Chương 1963
Nhị Tỷ
18/01/2023
“Anh đáng giá cao bản thân quá rồi”
“Aiz, chẳng có dáng vẻ em trai gì hết, tốt xấu gì thì tôi cũng là anh của anh đó.”
“Khoan đã? Hai người có quan hệ gì cơ?”
Hứa Minh Tâm đứng cạnh nghe mà quay mòng mòng.
“Bố anh ta anh ruột của mẹ anh, anh ta là anh họ của anh”
“Anh rể em là anh họ anh?”
“Anh ta là anh rể em?”
Lúc này Hứa Minh Tâm mới nhớ ra, hình như cô chưa nói cho Cố Gia Huy biết quan hệ giữa cô và Phó Minh Tước.
Cô đành nói rõ hết ra.
Không ngờ các cô và Phó Minh Tước lại có quan hệ sâu xa thế này, chỗ nào cũng gặp phải người nhà họ Cố.
Chẳng trách Dao Dao và Cố Cố lại có thể làm phẫu thuật cho nhau được, hóa ra là vì di truyền cùng dòng họ.
Đương nhiên chuyện đó cũng có ngoại lệ, Phó Minh Tước vẫn khỏe mạnh, trái tim bình thường đây này.
Điều này cho cô hy vọng, cô cũng có thể sinh ra một cục cưng khỏe mạnh.
“Anh tới đây làm gì?” Hứa Minh Tâm tò mò hỏi.
“kiểm tra kết quả rèn luyện, tiện thể nói cảm ơn”
“Tôi đã chuẩn bị một món quà cho cô, về nhà nhớ xem”
Anh ta nở nụ cười dịu dàng, sờ đầu cô.
Nhưng nụ cười này có gì đó hàm ý sâu xa.
Phó Minh Tước không ở lại đó quá lâu, anh ta đi rồi.
Trước khi đi, anh ta nói với Cố Gia Huy một câi “Hai người đừng đi đăng ký nữa, một khi đăng ký xong xuôi thì tên cô ấy sẽ xuất hiện trên hộ khẩu nhà họ Cố, cũng sẽ xuất hiện trên danh sách những cái tên phải chết của tôi. Tôi sẽ ra tay thật đấy!”
Lời của anh ta nhẹ nhàng như gió thổi mây trôi, cứ như đang nói chuyện không hề quan trọng vậy.
Nhà họ Cố nhiều người như vậy, nhưng dường như anh ta chẳng đặt vào mắt.
Chẳng ai muốn bị một tên sát thủ nhớ đến cả, không biết khi nào đối phương sẽ ra tay, sẽ dẫn theo người nào, trong trường hợp nào.
Kiểu suy đoán, ngờ vực ấy chỉ khiến người 1a lo lắng, thấp thỏm đề phòng hơn mà thôi Cố Gia Huy híp mắt lại, nhìn bóng lưng anh ta rời đi, lặng lẽ siết chặt tay lại.
Đã như vậy thì chỉ có thể đánh đòn phủ đầu thôi!
Hai người về đến nhà, người giúp việc nói có người giao một hộp quà tới.
Bọn họ sẽ có nguy hiểm gì đó nên không dám mở ra, vẫn để im ở cửa.
Hứa Minh Tâm lại chẳng sợ, cô không biết Phó Minh Tước đối xử với người khác thế nào, cô chỉ biết anh ta chưa từng làm hại cô.
Cô rất tò mò, Phó Minh Tước sẽ tặng gì đây?
Cô mở ra xem, thế mà lại là váy cưới của nữ hoàng.
“Aiz, chẳng có dáng vẻ em trai gì hết, tốt xấu gì thì tôi cũng là anh của anh đó.”
“Khoan đã? Hai người có quan hệ gì cơ?”
Hứa Minh Tâm đứng cạnh nghe mà quay mòng mòng.
“Bố anh ta anh ruột của mẹ anh, anh ta là anh họ của anh”
“Anh rể em là anh họ anh?”
“Anh ta là anh rể em?”
Lúc này Hứa Minh Tâm mới nhớ ra, hình như cô chưa nói cho Cố Gia Huy biết quan hệ giữa cô và Phó Minh Tước.
Cô đành nói rõ hết ra.
Không ngờ các cô và Phó Minh Tước lại có quan hệ sâu xa thế này, chỗ nào cũng gặp phải người nhà họ Cố.
Chẳng trách Dao Dao và Cố Cố lại có thể làm phẫu thuật cho nhau được, hóa ra là vì di truyền cùng dòng họ.
Đương nhiên chuyện đó cũng có ngoại lệ, Phó Minh Tước vẫn khỏe mạnh, trái tim bình thường đây này.
Điều này cho cô hy vọng, cô cũng có thể sinh ra một cục cưng khỏe mạnh.
“Anh tới đây làm gì?” Hứa Minh Tâm tò mò hỏi.
“kiểm tra kết quả rèn luyện, tiện thể nói cảm ơn”
“Tôi đã chuẩn bị một món quà cho cô, về nhà nhớ xem”
Anh ta nở nụ cười dịu dàng, sờ đầu cô.
Nhưng nụ cười này có gì đó hàm ý sâu xa.
Phó Minh Tước không ở lại đó quá lâu, anh ta đi rồi.
Trước khi đi, anh ta nói với Cố Gia Huy một câi “Hai người đừng đi đăng ký nữa, một khi đăng ký xong xuôi thì tên cô ấy sẽ xuất hiện trên hộ khẩu nhà họ Cố, cũng sẽ xuất hiện trên danh sách những cái tên phải chết của tôi. Tôi sẽ ra tay thật đấy!”
Lời của anh ta nhẹ nhàng như gió thổi mây trôi, cứ như đang nói chuyện không hề quan trọng vậy.
Nhà họ Cố nhiều người như vậy, nhưng dường như anh ta chẳng đặt vào mắt.
Chẳng ai muốn bị một tên sát thủ nhớ đến cả, không biết khi nào đối phương sẽ ra tay, sẽ dẫn theo người nào, trong trường hợp nào.
Kiểu suy đoán, ngờ vực ấy chỉ khiến người 1a lo lắng, thấp thỏm đề phòng hơn mà thôi Cố Gia Huy híp mắt lại, nhìn bóng lưng anh ta rời đi, lặng lẽ siết chặt tay lại.
Đã như vậy thì chỉ có thể đánh đòn phủ đầu thôi!
Hai người về đến nhà, người giúp việc nói có người giao một hộp quà tới.
Bọn họ sẽ có nguy hiểm gì đó nên không dám mở ra, vẫn để im ở cửa.
Hứa Minh Tâm lại chẳng sợ, cô không biết Phó Minh Tước đối xử với người khác thế nào, cô chỉ biết anh ta chưa từng làm hại cô.
Cô rất tò mò, Phó Minh Tước sẽ tặng gì đây?
Cô mở ra xem, thế mà lại là váy cưới của nữ hoàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.