Chương 1496
Nhị Tỷ
16/09/2022
“Tôi năm nay hai mươi ba tuổi, chúng ta đã quen biết nhau hơn một năm”
Năm nay cô hai mươi ba? Làm sao có thể.
Nhìn cô rõ ràng còn trẻ hơn tôi”
Hai mắt Hứa Minh Tâm trợn tròn, trong mắt †oàn vẻ không tin.
Diên nở một nụ cười chua xót.
“Cho nên, tôi là một kẻ quái dị phải không?”
Nhìn thấy vẻ mặt cô đơn của cậu ấy, trái tim Hứa Minh Tâm chùng xuống, như bị kim đâm vào, vô cùng đau đớn.
Cô vần luôn cho rắng Diên nhỏ hơn mình Quen biết với nhau lâu như vậy, bây giờ mới biết được vì bị bệnh mà cơ thể cậu ấy mới trở nên như vậy Cô là kiểu bạn bè gì đây?
“Không phải, cho dù cô là kẻ quái dị, cũng là kẻ quái dị tốt nhất. Hai mươi ba tuổi thì làm sao, cô không biết có bao nhiêu người mong trẻ mãi ở tuổi mười tám đâu”
“Cô không nghĩ tôi rất đáng sợ sao? Tôi đã sống được hai mươi ba năm, nhưng bộ dáng thì mãi chỉ có thế dừng lại ở năm mười lắm, mười sáu tuổi”
“Đây cũng đâu phải chuyện cô có thể quyết định được. Tôi biết trong lòng cô nhất định cũng rất khó chịu. Vậy cô… Cô cũng không còn nhỏ, vậy có từng yêu đương chưa?”
Cậu ấy nhẹ nhàng lắc đầu.
“Có chàng trai nào theo đuổi cô không?”
“Tôi rất ít khi ra ngoài, cũng không tiếp xúc với nhiều người lắm. Thực ra mẹ tôi cũng lựa chọn cho tôi mấy người. Nhưng tôi nghĩ, với hoàn cảnh của mình, liệu có ai sẽ bằng lòng lấy tôi chứ?”
“Nếu tôi là con trai, tôi nhất định sẽ lấy cô. Cô đẹp như vậy, mỗi ngày nhìn thấy đã đủ khiến cho tâm trạng tràn đầy năng lượng rồi Cô mỉm cười nói.
“Vậy… Nếu tôi là đàn ông thì sao? Cô có băng lòng lấy tôi không?”
Cậu ấy nằm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của cô, viết từng nét một rõ ràng.
Lòng bàn tay cô bị chạm vào hơi ngứa, như là có lông vũ quét qua Đọc hết những dòng chữ, cô sửng sốt trong giây lát, nhưng không phản ứng lại.
Cô chưa bao giờ nghĩ đến giả thiết này.
Diên là một người đàn ông? Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thật sự không thể tưởng tượng được một người con trai lại có thể thanh tú và xinh đẹp đến vậy.
Nhưng mà cậu ấy đã hỏi thì cô cũng nên thật lòng đáp lại.
“Tôi không thể đồng ý được, bởi vì tôi đã có chồng chưa cưới rồi”
Diên nghe thấy như vậy, trái tim khẽ nhói lên Hỏi những điều vô nghĩa này đế làm gì chứ?
Có thế thay đối được gì sao?
Cậu ấy làm ra vẻ đầy cô đơn, sau đó xoa xoa đầu cô, dẫn cô ra hoa viên đi dạo.
Ra khỏi cửa lớn, đi đến vườn hoa bên ngoài.
Phóng tâm mắt ra ngoài, tất cả đều là công trình kiến trúc theo phong cách Gothic.
Công trình lớn nhất là đại sảnh. Chỉ khi nào gia đình họp mặt, hoặc là diễn ra sự kiện trọng đại thì mới có thể tập hợp mọi người lại “Lance là anh cả, sống ở tòa nhà chính gần nhất kia. Tiếp theo là anh trai của tôi Josh, đăng sau mới là của Lucia và tôi. Kettering đã có thời kì huy hoàng từ lâu về trước, mới tích lũy đư ợc sản nghiệp như bây giờ. Nhưng kỳ thực trong nhà đấu đá vô cùng căng thẳng. Anh cả và anh hai đều tranh giành quyền thừa kế, người nào có năng lực thì mới có thể gánh vác”
Năm nay cô hai mươi ba? Làm sao có thể.
Nhìn cô rõ ràng còn trẻ hơn tôi”
Hai mắt Hứa Minh Tâm trợn tròn, trong mắt †oàn vẻ không tin.
Diên nở một nụ cười chua xót.
“Cho nên, tôi là một kẻ quái dị phải không?”
Nhìn thấy vẻ mặt cô đơn của cậu ấy, trái tim Hứa Minh Tâm chùng xuống, như bị kim đâm vào, vô cùng đau đớn.
Cô vần luôn cho rắng Diên nhỏ hơn mình Quen biết với nhau lâu như vậy, bây giờ mới biết được vì bị bệnh mà cơ thể cậu ấy mới trở nên như vậy Cô là kiểu bạn bè gì đây?
“Không phải, cho dù cô là kẻ quái dị, cũng là kẻ quái dị tốt nhất. Hai mươi ba tuổi thì làm sao, cô không biết có bao nhiêu người mong trẻ mãi ở tuổi mười tám đâu”
“Cô không nghĩ tôi rất đáng sợ sao? Tôi đã sống được hai mươi ba năm, nhưng bộ dáng thì mãi chỉ có thế dừng lại ở năm mười lắm, mười sáu tuổi”
“Đây cũng đâu phải chuyện cô có thể quyết định được. Tôi biết trong lòng cô nhất định cũng rất khó chịu. Vậy cô… Cô cũng không còn nhỏ, vậy có từng yêu đương chưa?”
Cậu ấy nhẹ nhàng lắc đầu.
“Có chàng trai nào theo đuổi cô không?”
“Tôi rất ít khi ra ngoài, cũng không tiếp xúc với nhiều người lắm. Thực ra mẹ tôi cũng lựa chọn cho tôi mấy người. Nhưng tôi nghĩ, với hoàn cảnh của mình, liệu có ai sẽ bằng lòng lấy tôi chứ?”
“Nếu tôi là con trai, tôi nhất định sẽ lấy cô. Cô đẹp như vậy, mỗi ngày nhìn thấy đã đủ khiến cho tâm trạng tràn đầy năng lượng rồi Cô mỉm cười nói.
“Vậy… Nếu tôi là đàn ông thì sao? Cô có băng lòng lấy tôi không?”
Cậu ấy nằm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của cô, viết từng nét một rõ ràng.
Lòng bàn tay cô bị chạm vào hơi ngứa, như là có lông vũ quét qua Đọc hết những dòng chữ, cô sửng sốt trong giây lát, nhưng không phản ứng lại.
Cô chưa bao giờ nghĩ đến giả thiết này.
Diên là một người đàn ông? Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thật sự không thể tưởng tượng được một người con trai lại có thể thanh tú và xinh đẹp đến vậy.
Nhưng mà cậu ấy đã hỏi thì cô cũng nên thật lòng đáp lại.
“Tôi không thể đồng ý được, bởi vì tôi đã có chồng chưa cưới rồi”
Diên nghe thấy như vậy, trái tim khẽ nhói lên Hỏi những điều vô nghĩa này đế làm gì chứ?
Có thế thay đối được gì sao?
Cậu ấy làm ra vẻ đầy cô đơn, sau đó xoa xoa đầu cô, dẫn cô ra hoa viên đi dạo.
Ra khỏi cửa lớn, đi đến vườn hoa bên ngoài.
Phóng tâm mắt ra ngoài, tất cả đều là công trình kiến trúc theo phong cách Gothic.
Công trình lớn nhất là đại sảnh. Chỉ khi nào gia đình họp mặt, hoặc là diễn ra sự kiện trọng đại thì mới có thể tập hợp mọi người lại “Lance là anh cả, sống ở tòa nhà chính gần nhất kia. Tiếp theo là anh trai của tôi Josh, đăng sau mới là của Lucia và tôi. Kettering đã có thời kì huy hoàng từ lâu về trước, mới tích lũy đư ợc sản nghiệp như bây giờ. Nhưng kỳ thực trong nhà đấu đá vô cùng căng thẳng. Anh cả và anh hai đều tranh giành quyền thừa kế, người nào có năng lực thì mới có thể gánh vác”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.