Chương 41: Chương 41: Suy nghĩ bậy bạ
Hàn Thiên Băng
03/08/2018
Mặt trời vừa lên Hà Kỳ Nam liền thức dậy. Cả đêm ngủ ở chỗ lạ khiến anh ta khó có thể ngủ ngon.
Anh ta bận chiếc áo khoác vào vô thức lại nhìn nữ nhân đang nằm ngủ ở giường đối diện.
Dáng ngủ hơi lạ đã vậy ở khóe miệng còn dính nước miếng ke. Rồi lại nhìn xuống chiếc váy ngủ mỏng manh, đôi chân trắng nõn nà làm người ta khó mà kiềm lòng. Tự nhiên anh ta nuốt nước miếng trong lòng lại cảm thấy hối tiếc tại sao đêm qua không làm gì cô ta.
" Phụ nữ thật đáng sợ, phụ nữ đẹp còn đáng sợ hơn. Mình suy nghĩ như vậy thật là không xứng đáng với tấm chân tình của Nguyên Y dành cho mình "
Người gì mà tự luyến dễ sợ. Không biết từ khi nào mà anh ta tự tin cho rằng Nguyên Y thích anh ta nữa.
Anh ta đứng dậy đi tới phòng ngủ của cặp vợ chồng làm loạn la hét um sùm
" Nguyên Y dậy đi trời sáng rồi! "
Hà Kỳ Nam la lối làm cho cô tỉnh giấc.
Cô nhìn nam nhân bên cạnh. Rồi chạm nhẹ vào chiếc mũi cao cao của anh, chạm nhẹ vào hàng chân mày rậm và đôi môi mỏng.
" Cũng rất đẹp "
Đột nhiên Vưu Trường Tĩnh mở mắt ra nhìn cô làm cho mặt cô đỏ lên.
" Anh.. Không nghe gì.. đúng không?"
Anh nhìn cô rồi lắc đầu.
" Không nghe gì cả! "
Sau đó tự nhiên anh đặt tay lên eo cô.
Hôn nhẹ lên má cô. Nguyên Y bối rối đến nỗi không dám ngóc đầu dậy nhìn anh.Anh cười mà cứ như không cười nhìn cô làm cho cô khó có thể hiểu được anh đang nghĩ gì.
" Cảm ơn em vì đã khen tôi "
Hả... Anh nói gì vậy nè.
" Bệnh hoạn, rõ ràng hồi nãy nói không nghe gì mà! "
Cô cầm gối đánh anh rồi xuống giường mở cửa bước ra khỏi phòng. Vừa mở cửa đã thấy Hà Kỳ Nam đứng ngay đó.
" Mới sáng sớm anh đứng đây la lối cái gì?"
Hà Kỳ Nam ghé sát vào tai cô nói nhỏ.
" anh đói bụng "
Cô đạp vào chân anh ta rồi lặng lẽ đo xuống phòng khách.
Chỉ có việc đói bụng thôi mà anh ta cứ thích làm quá lên.
Vưu Trường Tĩnh ngồi trên giường thích thú quan sát mọi việc sảy ra.
Một tiếng sau họ cùng nhau ngồi ăn cơm..
" Em ăn nhiều vào "
Hà Kỳ Nam gắp cho cô rất nhiều rau vì anh ta còn nhớ cô bị táo bón cần ăn nhiều đồ mát.
"Cảm ơn "
Ăn cơm xong thì anh và Hà Kỳ Nam đi làm còn mẹ anh thì đi khám bệnh định kỳ nên tình hình bây giờ chỉ có Nguyên Y và Dĩnh Nhi ở nhà cùng với nhau. Bốn mắt nhìn nhau, ngôi nhà im lặng tới mức làm người ta khó chịu. Có thể nghe được tiếng quạt quay,tiếng gió thổi.
Anh ta bận chiếc áo khoác vào vô thức lại nhìn nữ nhân đang nằm ngủ ở giường đối diện.
Dáng ngủ hơi lạ đã vậy ở khóe miệng còn dính nước miếng ke. Rồi lại nhìn xuống chiếc váy ngủ mỏng manh, đôi chân trắng nõn nà làm người ta khó mà kiềm lòng. Tự nhiên anh ta nuốt nước miếng trong lòng lại cảm thấy hối tiếc tại sao đêm qua không làm gì cô ta.
" Phụ nữ thật đáng sợ, phụ nữ đẹp còn đáng sợ hơn. Mình suy nghĩ như vậy thật là không xứng đáng với tấm chân tình của Nguyên Y dành cho mình "
Người gì mà tự luyến dễ sợ. Không biết từ khi nào mà anh ta tự tin cho rằng Nguyên Y thích anh ta nữa.
Anh ta đứng dậy đi tới phòng ngủ của cặp vợ chồng làm loạn la hét um sùm
" Nguyên Y dậy đi trời sáng rồi! "
Hà Kỳ Nam la lối làm cho cô tỉnh giấc.
Cô nhìn nam nhân bên cạnh. Rồi chạm nhẹ vào chiếc mũi cao cao của anh, chạm nhẹ vào hàng chân mày rậm và đôi môi mỏng.
" Cũng rất đẹp "
Đột nhiên Vưu Trường Tĩnh mở mắt ra nhìn cô làm cho mặt cô đỏ lên.
" Anh.. Không nghe gì.. đúng không?"
Anh nhìn cô rồi lắc đầu.
" Không nghe gì cả! "
Sau đó tự nhiên anh đặt tay lên eo cô.
Hôn nhẹ lên má cô. Nguyên Y bối rối đến nỗi không dám ngóc đầu dậy nhìn anh.Anh cười mà cứ như không cười nhìn cô làm cho cô khó có thể hiểu được anh đang nghĩ gì.
" Cảm ơn em vì đã khen tôi "
Hả... Anh nói gì vậy nè.
" Bệnh hoạn, rõ ràng hồi nãy nói không nghe gì mà! "
Cô cầm gối đánh anh rồi xuống giường mở cửa bước ra khỏi phòng. Vừa mở cửa đã thấy Hà Kỳ Nam đứng ngay đó.
" Mới sáng sớm anh đứng đây la lối cái gì?"
Hà Kỳ Nam ghé sát vào tai cô nói nhỏ.
" anh đói bụng "
Cô đạp vào chân anh ta rồi lặng lẽ đo xuống phòng khách.
Chỉ có việc đói bụng thôi mà anh ta cứ thích làm quá lên.
Vưu Trường Tĩnh ngồi trên giường thích thú quan sát mọi việc sảy ra.
Một tiếng sau họ cùng nhau ngồi ăn cơm..
" Em ăn nhiều vào "
Hà Kỳ Nam gắp cho cô rất nhiều rau vì anh ta còn nhớ cô bị táo bón cần ăn nhiều đồ mát.
"Cảm ơn "
Ăn cơm xong thì anh và Hà Kỳ Nam đi làm còn mẹ anh thì đi khám bệnh định kỳ nên tình hình bây giờ chỉ có Nguyên Y và Dĩnh Nhi ở nhà cùng với nhau. Bốn mắt nhìn nhau, ngôi nhà im lặng tới mức làm người ta khó chịu. Có thể nghe được tiếng quạt quay,tiếng gió thổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.