Chương 1: Kết hôn
Hàn Thiên Băng
27/07/2018
Hôm nay là một ngày rất tồi tệ đối với cô, bạn thân lừa dối cô, bạn trai thì đối sử tàn nhẫn với cô. Phạm Thừa Thừa anh ta là bạn trai cô vậy mà tự nhiên lại ở sau lưng cô, lên giường với bạn thân của cô.
Cô cầm ly rượu trên ta rồi lắc nhẹ.
1 ly, 2 ly, 3 ly..
Đầu óc Nguyên Y bắt đầu quay, mọi vật trước mắt cô rất mờ. Tiếng nhạc của tiếng vang lên cô đưa tay lên day day thái dương. Đầu cô rất đau.
Ra khỏi chỗ đó Nguyên Y đi vào khách sạn kế bên quán ba.
Số phòng 23. Nhưng vì tác dụng của rượu nên cô căn bản là không thấy rõ.
Nguyên Y mở cửa bước vào một căn phòng , trong đây rất tối, theo bản năng cô từng bước từng bước từng bước đi về phía trước.
Một vòng tay ôm cô từ phía sau. Rất ấm áp Nguyên Y giật mình cô gắng giãy giụa. Nam nhân đó càng ôm cô chặt hơn. Hình như anh ta say. Anh ta nhẹ nhàng hôn lên cổ cô, gọi tên một ai đó
" Dĩnh Nhi, anh yêu em ".
Hành động của anh ta làm cô run lên.
Cắn một cái thật mạnh vào tay anh. Chân mày nam nhân cau lại.
" Anh buông tôi ra, biến tháiiiiiii"
Anh như là bỏ ngoài tai lời nói của cô, đẩy cô lên giường
Và Rồi Chuyện Gì Nên Tới Thì Sẽ Tới.
-----------------
Aaaaaaaaaa
Nguyên Y la to, người đàn ông bên cạnh cô là ai, sao cô lại ko bận đồ . Rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu cô . Nghe tiếng hét của cô anh lười biếng cất tiếng nói
" Dĩnh Nhi đừng ồn "
Lay mạnh thân thể anh. Từ trong mền chui ra anh nhìn cô.
Aaaaaaaaa
" Trưởng phòng Nguyên sao lại là cô?? Dĩnh Nhi đâu????"
Đúng anh chính là Vưu Trường Tỉnh, tổng giám đốc Tập đoàn Pháp Linh, cấp trên của cô.
" Tôi không biết... Tôi.. Chúng ta..."
Reng reng reng
Tin nhắn của Dĩnh Nhi
" Xin lỗi, em phải đi Mỹ ba em nhập viện rồi "
Anh quay sang nhìn cô.
" Về đi, một tuần nữa tổ chức đám cưới "
Mặc dù anh đã có người yêu nhưng cũng ko thể ngụy biện cho việc anh và cô đã phát sinh quan hệ vì vậy dù thế nào anh cũng phải chịu trách nhiệm với cô.
Nhưng hai chữ " kết hôn " phát ra từ miệng anh làm cho cô choáng váng.
" Tổng giám đốc... Tôi "
--------------------------
Một tuần sau
" Anh Vưu Trường Tĩnh, anh có đồng ý lấy cô Nguyên Y Y làm vợ hợp pháp của mình hay không "
Anh qua sang nhìn cô dâu của mình. Cô đúng là rất đẹp so với Dĩnh Nhi của anh thậm chí cô còn xinh đẹp hơn nhiều. Chiếc váy trắng như lớp sương mù dày đặc xung quanh cô, vẻ đẹp mờ mờ ảo ảo đó khiến cho người ta say đắm.
" Tôi đồng ý "
Mẹ anh ngồi ở phía dưới nhìn con trai mình cười ngây ngất.
Mặc dù ban đầu hôn nhân này là sai lầm nhưng bà tin sau này sẽ có những chuyển biến tích cực.
" Cô Nguyên Y Y, cô có đồng ý lấy anh Vưu Trường Tĩnh làm chồng mình hay không. "
Cô Im lặng không nói tiếng nào làm cho không khí của cả hội trường cũng......
Không phải cô không trả lời mà là vì cô sợ. Lỡ như đến lúc Dĩnh Nhi quay về thì phải làm sao.
Ba Mẹ cô thấy vậy đi tới nói nhỏ vào tai cô
" Đồng ý đi, con không còn lựa chọn khác. Một lần lầm lỡ coi như mất cả cuộc đời. Con phải suy nghĩ kỹ. "
Nghe ba nói bên tai Nguyên Y mới định thần lại.
" Con đồng ý "
Và thế là hai người trở thành vợ chồng. Nhưng suy ra đêm đó có biết bao nhiêu căn phòng cô không vào lại vào phải phòng của anh. Đây có được gọi là định mệnh không.
Cô cầm ly rượu trên ta rồi lắc nhẹ.
1 ly, 2 ly, 3 ly..
Đầu óc Nguyên Y bắt đầu quay, mọi vật trước mắt cô rất mờ. Tiếng nhạc của tiếng vang lên cô đưa tay lên day day thái dương. Đầu cô rất đau.
Ra khỏi chỗ đó Nguyên Y đi vào khách sạn kế bên quán ba.
Số phòng 23. Nhưng vì tác dụng của rượu nên cô căn bản là không thấy rõ.
Nguyên Y mở cửa bước vào một căn phòng , trong đây rất tối, theo bản năng cô từng bước từng bước từng bước đi về phía trước.
Một vòng tay ôm cô từ phía sau. Rất ấm áp Nguyên Y giật mình cô gắng giãy giụa. Nam nhân đó càng ôm cô chặt hơn. Hình như anh ta say. Anh ta nhẹ nhàng hôn lên cổ cô, gọi tên một ai đó
" Dĩnh Nhi, anh yêu em ".
Hành động của anh ta làm cô run lên.
Cắn một cái thật mạnh vào tay anh. Chân mày nam nhân cau lại.
" Anh buông tôi ra, biến tháiiiiiii"
Anh như là bỏ ngoài tai lời nói của cô, đẩy cô lên giường
Và Rồi Chuyện Gì Nên Tới Thì Sẽ Tới.
-----------------
Aaaaaaaaaa
Nguyên Y la to, người đàn ông bên cạnh cô là ai, sao cô lại ko bận đồ . Rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu cô . Nghe tiếng hét của cô anh lười biếng cất tiếng nói
" Dĩnh Nhi đừng ồn "
Lay mạnh thân thể anh. Từ trong mền chui ra anh nhìn cô.
Aaaaaaaaa
" Trưởng phòng Nguyên sao lại là cô?? Dĩnh Nhi đâu????"
Đúng anh chính là Vưu Trường Tỉnh, tổng giám đốc Tập đoàn Pháp Linh, cấp trên của cô.
" Tôi không biết... Tôi.. Chúng ta..."
Reng reng reng
Tin nhắn của Dĩnh Nhi
" Xin lỗi, em phải đi Mỹ ba em nhập viện rồi "
Anh quay sang nhìn cô.
" Về đi, một tuần nữa tổ chức đám cưới "
Mặc dù anh đã có người yêu nhưng cũng ko thể ngụy biện cho việc anh và cô đã phát sinh quan hệ vì vậy dù thế nào anh cũng phải chịu trách nhiệm với cô.
Nhưng hai chữ " kết hôn " phát ra từ miệng anh làm cho cô choáng váng.
" Tổng giám đốc... Tôi "
--------------------------
Một tuần sau
" Anh Vưu Trường Tĩnh, anh có đồng ý lấy cô Nguyên Y Y làm vợ hợp pháp của mình hay không "
Anh qua sang nhìn cô dâu của mình. Cô đúng là rất đẹp so với Dĩnh Nhi của anh thậm chí cô còn xinh đẹp hơn nhiều. Chiếc váy trắng như lớp sương mù dày đặc xung quanh cô, vẻ đẹp mờ mờ ảo ảo đó khiến cho người ta say đắm.
" Tôi đồng ý "
Mẹ anh ngồi ở phía dưới nhìn con trai mình cười ngây ngất.
Mặc dù ban đầu hôn nhân này là sai lầm nhưng bà tin sau này sẽ có những chuyển biến tích cực.
" Cô Nguyên Y Y, cô có đồng ý lấy anh Vưu Trường Tĩnh làm chồng mình hay không. "
Cô Im lặng không nói tiếng nào làm cho không khí của cả hội trường cũng......
Không phải cô không trả lời mà là vì cô sợ. Lỡ như đến lúc Dĩnh Nhi quay về thì phải làm sao.
Ba Mẹ cô thấy vậy đi tới nói nhỏ vào tai cô
" Đồng ý đi, con không còn lựa chọn khác. Một lần lầm lỡ coi như mất cả cuộc đời. Con phải suy nghĩ kỹ. "
Nghe ba nói bên tai Nguyên Y mới định thần lại.
" Con đồng ý "
Và thế là hai người trở thành vợ chồng. Nhưng suy ra đêm đó có biết bao nhiêu căn phòng cô không vào lại vào phải phòng của anh. Đây có được gọi là định mệnh không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.