Chương 1150
Nhị Tỷ
03/08/2022
“Vậy thì chúng ta còn chờ gì nữa, nhanh chóng đến bệnh viện để thôi miên một lần nữa!”
Cô lo lắng nói.
Cô đi mua rau về thấy cửa nhà không đóng nên đẩy vào thì phát hiện tiếng động phòng ngủ.
Khi nghe giọng nói hung bạo như vậy, cô biết người bên trong không phải hiền lành chút nào, mà là nhân cách thứ hai thần kinh đó.
Bạch Thư Hân nghe xong nhẹ nhàng lắc đầu.
Về cơ bản đây là giải pháp tạm thời, không phải là cách chữa vĩnh viễn.
Đối với tâm thần phân liệt, không có nghiên cứu y học nào có thể chỉ ra rằng anh ta sẽ không bao giờ xuất hiện nữa sau khi thôi miên thành công.
Lần này là ví dụ chuẩn nhất nhất, anh ta vẫn sẽ xuất hiện!
Anh ta vẫn sẽ xuất hiện để trả thù cả sau này, và nếu vì làm điều này, anh ta sẽ không đưa ra quyết định vào ngày hôm nay.
“Hôm nay không ăn lẩu, cậu về trước đi, chuyện này cứ việc giữ bí mật cho tớ, tớ sẽ xử lý”
“Anh ta rất kinh khủng, một cô gái như cậu thì xử lý thế nào? Để tớ gọi Cố Gia Huy…
“Không, hồi đó là tớ có lỗi với anh ta, tớ thừa nhận điều đó. Minh Tâm, tớ xin cậu, để tớ xử lý chuyện này, đừng nói cho Cố Gia Huy, được không?”
Cô ấy hạ mình và dùng từ “xin”, trông thật tha thiết.
Bạch Thư Hân rất ít khi xin ai. Cô ngây người một lúc, đến miệng cũng không nói được lời nào, cuối cùng cứng ngắc gật đầu. dép.
Cô không biết làm gì khác ngoài quay “Nếu … cậu gặp rắc rối thì sao?”
“Tớ sẽ không gặp rắc rối gì, tin tớ đi?”
“Tớ không tin, tớ không dám lấy tính mạng cậu ra làm trò đùa. Nếu như cậu xảy ra chuyện gì, tớ sẽ tự trách bản thân, cảm thấy có lỗi cả đời.”
Hứa Minh Tâm buồn bã nói.
Bạch Thư Hân ôm cô nói: “Tớ sẽ không sao, tớ cam đoan với cậu. Tớ cũng có thể xử lý được. Tớ có gậy điện giật, bình xịt cay, súng bắn đạn keo. Những thứ này là đồ phòng thân, cậu yên tâm đi nhé? ”
Khi nghe những lời này, Hứa Minh Tâm vẫn lắc đầu, không thấy chút an toàn nào. Nhân cách thứ hai này quả thật là một quả bom hẹn giờ.
“Cậu không có sự lựa chọn đâu!”
Bạch Thư Hân bất lực nói, trực tiếp kéo cô ra khỏi phòng, nhốt cô ở bên ngoài.
“Cậu không được phép nói với Cố Gia Huy về điều này, nếu không tớ sẽ tức giận. Hãy trở về đi Minh Tâm, rồi tớ sẽ báo lại an toàn với cậu.”
Hứa Minh Tâm đứng ở cửa, không dám nói với Cố Gia Huy cũng không rời đi.
Nếu thực sự bên trong xảy ra chuyện gì, cô có thể gọi ngay quản lý tầng dưới để giúp cô ấy.
Cô ngồi xổm trên mặt đất và im lặng chờ đợi.
Bạch Thư Hân tuy có những thứ đó để tự vệ, nhưng cô ấy chưa từng dùng qua.
Cô ấy tìm thấy sợi dây và trói anh ta vào ghế.
Cô ấy không biết lần này là Ôn Mạc Ngôn hay nhân cách thứ hai tỉnh lại.
Cô ấy hất một cốc nước lạnh, Ôn Mạc Ngôn tỉnh lại, ánh mắt mờ mịt trong chốc lát nhìn thấy Bạch Thư Hân, anh ta kinh ngạc nhíu mày: “Thư Hân? Anh…làm sao lại ở đây? Anh trở lại khi nào?”
Cô lo lắng nói.
Cô đi mua rau về thấy cửa nhà không đóng nên đẩy vào thì phát hiện tiếng động phòng ngủ.
Khi nghe giọng nói hung bạo như vậy, cô biết người bên trong không phải hiền lành chút nào, mà là nhân cách thứ hai thần kinh đó.
Bạch Thư Hân nghe xong nhẹ nhàng lắc đầu.
Về cơ bản đây là giải pháp tạm thời, không phải là cách chữa vĩnh viễn.
Đối với tâm thần phân liệt, không có nghiên cứu y học nào có thể chỉ ra rằng anh ta sẽ không bao giờ xuất hiện nữa sau khi thôi miên thành công.
Lần này là ví dụ chuẩn nhất nhất, anh ta vẫn sẽ xuất hiện!
Anh ta vẫn sẽ xuất hiện để trả thù cả sau này, và nếu vì làm điều này, anh ta sẽ không đưa ra quyết định vào ngày hôm nay.
“Hôm nay không ăn lẩu, cậu về trước đi, chuyện này cứ việc giữ bí mật cho tớ, tớ sẽ xử lý”
“Anh ta rất kinh khủng, một cô gái như cậu thì xử lý thế nào? Để tớ gọi Cố Gia Huy…
“Không, hồi đó là tớ có lỗi với anh ta, tớ thừa nhận điều đó. Minh Tâm, tớ xin cậu, để tớ xử lý chuyện này, đừng nói cho Cố Gia Huy, được không?”
Cô ấy hạ mình và dùng từ “xin”, trông thật tha thiết.
Bạch Thư Hân rất ít khi xin ai. Cô ngây người một lúc, đến miệng cũng không nói được lời nào, cuối cùng cứng ngắc gật đầu. dép.
Cô không biết làm gì khác ngoài quay “Nếu … cậu gặp rắc rối thì sao?”
“Tớ sẽ không gặp rắc rối gì, tin tớ đi?”
“Tớ không tin, tớ không dám lấy tính mạng cậu ra làm trò đùa. Nếu như cậu xảy ra chuyện gì, tớ sẽ tự trách bản thân, cảm thấy có lỗi cả đời.”
Hứa Minh Tâm buồn bã nói.
Bạch Thư Hân ôm cô nói: “Tớ sẽ không sao, tớ cam đoan với cậu. Tớ cũng có thể xử lý được. Tớ có gậy điện giật, bình xịt cay, súng bắn đạn keo. Những thứ này là đồ phòng thân, cậu yên tâm đi nhé? ”
Khi nghe những lời này, Hứa Minh Tâm vẫn lắc đầu, không thấy chút an toàn nào. Nhân cách thứ hai này quả thật là một quả bom hẹn giờ.
“Cậu không có sự lựa chọn đâu!”
Bạch Thư Hân bất lực nói, trực tiếp kéo cô ra khỏi phòng, nhốt cô ở bên ngoài.
“Cậu không được phép nói với Cố Gia Huy về điều này, nếu không tớ sẽ tức giận. Hãy trở về đi Minh Tâm, rồi tớ sẽ báo lại an toàn với cậu.”
Hứa Minh Tâm đứng ở cửa, không dám nói với Cố Gia Huy cũng không rời đi.
Nếu thực sự bên trong xảy ra chuyện gì, cô có thể gọi ngay quản lý tầng dưới để giúp cô ấy.
Cô ngồi xổm trên mặt đất và im lặng chờ đợi.
Bạch Thư Hân tuy có những thứ đó để tự vệ, nhưng cô ấy chưa từng dùng qua.
Cô ấy tìm thấy sợi dây và trói anh ta vào ghế.
Cô ấy không biết lần này là Ôn Mạc Ngôn hay nhân cách thứ hai tỉnh lại.
Cô ấy hất một cốc nước lạnh, Ôn Mạc Ngôn tỉnh lại, ánh mắt mờ mịt trong chốc lát nhìn thấy Bạch Thư Hân, anh ta kinh ngạc nhíu mày: “Thư Hân? Anh…làm sao lại ở đây? Anh trở lại khi nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.