Chương 2007
Nhị Tỷ
03/02/2023
“Con biết rồi, bố.
Ông cụ xoay người tới phòng bếp xem xét bữa sáng của cô, vừa đi còn vừa nhắc tới vừa cười ngốc nghếch.
“Úy Như à, con chúng ta rốt cuộc đã hiểu biết, biết sinh con rồi, đây chính là cháu trai của bà..”
“Chờ bé con sinh ra, cho dù tôi lập tức chết đi thì cũng có mặt mũi đi gặp bà”
“Cháu trai… Cháu trai của ông già họ Cố tôi!
Ông cụ lau nước mắt, nước mắt này khiến người ta nhìn mà chua xót vô cùng.
Hứa Minh Tâm nháy mắt cảm thấy đầy tội lỗi.
Nếu như ông cụ biết sự thật, chẳng phải sẽ không vui một phen, ông ấy cũng hơn bảy mươi tuổi rồi, còn có thể chịu đựng sự kích thích như vậy sao?
“Anh xem anh làm chuyện tốt kìa, nếu bố biết tất cả, khẳng định sẽ bị anh chọc tức tới phát điên”
“Xem ra nửa năm này anh phải cố gắng”
Trong lòng Cố Gia Huy có cách đối phó.
Đúng lúc này, ông cụ nghĩ đến gì đó, xoay người lại căn dặn.
“Nhóc thúi, từ giờ trở đi chia phòng ngủ, ba tháng đầu cơ thể phụ nữ mang thai yếu ớt nhất”
Lời này vừa nói ra, hai người nhìn nhau.
“Cố Gia Huy, anh đi chết đi”
Hứa Minh Tâm hung hăng đá một phát qua, Sau đó là chuyện sắp xếp về nước, Cố Gia Huy cưng chiều vợ như vậy, Hứa Minh Tâm mang thai, cũng không che giấu, chiêu cáo thiên hạ, còn hung hăng khoe ân ái một chút Sau đó bọn họ xuất phát về nước, cuối cùng vào ở nhà cũ.
Diễn trò phải diễn toàn bộ, đương nhiên mỗi một bước cũng không thể xảy ra sai lầm.
Hứa Minh Tâm cũng bắt đầu tiến công, cô uống cũng muốn buồn nôn Lúc màn đêm buông xuống, ông cụ bèn gọi Cố Gia Huy vào phòng mình, sợ anh chạy tới dây dưa với Hứa Minh Tâm.
Chuyện này không ngủ thì sao có con.
Hứa Minh Tâm cảm thấy đau đầu vô cùng, không ngủ được, chỉ có thể gửi tin nhản cho Cố Gia Huy.
“Làm sao bây giờ? Làm sao tạo người đây?”
“Em chờ anh, anh nghĩ cách đi ra”
Cố Gia Huy nhìn ông cụ đã ngủ say bên cạnh, từ từ xuống giường, nhẹ nhàng bước xuống đất.
Anh lặng lẽ đi tới căn phòng Hứa Minh Tâm, mấy ngày liên tiếp không ôm cô ngủ, bây giờ đã được như ý nguyện ôm cơ thể mềm mại ấm áp của cô, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
“Đừng dây dưa, tranh thủ thời gian là chuyện chính. Cố Gia Huy, nếu anh không thế khiến em mang thai trong vòng một tháng, em sẽ liều với anh”
Trước kia cô ngại chuyện đó như thế, nhưng bây giờ…
Bất đắc dĩ bị ép Kiên nhãn nhất thời, hạnh phúc cả đời.
“Vợ à, nhưng anh muốn ôm em”
“Làm xong việc rồi ôm”
Cô vị vã bắt đầu cởi quần áo.
Đúng lúc này, đột nhiên có người gõ cửa phòng.
Ông cụ xoay người tới phòng bếp xem xét bữa sáng của cô, vừa đi còn vừa nhắc tới vừa cười ngốc nghếch.
“Úy Như à, con chúng ta rốt cuộc đã hiểu biết, biết sinh con rồi, đây chính là cháu trai của bà..”
“Chờ bé con sinh ra, cho dù tôi lập tức chết đi thì cũng có mặt mũi đi gặp bà”
“Cháu trai… Cháu trai của ông già họ Cố tôi!
Ông cụ lau nước mắt, nước mắt này khiến người ta nhìn mà chua xót vô cùng.
Hứa Minh Tâm nháy mắt cảm thấy đầy tội lỗi.
Nếu như ông cụ biết sự thật, chẳng phải sẽ không vui một phen, ông ấy cũng hơn bảy mươi tuổi rồi, còn có thể chịu đựng sự kích thích như vậy sao?
“Anh xem anh làm chuyện tốt kìa, nếu bố biết tất cả, khẳng định sẽ bị anh chọc tức tới phát điên”
“Xem ra nửa năm này anh phải cố gắng”
Trong lòng Cố Gia Huy có cách đối phó.
Đúng lúc này, ông cụ nghĩ đến gì đó, xoay người lại căn dặn.
“Nhóc thúi, từ giờ trở đi chia phòng ngủ, ba tháng đầu cơ thể phụ nữ mang thai yếu ớt nhất”
Lời này vừa nói ra, hai người nhìn nhau.
“Cố Gia Huy, anh đi chết đi”
Hứa Minh Tâm hung hăng đá một phát qua, Sau đó là chuyện sắp xếp về nước, Cố Gia Huy cưng chiều vợ như vậy, Hứa Minh Tâm mang thai, cũng không che giấu, chiêu cáo thiên hạ, còn hung hăng khoe ân ái một chút Sau đó bọn họ xuất phát về nước, cuối cùng vào ở nhà cũ.
Diễn trò phải diễn toàn bộ, đương nhiên mỗi một bước cũng không thể xảy ra sai lầm.
Hứa Minh Tâm cũng bắt đầu tiến công, cô uống cũng muốn buồn nôn Lúc màn đêm buông xuống, ông cụ bèn gọi Cố Gia Huy vào phòng mình, sợ anh chạy tới dây dưa với Hứa Minh Tâm.
Chuyện này không ngủ thì sao có con.
Hứa Minh Tâm cảm thấy đau đầu vô cùng, không ngủ được, chỉ có thể gửi tin nhản cho Cố Gia Huy.
“Làm sao bây giờ? Làm sao tạo người đây?”
“Em chờ anh, anh nghĩ cách đi ra”
Cố Gia Huy nhìn ông cụ đã ngủ say bên cạnh, từ từ xuống giường, nhẹ nhàng bước xuống đất.
Anh lặng lẽ đi tới căn phòng Hứa Minh Tâm, mấy ngày liên tiếp không ôm cô ngủ, bây giờ đã được như ý nguyện ôm cơ thể mềm mại ấm áp của cô, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
“Đừng dây dưa, tranh thủ thời gian là chuyện chính. Cố Gia Huy, nếu anh không thế khiến em mang thai trong vòng một tháng, em sẽ liều với anh”
Trước kia cô ngại chuyện đó như thế, nhưng bây giờ…
Bất đắc dĩ bị ép Kiên nhãn nhất thời, hạnh phúc cả đời.
“Vợ à, nhưng anh muốn ôm em”
“Làm xong việc rồi ôm”
Cô vị vã bắt đầu cởi quần áo.
Đúng lúc này, đột nhiên có người gõ cửa phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.