh cũng chẳng biết chuyện gì đang xảy ra nhưng vẫn nghe theo cô ngoan ngoãn bước vào trong xe.
Cô lãnh đạm ra lệnh cho tài xế.
" Lái nhanh hết mức có thể cho tôi! "
Chiếc xe phi như bay trên quốc lộ, thật nhanh khiến bụi bay tứ tung.
Nguyên Y xoay người nhìn ra phía sau,thì thấy có chiếc xe đang đuổi theo sát ở phía sau.
" Má nó! Bọn này đúng là dai như đỉa đói mà. Qua tới đây rồi mà vẫn bám theo!"
Lần đầu tiên nghe cô chửi thề làm anh ngạc nhiên vô cùng.
". Nguyên Y em nói đi ruốc cuộc em làm cái gì mà để người ta đuổi theo như vậy?"
Giờ phút này lòng anh thật sự lo lắng,anh muốn biết bảy năm qua cuộc sống của cô đã xảy ra chuyện gì mà lại gặp phải những người này.
" Anh biết cái gì mà hỏi.... ( rồi cô nhìn thư ký Lâm)....Anh gọi người của mình tới đi."
Cô làm anh khó chịu, cô không để ý đến anh anh vì vậy mà thấy ấm ức trong lòng.
" em không nói sao tôi biết!... Con người em sao mà khó ưa quá vậy! "
Cô nhìn anh,cứ nhìn chằm chằm. Rồi mở miệng từ từ nói
" Anh muốn biết cũng được nhưng tôi sợ sau khi anh nghe xong sẽ tè ra quần thôi. "
Hóa ra cô coi thường anh đến như vậy! Anh làm nam nhân, đầu đội trời chân đạp đất cô nói như vậy là đang sỉ nhục anh.
" Em đừng có coi thường tôi! "
Bỗng dưng Nguyên Y nghiêm túc lên hẳn, cô ngồi thẳng lưng, khoanh tay trước ngực.
" Được vậy tôi nói anh nghe.... Bảy năm qua tôi sống bên nước Anh cuộc sống có mặt tốt cũng có mặt xấu. Tôi rất nhanh đã đạt được thành tựu mà người khác mơ ước có được nhưng mà.... Anh biết sao tôi làm được điều đó không?... Đó chính là vì mỗi khi có ai cản đường tôi liền không nương tay đạp đổ người đó,cũng lấy đi không ít hợp đồng lớn của người ta . Lâu ngày kết thù với rất nhiều người vì muốn bảo vệ mình tôi làm quen với đại ca Xã hội đen,dần dần tôi với họ trở nên thân thiết nhưng cũng đồng nghĩa tôi lại kiếm thêm cho mình không ít kẻ thù. "
Nghe cô nói anh nuốt nước bọt, căng thẳng nhìn cô.
" Rồi sao nữa! "
Cô kể tiếp....
" Bọn người đang đuổi theo chúng ta cũng là một trong số đó. Người thuê họ là Tổng Giám đốc của một công ty mỹ phẩm nhỏ bên Anh. Do tôi làm cho công ty đó gặp vấn đề về tài chính cộng thêm lấy đi công thức chế tạo sản phẩm nên mới có chuyện này...."
( Két........ Két.....)
Chiếc xe đang chạy thì bỗng nhiên thắng gấp do có người chặn trước đầu xe, anh và cô mất thăng bằng cả cơ thể ngã về phía trước.
" Giờ sao phó tổng? "
Thư ký Lâm lo lắng hỏi.
Nguyên Y rất bình tĩnh rồi nở nụ cười vô cùng lạnh lùng.
" Yên tâm người của chúng ta tới rồi! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.