Chương 781: 1
Nhị Tỷ
03/08/2022
Cô đi từ quán bar ra ngoài, lêm xe về nhà, gặp được mất người định đỡ cô vào trong xe. Không lẽ..
Không lẽ cô bị mấy người đó làm nhục sao?
Đồng từ của cô co lại, trái tim đập thình thịch.
Cô đẩy cửa ra, trên tay còn cầm chiếc đèn ở đầu giường.
Cô nhất định phải khiến cho tên khốn nạn phân thành trăm mảnh.
“Cạch”
Có một tiếng động vang lên ngoài phòng khách, ngay sau đó là tiếng kêu đau đớn của một người đàn ông.
Bạch Thư Hân cảnh giác nhìn về phía chiếc số pha.
Một người đàn ông ngồi dậy, không ngờ đó là Ôn Mạc Ngôn.
Sao có thể là anh ta được?
Trông Ôn Mạc Ngôn rất thảm hại, mắt bị người ta đánh cho biến thành mắt gấu trúc, một bên má sưng phù lên giống như đang có một chiếc bánh bao được nhét vào miệng.
Nhìn thấy Bạch Thư Hân tỉnh dậy, đi chân trần trên mặt đất, anh lập ttức đi lên phía trước: “Em dậy rồi sao? Sao… sao em.. em không đi dép vậy, không phải anh đã chuẩn bị cho em, cho em một đôi dép đi trong nhà sao?”
“Mau chóng trở lại giường đi, anh đi… đi mua cho em đồ dùng để tắm rửa.”
Ôn Mạc Ngôn nhanh chóng kéo Bạch Thư Hân trở lại, cô vẫn còn mơ màng không hiểu.
Ký ức về những chuyện tối qua ùn ùn ùa về.
Tối qua đúng là cô đã gặp mấy tên người xấu, nhưng cũng gặp cả Ôn Mạc Ngôn.
Ôn Mạc Ngôn đánh nhau với ba tên bọn chúng, và bị đánh… đến mức không ra hồn người.
Ôn Mạc Ngôn cầm lấy chiếc đèn bàn trong tay cô rồi để vào vị trí cũ.
“Anh đi mua.. đi mua cho em ít đồ để tắm rửa, em muốn ăn gì không? Để anh, anh mua ít đồ ăn sáng về.”
“Mặt của anh…”
Bạch Thư Hân cảm thấy hơi xấu hổ.
“Không… không sao, anh chịu đựng khá được đấy. Với lại… lần này anh không bị chóng mặt vì thấy máu, nhưng có lẽ đau quá tinh thần căng thẳng, nên chắc nguyên do là không để ý..”
Ôn Mạc Ngôn chỉ cảm thấy tinh thần minh căng thẳng cao độ, thêm vào chảy máu cũng không nhiều nên anh vẫn có thể khắc phục được.
Anh nói như vậy là để muốn nói với Bạch Thư Hân rằng anh cũng không phải là một người đàn ông vô dụng.
Ôn Mạc Ngôn quay người rời đi, Bạch Thư Hân xoa huyệt thái dương rôi nhìn xung quanh.
Không gian rất giống căn chung cư của cô, nhưng sạch sẽ, gọn gàng hơn rất nhiều.
Đen trắng kết hợp, gọn gàng sạch Đồ đạc đều được sắp xếp gọn gàng, không hề hỗn loạn.
Cô ra khỏi phòng ngủ nhìn về phía phòng khách.
Có một giá sách để dựa vào ban công, bên trên để đầy sách.
Phạm vi Ôn Mạc Ngôn đọc rất rộng, có những tác phẩm kinh điển trong và ngoài nước, có những sách tài chính kinh doanh, cũng có những tạp chí linh tinh.
Không lẽ cô bị mấy người đó làm nhục sao?
Đồng từ của cô co lại, trái tim đập thình thịch.
Cô đẩy cửa ra, trên tay còn cầm chiếc đèn ở đầu giường.
Cô nhất định phải khiến cho tên khốn nạn phân thành trăm mảnh.
“Cạch”
Có một tiếng động vang lên ngoài phòng khách, ngay sau đó là tiếng kêu đau đớn của một người đàn ông.
Bạch Thư Hân cảnh giác nhìn về phía chiếc số pha.
Một người đàn ông ngồi dậy, không ngờ đó là Ôn Mạc Ngôn.
Sao có thể là anh ta được?
Trông Ôn Mạc Ngôn rất thảm hại, mắt bị người ta đánh cho biến thành mắt gấu trúc, một bên má sưng phù lên giống như đang có một chiếc bánh bao được nhét vào miệng.
Nhìn thấy Bạch Thư Hân tỉnh dậy, đi chân trần trên mặt đất, anh lập ttức đi lên phía trước: “Em dậy rồi sao? Sao… sao em.. em không đi dép vậy, không phải anh đã chuẩn bị cho em, cho em một đôi dép đi trong nhà sao?”
“Mau chóng trở lại giường đi, anh đi… đi mua cho em đồ dùng để tắm rửa.”
Ôn Mạc Ngôn nhanh chóng kéo Bạch Thư Hân trở lại, cô vẫn còn mơ màng không hiểu.
Ký ức về những chuyện tối qua ùn ùn ùa về.
Tối qua đúng là cô đã gặp mấy tên người xấu, nhưng cũng gặp cả Ôn Mạc Ngôn.
Ôn Mạc Ngôn đánh nhau với ba tên bọn chúng, và bị đánh… đến mức không ra hồn người.
Ôn Mạc Ngôn cầm lấy chiếc đèn bàn trong tay cô rồi để vào vị trí cũ.
“Anh đi mua.. đi mua cho em ít đồ để tắm rửa, em muốn ăn gì không? Để anh, anh mua ít đồ ăn sáng về.”
“Mặt của anh…”
Bạch Thư Hân cảm thấy hơi xấu hổ.
“Không… không sao, anh chịu đựng khá được đấy. Với lại… lần này anh không bị chóng mặt vì thấy máu, nhưng có lẽ đau quá tinh thần căng thẳng, nên chắc nguyên do là không để ý..”
Ôn Mạc Ngôn chỉ cảm thấy tinh thần minh căng thẳng cao độ, thêm vào chảy máu cũng không nhiều nên anh vẫn có thể khắc phục được.
Anh nói như vậy là để muốn nói với Bạch Thư Hân rằng anh cũng không phải là một người đàn ông vô dụng.
Ôn Mạc Ngôn quay người rời đi, Bạch Thư Hân xoa huyệt thái dương rôi nhìn xung quanh.
Không gian rất giống căn chung cư của cô, nhưng sạch sẽ, gọn gàng hơn rất nhiều.
Đen trắng kết hợp, gọn gàng sạch Đồ đạc đều được sắp xếp gọn gàng, không hề hỗn loạn.
Cô ra khỏi phòng ngủ nhìn về phía phòng khách.
Có một giá sách để dựa vào ban công, bên trên để đầy sách.
Phạm vi Ôn Mạc Ngôn đọc rất rộng, có những tác phẩm kinh điển trong và ngoài nước, có những sách tài chính kinh doanh, cũng có những tạp chí linh tinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.