Chương 1011
Nhị Tỷ
03/08/2022
“Thật ra anh có quay đầu lại nhìn cũng không sao em hiểu mà!”
Về mặt của cô hiện lên sự hào phóng, nhưng cô không ngờ một giây tiếp theo lại nghe thấy câu nói của Cố Gia Huy. “Gần hai năm nay anh vẫn ăn chay, trừ em ra, anh không có hứng thú với người nào khác cả. Anh là đàn ông chứ không phải là ngựa giống. Đời này trừ em ra thì anh không thấy ai hợp mắt cả, hiểu không?”
Giọng nói của anh rất khăn và trầm thấp, đặc biệt nó rất dễ chịu, giống như một làn gió mát chui vào tai cô vậy, khiến trái tim của cô như có một dòng diện ẩm áp chảy vào.
Anh là một người đàn ông đích thực không bị thử khác chi phối, Cố Gia Huy đúng là người chồng tốt mà dù có đốt đèn lồng cũng không kiếm được.
Cô nhất định phải chăm sóc tốt bộ ngực của mình để nó to lên
Máy người đi vào trong cửa hàng, hướng dẫn viên mua sam đi tìm hóa đơn đã ghi lại bộ quần áo của cô ta, bộ quần áo này được mua vào đầu tháng sáu, cũng chưa lâu lắm, bộ vảy này theo giá thị trường tâm năm trăm nghìn đô trở lên.
Loại quần áo này là mặt hàng xa xỉ cao cấp, không thể giặt bằng tay hay nước, đây chỉ là bộ quần áo dùng được một lần.
Hôm nay cô ta phải gặp một khách hàng lớn, người này rất giàu có, nên cô ta phải mặc chiếc váy mới tinh này để đi lấy lòng họ.
Bây giờ phần mông chiếc váy này bị vấy bẩn, bộ váy này cũng phải được bồi thường, nếu bồi thường cũng phải hơn ba trăm nghìn đô trở lên.
Ba trăm nghìn đô, nếu đổi thành tiền việt thì cũng hơn 6 tỷ. 6 tỷ một bộ quần áo.
Thực sự rất đắt.
Trái tim nhỏ bé của cô bắt đầu đập loạn xạ. Người đàn bà kia đắc ý nhìn cô, hình như cô ta đã nhìn thấy được sự bối rối của Hứa Minh Tâm, nên chế nhạo nói: “Tôi đã nói rồi, bộ quần áo của tôi rất đắt tiền, chắc chắn anh không bồi thường nổi đâu. Ba trăm nghìn đôi là, cầu chủ này, anh chắc chắn sẽ lãng phí nhiều tiên như vậy cho con nhóc này à?”
“Tôi thích tiêu cho cô ấy thì sao, có quản được tôi.
Giọng nói của anh từ tốn nhẹ nhàng. à?”
Một đôi mắt sâu giống như bóng tối trong giếng cổ, bên trong mắt anh có một ánh sáng đen vụt qua trông rất thần bí.
Người kia tức giận hít một hơi, sau đó cô ra hung giữ lườm, cô ta không ngờ là người đàn ông này ngu như vậy. Cô ta đã nhắc nhở anh nhiều lần như, nhưng anh ta vẫn nguyện ý bị con nhóc kia lợi dụng.
Đã như vậy, thì cứ bồi thường thôi, cô không cứu được người đàn ông này rồi, chắc chắn phải đòi lại tiền về, không thể mất số tiền này được.
Ngược lại Cố Gia Huy rất thẳng thắn, anh trực tiếp viết một tầm chi phiếu, sau đó đưa cho cô ta.
Cô ta nghi ngờ nhìn tấm chi phiếu, còn nghi nó là giả, nên đã gọi điện đến ngân hàng về số điện thoại trên tấm chi phiếu kia để kiểm tra nó có đúng là thật hay không.
Bây giờ cô ta mới hài lòng cất tấm chi phiếu đi, cho vào túi xách rồi nói: “Được rồi, chuyện này đã xử lý xong!” khoan đã, tôi đã bồi thường cho cô, bây giờ có cũng phải bởi thường cho bạn gái tôi chứ “chỉ với cô ta?”
Cô ta nghi ngờ nhìn Hứa Minh Tâm một cái từ đầu đến chân, cô ta không nhìn ra trên người cô gái này có cái gì đắt tiền cả, nhưng nhìn kĩ thì chất liệu quần áo của cô gái này không tệ lắm, chắc là tầm mấy chục nghìn đô la thôi?
Loại quần áo này cũng không đáng bao nhiêu tiền? “Được, anh nói bộ đổ này bao nhiêu tiền, tôi sẽ trả hết.”
Về mặt của cô hiện lên sự hào phóng, nhưng cô không ngờ một giây tiếp theo lại nghe thấy câu nói của Cố Gia Huy. “Gần hai năm nay anh vẫn ăn chay, trừ em ra, anh không có hứng thú với người nào khác cả. Anh là đàn ông chứ không phải là ngựa giống. Đời này trừ em ra thì anh không thấy ai hợp mắt cả, hiểu không?”
Giọng nói của anh rất khăn và trầm thấp, đặc biệt nó rất dễ chịu, giống như một làn gió mát chui vào tai cô vậy, khiến trái tim của cô như có một dòng diện ẩm áp chảy vào.
Anh là một người đàn ông đích thực không bị thử khác chi phối, Cố Gia Huy đúng là người chồng tốt mà dù có đốt đèn lồng cũng không kiếm được.
Cô nhất định phải chăm sóc tốt bộ ngực của mình để nó to lên
Máy người đi vào trong cửa hàng, hướng dẫn viên mua sam đi tìm hóa đơn đã ghi lại bộ quần áo của cô ta, bộ quần áo này được mua vào đầu tháng sáu, cũng chưa lâu lắm, bộ vảy này theo giá thị trường tâm năm trăm nghìn đô trở lên.
Loại quần áo này là mặt hàng xa xỉ cao cấp, không thể giặt bằng tay hay nước, đây chỉ là bộ quần áo dùng được một lần.
Hôm nay cô ta phải gặp một khách hàng lớn, người này rất giàu có, nên cô ta phải mặc chiếc váy mới tinh này để đi lấy lòng họ.
Bây giờ phần mông chiếc váy này bị vấy bẩn, bộ váy này cũng phải được bồi thường, nếu bồi thường cũng phải hơn ba trăm nghìn đô trở lên.
Ba trăm nghìn đô, nếu đổi thành tiền việt thì cũng hơn 6 tỷ. 6 tỷ một bộ quần áo.
Thực sự rất đắt.
Trái tim nhỏ bé của cô bắt đầu đập loạn xạ. Người đàn bà kia đắc ý nhìn cô, hình như cô ta đã nhìn thấy được sự bối rối của Hứa Minh Tâm, nên chế nhạo nói: “Tôi đã nói rồi, bộ quần áo của tôi rất đắt tiền, chắc chắn anh không bồi thường nổi đâu. Ba trăm nghìn đôi là, cầu chủ này, anh chắc chắn sẽ lãng phí nhiều tiên như vậy cho con nhóc này à?”
“Tôi thích tiêu cho cô ấy thì sao, có quản được tôi.
Giọng nói của anh từ tốn nhẹ nhàng. à?”
Một đôi mắt sâu giống như bóng tối trong giếng cổ, bên trong mắt anh có một ánh sáng đen vụt qua trông rất thần bí.
Người kia tức giận hít một hơi, sau đó cô ra hung giữ lườm, cô ta không ngờ là người đàn ông này ngu như vậy. Cô ta đã nhắc nhở anh nhiều lần như, nhưng anh ta vẫn nguyện ý bị con nhóc kia lợi dụng.
Đã như vậy, thì cứ bồi thường thôi, cô không cứu được người đàn ông này rồi, chắc chắn phải đòi lại tiền về, không thể mất số tiền này được.
Ngược lại Cố Gia Huy rất thẳng thắn, anh trực tiếp viết một tầm chi phiếu, sau đó đưa cho cô ta.
Cô ta nghi ngờ nhìn tấm chi phiếu, còn nghi nó là giả, nên đã gọi điện đến ngân hàng về số điện thoại trên tấm chi phiếu kia để kiểm tra nó có đúng là thật hay không.
Bây giờ cô ta mới hài lòng cất tấm chi phiếu đi, cho vào túi xách rồi nói: “Được rồi, chuyện này đã xử lý xong!” khoan đã, tôi đã bồi thường cho cô, bây giờ có cũng phải bởi thường cho bạn gái tôi chứ “chỉ với cô ta?”
Cô ta nghi ngờ nhìn Hứa Minh Tâm một cái từ đầu đến chân, cô ta không nhìn ra trên người cô gái này có cái gì đắt tiền cả, nhưng nhìn kĩ thì chất liệu quần áo của cô gái này không tệ lắm, chắc là tầm mấy chục nghìn đô la thôi?
Loại quần áo này cũng không đáng bao nhiêu tiền? “Được, anh nói bộ đổ này bao nhiêu tiền, tôi sẽ trả hết.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.