Chương 31: Chương 31: Ngủ chung phòng
Hàn Thiên Băng
03/08/2018
Máy bay cất cánh từ sáng sớm nhưng giữa đường gặp một chút trục trặc nên phải hạ cánh ở sân bay gần nhất. Nguyên Y và Hà Kỳ Nam phải chờ năm tiếng đồng hồ sau mới cất cánh.
" Tôi buồn ngủ quá, anh cho tôi mượn được không?? "
Anh ta nhìn cô, trông cô rất mệt mỏi.
Nhưng mà cô buồn ngủ thì cứ việc ngủ còn muốn mượn thứ gì??
" Em muốn mượn cái gì?? "
Nguyên Y tựa đầu vào bờ vai rộng lớn của anh ta. Hành động của cô làm anh ta rất bất ngờ mém xíu nữa là té ngửa luôn rồi.
" Mượn bờ vai. Nhưng mà không ngờ vai của anh rất êm "
Hà Kỳ Nam đưa tay lên xoa nhẹ đầu cô, động tác này giống như anh ta đang massage cho cô dễ ngủ.
Khoảng chừng hai tiếng sau đó máy bay liền hạ cánh tại Sân bay quốc tế Dallas-Forth Worth của Mỹ. Lúc này mặt trời đã xuống núi, con phố đã bắt đầu lên đèn.
Cô và anh bắt taxi đi tới khách sạn này tới khách sạn khác mà không có phòng. Nhưng chỗ có phòng thì lại....
" Chị ơi chỗ này chỉ còn một phòng đơn thôi! "
Một nam, một nữ thua phòng khách sạn đã bất bình thường rồi chẳng lẽ giờ phải cùng nhau ngủ trên chiếc giường đơn chật hẹp.
" Cũng được "
Căn phòng cũng đầy đủ tiện nghi nhưng vấn đề là nó quá nhỏ.
" Nếu cần gì anh chị cứ nói cho tụi em chuẩn bị "
Hà Kỳ Nam móc bóp ra đưa một ít tiền cho nhân viên phục vụ. Rồi anh đóng cửa phòng lại . Dựa người vào tường, ung dung ngắm nhìn cô.
" Chắc anh sẽ không định ngủ trên giường đâu đúng không? "
Vừa nghe cô nói xong anh ta liền leo lên giường nằm, đôi chân còn lắc qua lắc lại thách thức cơn tức giận của cô.
" Em đúng là không hiểu tôi rồi. Tối nay tôi ngủ trên giường, em ngủ dưới đất đi "
Cơn tức giận của cô là lên tới đỉnh điểm rồi nhưng cô vẫn cố bình tĩnh từ từ nằm xuống giường, cười vô cùng hiền từ nhưng một giây sau đó thì... Nguyên Y giơ chân đạp thật mạnh anh ta từ trên giường lăn xuống đất. Trước mắt toàn là sao, đầu óc quang vòng vòng.
" Em định mặc như vậy mà đi ngủ sao? "
Anh ta vừa xoa xoa đầu vừa nói chuyện với cô.
Nguyên Y vì sợ anh ta lại bò lên nên chùm chăn kín người. Phòng thủ quân thù.
" Ừ "
Tối hôm đó lúc ngủ cô cứ ngáy suốt làm anh ta không tài nào ngủ được. Sáng sớm ra đôi mắt anh ta thâm quầng, vẻ mặt mệt mỏi.
" tối hôm qua anh không ngủ sao? "
" tại ai??? "
" Tôi buồn ngủ quá, anh cho tôi mượn được không?? "
Anh ta nhìn cô, trông cô rất mệt mỏi.
Nhưng mà cô buồn ngủ thì cứ việc ngủ còn muốn mượn thứ gì??
" Em muốn mượn cái gì?? "
Nguyên Y tựa đầu vào bờ vai rộng lớn của anh ta. Hành động của cô làm anh ta rất bất ngờ mém xíu nữa là té ngửa luôn rồi.
" Mượn bờ vai. Nhưng mà không ngờ vai của anh rất êm "
Hà Kỳ Nam đưa tay lên xoa nhẹ đầu cô, động tác này giống như anh ta đang massage cho cô dễ ngủ.
Khoảng chừng hai tiếng sau đó máy bay liền hạ cánh tại Sân bay quốc tế Dallas-Forth Worth của Mỹ. Lúc này mặt trời đã xuống núi, con phố đã bắt đầu lên đèn.
Cô và anh bắt taxi đi tới khách sạn này tới khách sạn khác mà không có phòng. Nhưng chỗ có phòng thì lại....
" Chị ơi chỗ này chỉ còn một phòng đơn thôi! "
Một nam, một nữ thua phòng khách sạn đã bất bình thường rồi chẳng lẽ giờ phải cùng nhau ngủ trên chiếc giường đơn chật hẹp.
" Cũng được "
Căn phòng cũng đầy đủ tiện nghi nhưng vấn đề là nó quá nhỏ.
" Nếu cần gì anh chị cứ nói cho tụi em chuẩn bị "
Hà Kỳ Nam móc bóp ra đưa một ít tiền cho nhân viên phục vụ. Rồi anh đóng cửa phòng lại . Dựa người vào tường, ung dung ngắm nhìn cô.
" Chắc anh sẽ không định ngủ trên giường đâu đúng không? "
Vừa nghe cô nói xong anh ta liền leo lên giường nằm, đôi chân còn lắc qua lắc lại thách thức cơn tức giận của cô.
" Em đúng là không hiểu tôi rồi. Tối nay tôi ngủ trên giường, em ngủ dưới đất đi "
Cơn tức giận của cô là lên tới đỉnh điểm rồi nhưng cô vẫn cố bình tĩnh từ từ nằm xuống giường, cười vô cùng hiền từ nhưng một giây sau đó thì... Nguyên Y giơ chân đạp thật mạnh anh ta từ trên giường lăn xuống đất. Trước mắt toàn là sao, đầu óc quang vòng vòng.
" Em định mặc như vậy mà đi ngủ sao? "
Anh ta vừa xoa xoa đầu vừa nói chuyện với cô.
Nguyên Y vì sợ anh ta lại bò lên nên chùm chăn kín người. Phòng thủ quân thù.
" Ừ "
Tối hôm đó lúc ngủ cô cứ ngáy suốt làm anh ta không tài nào ngủ được. Sáng sớm ra đôi mắt anh ta thâm quầng, vẻ mặt mệt mỏi.
" tối hôm qua anh không ngủ sao? "
" tại ai??? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.