Chương 619: 9
Nhị Tỷ
03/08/2022
“Chị dâu sao vậy? Sao chị giận dữ như vậy?”
“Cố Yên, cô còn không biết xấu hổ nói vậy à, chuyện tốt tự mình gây ra, trong lòng cô không biết sao?”
“Tôi thế nào?” Cố Yên cũng mặt đầy hoang mang.
“Tôi bảo cô đi coi mắt, nhưng cô đã làm gì? A? Cô dám nói không hả?” La Thanh Nhã nộ khí xung thiên, bây giờ mối làm ăn không những không có, còn phải đền bù số tiên khổng lồ.
Cố Yên nghe vậy, nhớ ra cái gì bèn nói: “AI Tôi nhớ ra rồi, tôi nói mấy câu thật lòng thôi mà. Ngoại hình anh quá xấu, lôi thôi lếch thếch, tướng ăn lại khó coi… Cũng không phải chứ? Có bấy nhiêu đã tự ái rồi? Còn mách cho bố mẹ nữa? Lớn rồi, coi mắt mà thôi, có cần làm quá vậy không?”
“Cố Yên, cô giả bộ hồ đồ đúng không? Cô tìm người đánh cậu ta thành ra như vậy, gấy xương nằm viện, cô còn chối à!”
La Thanh Nhã nổi giận đùng đùng nói.
Cố Yên nghe vậy lông mày nhíu chặt, hung hăng cau mày.
Đánh người?
Cô chưa từng làm!
“Chị dâu, tôi là người dám làm dám chịu, tôi không cần phải giả vờ giả vịt cái gì, tôi đúng là có giễu cợt mấy câu, nhưng động thủ đánh người thì tôi không làm, chị có thể đừng ngậm máu phun người không hả!”
“Cô không có làm? Người kia luôn miệng nói là cô tìm côn đồ đánh cậu ta? Bây giờ con nhà người ta nằm viện, gấy xương sườn, chấn động não nhẹ, gãy một cái chân. Bồi thường không nói, mấu chốt là cô có biết chuyện làm ăn kia đối với anh cả cô quan trọng bao nhiêu không? Cô không giúp tôi cũng “Chị dâu, cơm có thể ăn lung tung, nhưng lời không thể nói bậy bạ. Chị gọi người kia đến cho tôi, ba mặt một lời!”
Cố Yên nổi nóng, vén tay áo.
Cô không muốn bị người ta đổ oa những ngày qua lửa giận trong bụng vẫn chưa được trút ra đâu.
Không ngờ con rùa đó lại tung tin vịt hãm hại mình!
“Người ta đã bị cô đánh ra nông nỗi như vậy, cô còn đứng đây phách lối, trong mắt cô rốt cuộc còn có bà chị dâu này hay không?”
“Thật à? Vậy hôm chị dâu sắp xếp cho tôi coi mắt, tại sao lại động tay động chân trong nước trà của tôi? Là sợ tôi không ai thèm lấy, nên muốn tìm một người bám tôi không buông?”
Cố Yên cũng thoáng tia lửa giận.
Cô xem mắt với mục đích rất đơn giản, vì muốn kiếm chuyện gì đó vui ve, quên người trong lòng kia, cũng muốn tiếp xúc với những người đàn ông khác.
Cô cũng không muốn để cho La Thanh Nhã được như ý, ai bảo chị ta ngấm ngầm khua môi múa mép, tự biên tự diễn như vậy.
Cho nên vừa nhìn thấy mặt, cô cũng không khách sáo, tổng sỉ nhục đối phương từ đầu đến chân.
Lúc cô vào toilet, nghe thấy nhân viên phục vụ nói nhỏ với nhau, thì ra trong ly nước của cô có bỏ thuốc.
Cũng may cô một hớp cũng không uống, chỉ nói sướng miệng rồi đi.
Vốn cho rằng chuyện này cứ thế là kết thúc, không ngờ lại vẫn nổi lên nhiều chuyện bị đặt như vậy.
La Thanh Nhã đã bất chấp mặt mũi chất vấn mình, vậy thì cô cũng hỏi ngược lại chị ta một chút.
Nếu trong mắt cô không có bà chị dâu này, vậy thì trong lòng La Thanh Nhã có cô em chồng này hay không?
Có ai lại đào hố chôn cô em chồng mình như vậy?
“Cố Yên, cô còn không biết xấu hổ nói vậy à, chuyện tốt tự mình gây ra, trong lòng cô không biết sao?”
“Tôi thế nào?” Cố Yên cũng mặt đầy hoang mang.
“Tôi bảo cô đi coi mắt, nhưng cô đã làm gì? A? Cô dám nói không hả?” La Thanh Nhã nộ khí xung thiên, bây giờ mối làm ăn không những không có, còn phải đền bù số tiên khổng lồ.
Cố Yên nghe vậy, nhớ ra cái gì bèn nói: “AI Tôi nhớ ra rồi, tôi nói mấy câu thật lòng thôi mà. Ngoại hình anh quá xấu, lôi thôi lếch thếch, tướng ăn lại khó coi… Cũng không phải chứ? Có bấy nhiêu đã tự ái rồi? Còn mách cho bố mẹ nữa? Lớn rồi, coi mắt mà thôi, có cần làm quá vậy không?”
“Cố Yên, cô giả bộ hồ đồ đúng không? Cô tìm người đánh cậu ta thành ra như vậy, gấy xương nằm viện, cô còn chối à!”
La Thanh Nhã nổi giận đùng đùng nói.
Cố Yên nghe vậy lông mày nhíu chặt, hung hăng cau mày.
Đánh người?
Cô chưa từng làm!
“Chị dâu, tôi là người dám làm dám chịu, tôi không cần phải giả vờ giả vịt cái gì, tôi đúng là có giễu cợt mấy câu, nhưng động thủ đánh người thì tôi không làm, chị có thể đừng ngậm máu phun người không hả!”
“Cô không có làm? Người kia luôn miệng nói là cô tìm côn đồ đánh cậu ta? Bây giờ con nhà người ta nằm viện, gấy xương sườn, chấn động não nhẹ, gãy một cái chân. Bồi thường không nói, mấu chốt là cô có biết chuyện làm ăn kia đối với anh cả cô quan trọng bao nhiêu không? Cô không giúp tôi cũng “Chị dâu, cơm có thể ăn lung tung, nhưng lời không thể nói bậy bạ. Chị gọi người kia đến cho tôi, ba mặt một lời!”
Cố Yên nổi nóng, vén tay áo.
Cô không muốn bị người ta đổ oa những ngày qua lửa giận trong bụng vẫn chưa được trút ra đâu.
Không ngờ con rùa đó lại tung tin vịt hãm hại mình!
“Người ta đã bị cô đánh ra nông nỗi như vậy, cô còn đứng đây phách lối, trong mắt cô rốt cuộc còn có bà chị dâu này hay không?”
“Thật à? Vậy hôm chị dâu sắp xếp cho tôi coi mắt, tại sao lại động tay động chân trong nước trà của tôi? Là sợ tôi không ai thèm lấy, nên muốn tìm một người bám tôi không buông?”
Cố Yên cũng thoáng tia lửa giận.
Cô xem mắt với mục đích rất đơn giản, vì muốn kiếm chuyện gì đó vui ve, quên người trong lòng kia, cũng muốn tiếp xúc với những người đàn ông khác.
Cô cũng không muốn để cho La Thanh Nhã được như ý, ai bảo chị ta ngấm ngầm khua môi múa mép, tự biên tự diễn như vậy.
Cho nên vừa nhìn thấy mặt, cô cũng không khách sáo, tổng sỉ nhục đối phương từ đầu đến chân.
Lúc cô vào toilet, nghe thấy nhân viên phục vụ nói nhỏ với nhau, thì ra trong ly nước của cô có bỏ thuốc.
Cũng may cô một hớp cũng không uống, chỉ nói sướng miệng rồi đi.
Vốn cho rằng chuyện này cứ thế là kết thúc, không ngờ lại vẫn nổi lên nhiều chuyện bị đặt như vậy.
La Thanh Nhã đã bất chấp mặt mũi chất vấn mình, vậy thì cô cũng hỏi ngược lại chị ta một chút.
Nếu trong mắt cô không có bà chị dâu này, vậy thì trong lòng La Thanh Nhã có cô em chồng này hay không?
Có ai lại đào hố chôn cô em chồng mình như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.