Chương 2062
Nhị Tỷ
22/02/2023
Trong lòng cô ta vô cùng bất mãn, thời lượng bốn mươi phút của tiết học, ánh mắt cô ta vẫn luôn lén lút ngắm nhìn đánh giá người đàn ông bên cạnh.
Cuối cùng đợi đến khi tan lớp, thấy vừa nói hết giờ, Hứa Minh Tâm lập tức tỉnh dậy, ngay cả cô cũng không hiểu được.
Có thể… Do bệnh chung.
Cô xoa xoa đôi mắt buồn ngủ, phát hiện mọi người đều đứng dậy hoạt động cơ thể, mới biết là đã tan học rồi.
Cô vỗ nhẹ sau ót: “Tiêu rồi, một tiết học mấy triệu, tiêu trắng rồi”
“Anh đã ghi nhớ lại rồi, có một số bữa ăn dinh dưỡng, còn nữa vận động trước khi ngủ, tôi nay anh bổ cặp cho em”“
“Còn mày là dẫn anh đi cùng.”
Hứa Minh Tâm thở phào nhẹ nhõm.
Cô đứng dậy, cảm giác cổ rất mỏi.
Dù sao ngủ một tư thế quá lâu, cổ đương nhiên thấy không thoải mái.
Cố Gia Huy thấy vậy, giúp cô nắn bóp cổ và bả vai nói: “Lần sau mang cho em một cái gối ngủ hay thảm gì đó, tránh em bị trặc cổ hay gì đó.”
“Em ngủ gục, sao anh không gọi em dậy?”
“Buổi tối em ngủ không ngủ, bàn ngày không bổ sung giấc ngủ, há chẳng phải khiến mệt chết sao?”
“Em có thể ngủ bù vào những giờ khác…”
“Em một khi lên là buồn ngủ, thời gian khác giống như con gà nhảy nhót vậy, còn mong em ngủ sao?”
Cố Gia Huy quá hiểu vợ của mình, vừa nói là chung tim cô.
Hứa Minh Tâm nhất thời xấu hổ, ngượng ngùng hận không thể tìm cái lỗ để chui xuống.
“Cái đó, chị Linh, rớt chô cô một ly nước nóng.”
Hứa Minh Tâm nghe thấy tiếng này, ngẩng mi mắt lên nhìn, cô gái thanh tú trang điểm nhẹ nhàng, nhìn cũng xinh, lúc này tự cười ngọt ngào với chính mình, người tốt không đến, người đến không tốt, có gì đó gian trá!
Hứa Minh Tâm ngồi dậy, nói: “Em gái nhỏ, tôi biết cô sao?”
“Tôi chính là streamer đã gặp chị một lần trước đây nhưng chị không chú ý. Chị không biết tôi nhưng tôi biết chị, chị là mợ chủ nhà họ Cố nhai Tôi gọi là Trần Minh Ngọc, rất hân hạnh được biết chị”
“Ồ? Thật sao?”
Khóe miệng cô nở nụ cười nhàn nhạt rồi nằm chặt tay lại.
Sau đó rút tay về, ôm thâm xoa xoa tay.
Khá lắm, cô ta nói cô ta là Con Tôm Nhỏ rồi, sao còn đưa cô ta lên đây.
Đây rõ ràng là đang nhắc nhở Hứa Minh Tâm xuất thân của cô không tốt, trước kia không có ai hỏi thăm, bây giờ nến không phải nhờ Cố Gia Huy thì cũng không biết đang ở chỗ nào.
Giết người không dao, được.
Dùng võ mồm, cô không làm được, cô cũng lười phí lời với người như thế.
“Cảm ơn nước của cô, nhưng tôi không thích uống cái này, thân ái à, tôi muốn uống sữa bò nóng”
“Vậy em ở đây chờ anh, anh đi mua cho em, em còn muốn ăn gì không? Mua hoa quả ướp lạnh cho em nha, bổ sung dinh dưỡng một chút”
Cuối cùng đợi đến khi tan lớp, thấy vừa nói hết giờ, Hứa Minh Tâm lập tức tỉnh dậy, ngay cả cô cũng không hiểu được.
Có thể… Do bệnh chung.
Cô xoa xoa đôi mắt buồn ngủ, phát hiện mọi người đều đứng dậy hoạt động cơ thể, mới biết là đã tan học rồi.
Cô vỗ nhẹ sau ót: “Tiêu rồi, một tiết học mấy triệu, tiêu trắng rồi”
“Anh đã ghi nhớ lại rồi, có một số bữa ăn dinh dưỡng, còn nữa vận động trước khi ngủ, tôi nay anh bổ cặp cho em”“
“Còn mày là dẫn anh đi cùng.”
Hứa Minh Tâm thở phào nhẹ nhõm.
Cô đứng dậy, cảm giác cổ rất mỏi.
Dù sao ngủ một tư thế quá lâu, cổ đương nhiên thấy không thoải mái.
Cố Gia Huy thấy vậy, giúp cô nắn bóp cổ và bả vai nói: “Lần sau mang cho em một cái gối ngủ hay thảm gì đó, tránh em bị trặc cổ hay gì đó.”
“Em ngủ gục, sao anh không gọi em dậy?”
“Buổi tối em ngủ không ngủ, bàn ngày không bổ sung giấc ngủ, há chẳng phải khiến mệt chết sao?”
“Em có thể ngủ bù vào những giờ khác…”
“Em một khi lên là buồn ngủ, thời gian khác giống như con gà nhảy nhót vậy, còn mong em ngủ sao?”
Cố Gia Huy quá hiểu vợ của mình, vừa nói là chung tim cô.
Hứa Minh Tâm nhất thời xấu hổ, ngượng ngùng hận không thể tìm cái lỗ để chui xuống.
“Cái đó, chị Linh, rớt chô cô một ly nước nóng.”
Hứa Minh Tâm nghe thấy tiếng này, ngẩng mi mắt lên nhìn, cô gái thanh tú trang điểm nhẹ nhàng, nhìn cũng xinh, lúc này tự cười ngọt ngào với chính mình, người tốt không đến, người đến không tốt, có gì đó gian trá!
Hứa Minh Tâm ngồi dậy, nói: “Em gái nhỏ, tôi biết cô sao?”
“Tôi chính là streamer đã gặp chị một lần trước đây nhưng chị không chú ý. Chị không biết tôi nhưng tôi biết chị, chị là mợ chủ nhà họ Cố nhai Tôi gọi là Trần Minh Ngọc, rất hân hạnh được biết chị”
“Ồ? Thật sao?”
Khóe miệng cô nở nụ cười nhàn nhạt rồi nằm chặt tay lại.
Sau đó rút tay về, ôm thâm xoa xoa tay.
Khá lắm, cô ta nói cô ta là Con Tôm Nhỏ rồi, sao còn đưa cô ta lên đây.
Đây rõ ràng là đang nhắc nhở Hứa Minh Tâm xuất thân của cô không tốt, trước kia không có ai hỏi thăm, bây giờ nến không phải nhờ Cố Gia Huy thì cũng không biết đang ở chỗ nào.
Giết người không dao, được.
Dùng võ mồm, cô không làm được, cô cũng lười phí lời với người như thế.
“Cảm ơn nước của cô, nhưng tôi không thích uống cái này, thân ái à, tôi muốn uống sữa bò nóng”
“Vậy em ở đây chờ anh, anh đi mua cho em, em còn muốn ăn gì không? Mua hoa quả ướp lạnh cho em nha, bổ sung dinh dưỡng một chút”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.