Chương 2035
Nhị Tỷ
12/02/2023
Cố Gia Bảo đau lòng mà nói, dùng đôi tay hốc hác lau đi nước mắt cho cô.
“Bố à, anh à”
Cố Yên nhìn những người thân thương nhất của mình, nước mắt như hạt trân châu đứt đoạn rơi xuống.
Ngay từ khi cô còn nhỏ, Cố Gia Bảo đã nói cho cô nghe về thân phận thật sự của mình, ông không hề che giấu hay giấu giếm bất cứ điều gì cả.
Kể từ lúc cô bắt đầu hiểu chuyện, biết về thân phận thật sự của mình, đó cũng là bài học đầu tiên của cô.
Trong cái nhà này, cô chưa từng bao giờ bị phân biệt đối xử cả, người ngoài ai cũng nói rằng kiếp trước cô ấy đã tích được rất nhiều đức, nên kiếp này cô ấy mới có thể làm cô chủ thứ tư của nhà họ Cố.
Cô cũng cảm thấy như vậy, ông trời đã ban cho cô người bố và người anh trai tốt nhất trên đời này.
“Anh hai con và Lueia De Kettering có chuyện nên không thể đến được, thế nên để bọn bố thay nó uống ly rượu mừng này đi. Bây giờ a, con đã là con dâu của nhà người ta rồi Con phải hiếu thảo với người lớn trong nhà đó, phải chăm sóc tốt cho chồng của mình, có biết hay không hả?”
“Bố à, bố đừng nói nữa……..con không muốn gả đi nữa đâu, con muốn về nhà cùng với bố: Cố Yên oaaaa lên một tiếng, liền khóc cả ra rồi, cô ôm chặt lấy Cố Gia Bảo.
Trước đây, trong trí nhớ của cô, dáng người của bố luôn luôn cao to, dũng mãnh, khi ra ngoài càng thêm uy phong gấp bội lần.
Nhưng mà bây giờ, khi mà cô ôm lấy bố mình, cô mới phát hiện ra rằng bố đã già rồi, dáng người cũng đã khom xuống rồi.
Cô còn chưa kịp báo hiếu cho bố thật tốt, vậy mà bây giờ lại phải gả cho nhà người khác rồi.
“Nói bậy bạ cái gì đấy con, gia đình của người ta vẫn còn ở đây đấy, đừng có ngang bướng nữa. Dù sao thì cũng ở cùng một thành phố mà, không có việc gì thì cứ về nhà thăm bố, nhà họ Cố sẽ vĩnh viễn là nhà của con, không chỉ là nhà vợ thôi đâu. Nếu thăng nhóc này đối xử với con không tốt, bố sẽ dạy dỗ cho nó một trận nhớ đời, đừng sợ ly hôn rồi sẽ không kiếm được người tốt hơn. Cố Gia Bảo bố đây muốn kiếm con rể, còn sợ sẽ không kiếm được người tốt hay sao hả?”
đang nói cái gì vậy hả? Ngọc Vy vừa mới kết hôn đây thôi, bố lại nói đến chuyện ly hôn rồi, không thích hợp cho lắm đâu: Cố Gia Huy nhíu chặt mày giận dữ, vội vàng nói “Đúng, đúng, đúng, bố chỉ là muốn con bé đừng có áp lực quá thôi. Được rồi, bọn bố cũng phải trở về rồi, ngày mai là ngày con về nhà chồng, con phải về nhà chuẩn bị cho thật tốt trước đã”
“Bố à…..
Cố Yên khóc không thành tiếng.
“Mau về đi con.”
Cố Gia Bảo nhìn cô thật kỹ, sau đó quyết tâm quay người rời đi trước.
Lệ Nghiêm một tay đỡ lấy cô ấy, nếu không thì cô cũng đã sắp ngã xuống rồi. Cố Gia Huy đưa tay lên xoa đầu cô một cái, nói: “Chúc mừng em nhé, đạt được ước nguyện trở thành bà chủ nhà họ Nguyên rồi, nhưng em vĩnh viễn cũng sẽ là em gái của anh. Bố nói không hề sai, nhà họ Cố là nhà của em, không phải chỉ đơn giản là nhà vợ thôi đâu. Muốn khi nào trở về nhà cũng được, em vân là cô chủ thứ tư của nhà họ Cố”
“Lệ Nghiêm, tôi giao em gái của tôi cho cậu rồi đấy, cậu phải đối xử thật tốt với nó, cậu đã khiến nó phải chịu nhiều đau khổ rồi!”
Anh ta đè thấp mi mắt xuống, nghĩ đến tất cả những gì mà Lệ Nghiêm trước đây đã làm với Ngọc Vy, trong lòng liền nổi lên lửa giận.
Lệ Nghiêm gật đầu: ‘Nếu tôi có một chút chỗ nào đó đối xử không tốt với Ngọc Vy, cứ tùy theo ý anh mà xử lý, tôi tuyệt đối sẽ không có nửa lời oán hận”
“Vậy thì tốt, không cần tiễn nữa đâu, chúng tôi về trước đây”
“Bố à, anh à”
Cố Yên nhìn những người thân thương nhất của mình, nước mắt như hạt trân châu đứt đoạn rơi xuống.
Ngay từ khi cô còn nhỏ, Cố Gia Bảo đã nói cho cô nghe về thân phận thật sự của mình, ông không hề che giấu hay giấu giếm bất cứ điều gì cả.
Kể từ lúc cô bắt đầu hiểu chuyện, biết về thân phận thật sự của mình, đó cũng là bài học đầu tiên của cô.
Trong cái nhà này, cô chưa từng bao giờ bị phân biệt đối xử cả, người ngoài ai cũng nói rằng kiếp trước cô ấy đã tích được rất nhiều đức, nên kiếp này cô ấy mới có thể làm cô chủ thứ tư của nhà họ Cố.
Cô cũng cảm thấy như vậy, ông trời đã ban cho cô người bố và người anh trai tốt nhất trên đời này.
“Anh hai con và Lueia De Kettering có chuyện nên không thể đến được, thế nên để bọn bố thay nó uống ly rượu mừng này đi. Bây giờ a, con đã là con dâu của nhà người ta rồi Con phải hiếu thảo với người lớn trong nhà đó, phải chăm sóc tốt cho chồng của mình, có biết hay không hả?”
“Bố à, bố đừng nói nữa……..con không muốn gả đi nữa đâu, con muốn về nhà cùng với bố: Cố Yên oaaaa lên một tiếng, liền khóc cả ra rồi, cô ôm chặt lấy Cố Gia Bảo.
Trước đây, trong trí nhớ của cô, dáng người của bố luôn luôn cao to, dũng mãnh, khi ra ngoài càng thêm uy phong gấp bội lần.
Nhưng mà bây giờ, khi mà cô ôm lấy bố mình, cô mới phát hiện ra rằng bố đã già rồi, dáng người cũng đã khom xuống rồi.
Cô còn chưa kịp báo hiếu cho bố thật tốt, vậy mà bây giờ lại phải gả cho nhà người khác rồi.
“Nói bậy bạ cái gì đấy con, gia đình của người ta vẫn còn ở đây đấy, đừng có ngang bướng nữa. Dù sao thì cũng ở cùng một thành phố mà, không có việc gì thì cứ về nhà thăm bố, nhà họ Cố sẽ vĩnh viễn là nhà của con, không chỉ là nhà vợ thôi đâu. Nếu thăng nhóc này đối xử với con không tốt, bố sẽ dạy dỗ cho nó một trận nhớ đời, đừng sợ ly hôn rồi sẽ không kiếm được người tốt hơn. Cố Gia Bảo bố đây muốn kiếm con rể, còn sợ sẽ không kiếm được người tốt hay sao hả?”
đang nói cái gì vậy hả? Ngọc Vy vừa mới kết hôn đây thôi, bố lại nói đến chuyện ly hôn rồi, không thích hợp cho lắm đâu: Cố Gia Huy nhíu chặt mày giận dữ, vội vàng nói “Đúng, đúng, đúng, bố chỉ là muốn con bé đừng có áp lực quá thôi. Được rồi, bọn bố cũng phải trở về rồi, ngày mai là ngày con về nhà chồng, con phải về nhà chuẩn bị cho thật tốt trước đã”
“Bố à…..
Cố Yên khóc không thành tiếng.
“Mau về đi con.”
Cố Gia Bảo nhìn cô thật kỹ, sau đó quyết tâm quay người rời đi trước.
Lệ Nghiêm một tay đỡ lấy cô ấy, nếu không thì cô cũng đã sắp ngã xuống rồi. Cố Gia Huy đưa tay lên xoa đầu cô một cái, nói: “Chúc mừng em nhé, đạt được ước nguyện trở thành bà chủ nhà họ Nguyên rồi, nhưng em vĩnh viễn cũng sẽ là em gái của anh. Bố nói không hề sai, nhà họ Cố là nhà của em, không phải chỉ đơn giản là nhà vợ thôi đâu. Muốn khi nào trở về nhà cũng được, em vân là cô chủ thứ tư của nhà họ Cố”
“Lệ Nghiêm, tôi giao em gái của tôi cho cậu rồi đấy, cậu phải đối xử thật tốt với nó, cậu đã khiến nó phải chịu nhiều đau khổ rồi!”
Anh ta đè thấp mi mắt xuống, nghĩ đến tất cả những gì mà Lệ Nghiêm trước đây đã làm với Ngọc Vy, trong lòng liền nổi lên lửa giận.
Lệ Nghiêm gật đầu: ‘Nếu tôi có một chút chỗ nào đó đối xử không tốt với Ngọc Vy, cứ tùy theo ý anh mà xử lý, tôi tuyệt đối sẽ không có nửa lời oán hận”
“Vậy thì tốt, không cần tiễn nữa đâu, chúng tôi về trước đây”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.