Chương 1425
Nhị Tỷ
02/09/2022
“Liên quan gì đến anh?” Hứa Minh Tâm bực bội nói.
Chuyện riêng tư như thế mà cũng hỏi, không có chút tế nhị nào cả.
Mặt cô đỏ ửng lên nên cô với uống một ngụm nước ép để bình tĩnh lại.
Mặt cô đỏ ửng lên nên cô với uống một ngụm nước ép để bình tĩnh lại. Cô không biết nói dối nên Phó Minh Tước chi nhìn sơ qua thì đã hiểu, khỏe miệng anh ta nở nụ cười đầy ăn ý.
Anh ta không ngờ hai người họ ở bên nhau lâu như vậy rồi mà Cố Gia Huy lại có thể kiểm chế được đến bây giờ.
Xem ra vị trí của Hứa Minh Tâm trong lòng anh thật sự không gì có thể so bì được.
“Phải rồi, chắc anh không phải chỉ vì một món quà mà ăn mặc thành như thế này đấy chứ?”
“Nhận được nhiệm vụ phải giết một người.”
Phó Minh Tước vừa nói vừa cười.
Hứa Minh Tâm nghe anh ta nói ra những lời đó một cách vô cùng nhẹ nhàng thì thấy lạnh người.
Giết một người…
Một mạng người mà nói như chuyện đơn giản vậy
Phó Minh Tước…”
Cô đọc tên của anh ta với giọng run run.
“Anh có từng nghe đến tích đức chưa? Anh không sợ gặp báo ứng sao? Nếu anh không quan tâm, vậy còn Minh Diệp thì sao? Anh có từng nghĩ Minh Diệp trở thành bộ dạng như bây giờ có khả năng là do tội ác sao? của anh quá nặng không?”
Cô gấp gáp nói.
Phó Minh Tước nghe vậy thì lạnh lùng nhếch máy
Anh ta nhìn cô bằng một ánh mắt vô cùng phức tạp, một cái nhìn khác lạ thoáng qua trong mắt anh tà khiến tim cô run lên cầm cập.
Ánh mắt đó mơ hồ khó hiểu, như những con sóng ngầm đang cuộn trào.
“Nếu như tôi không hoàn thành nhiệm vụ thì đời này tôi sẽ rơi vào địa ngục không đáy, mãi mãi không cách nào gặp lại được người mà tôi yêu thương nhất.
“Rốt cuộc anh muốn giết ai?”
“Bí mật “
“Tôi không tin người anh yêu thương có thể chấp nhận để anh làm những chuyện như thế này!” Cô nói với vẻ hơi kích động.
Phó Minh Tước nghe thấy vậy thì khẽ trầm ngâm, ánh mắt trở nên nặng nề, dường như anh ta đang suy ngẫm về việc gì đó.
“Cô ấy và cô rất giống nhau, rất lương thiện, nhưng người lương thiện thường không có kết cục tốt
“Là Vợ của anh hả?”
Hứa Minh Tâm, đừng quá lương thiện, nếu không cô sẽ bị cái thế giới này nuốt chứng, cuối cùng đến xương cốt cũng không còn. Hôm nay tôi có thể để các người được tận hưởng buổi lễ trọn vẹn nhưng sẽ CÓ một ngày, tôi sẽ giết người đó.”
Phó Minh Tước uống cạn rượu trong ly.
Sau đó thì đứng dậy định rời đi.
Anh ta vừa đứng lên thì đã có sự khác biệt rõ ràng về chiều cao so với Hứa Minh Tâm khi đang ngồi.
Chuyện riêng tư như thế mà cũng hỏi, không có chút tế nhị nào cả.
Mặt cô đỏ ửng lên nên cô với uống một ngụm nước ép để bình tĩnh lại.
Mặt cô đỏ ửng lên nên cô với uống một ngụm nước ép để bình tĩnh lại. Cô không biết nói dối nên Phó Minh Tước chi nhìn sơ qua thì đã hiểu, khỏe miệng anh ta nở nụ cười đầy ăn ý.
Anh ta không ngờ hai người họ ở bên nhau lâu như vậy rồi mà Cố Gia Huy lại có thể kiểm chế được đến bây giờ.
Xem ra vị trí của Hứa Minh Tâm trong lòng anh thật sự không gì có thể so bì được.
“Phải rồi, chắc anh không phải chỉ vì một món quà mà ăn mặc thành như thế này đấy chứ?”
“Nhận được nhiệm vụ phải giết một người.”
Phó Minh Tước vừa nói vừa cười.
Hứa Minh Tâm nghe anh ta nói ra những lời đó một cách vô cùng nhẹ nhàng thì thấy lạnh người.
Giết một người…
Một mạng người mà nói như chuyện đơn giản vậy
Phó Minh Tước…”
Cô đọc tên của anh ta với giọng run run.
“Anh có từng nghe đến tích đức chưa? Anh không sợ gặp báo ứng sao? Nếu anh không quan tâm, vậy còn Minh Diệp thì sao? Anh có từng nghĩ Minh Diệp trở thành bộ dạng như bây giờ có khả năng là do tội ác sao? của anh quá nặng không?”
Cô gấp gáp nói.
Phó Minh Tước nghe vậy thì lạnh lùng nhếch máy
Anh ta nhìn cô bằng một ánh mắt vô cùng phức tạp, một cái nhìn khác lạ thoáng qua trong mắt anh tà khiến tim cô run lên cầm cập.
Ánh mắt đó mơ hồ khó hiểu, như những con sóng ngầm đang cuộn trào.
“Nếu như tôi không hoàn thành nhiệm vụ thì đời này tôi sẽ rơi vào địa ngục không đáy, mãi mãi không cách nào gặp lại được người mà tôi yêu thương nhất.
“Rốt cuộc anh muốn giết ai?”
“Bí mật “
“Tôi không tin người anh yêu thương có thể chấp nhận để anh làm những chuyện như thế này!” Cô nói với vẻ hơi kích động.
Phó Minh Tước nghe thấy vậy thì khẽ trầm ngâm, ánh mắt trở nên nặng nề, dường như anh ta đang suy ngẫm về việc gì đó.
“Cô ấy và cô rất giống nhau, rất lương thiện, nhưng người lương thiện thường không có kết cục tốt
“Là Vợ của anh hả?”
Hứa Minh Tâm, đừng quá lương thiện, nếu không cô sẽ bị cái thế giới này nuốt chứng, cuối cùng đến xương cốt cũng không còn. Hôm nay tôi có thể để các người được tận hưởng buổi lễ trọn vẹn nhưng sẽ CÓ một ngày, tôi sẽ giết người đó.”
Phó Minh Tước uống cạn rượu trong ly.
Sau đó thì đứng dậy định rời đi.
Anh ta vừa đứng lên thì đã có sự khác biệt rõ ràng về chiều cao so với Hứa Minh Tâm khi đang ngồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.