Chương 2103
Nhị Tỷ
07/03/2023
“Tôi có thể tìm người chăm sóc cho anh! Anh giàu hơn tôi, anh còn bốc lột tôi?”
“Là một người phạm tội, phiền cô có ý thức chuộc t‹ Anh thờ ơ nói, thấy dáng vẻ Bạch Thư Hân suýt chút nữa tức nước vỡ bờ, anh cố nén cười.
Trước đây đều là cô gắt gỏng với mình, mỗi ngày đều giống như vợ bé bị ức hiếp.
Bây giờ… cũng có thể thay đổi vai trò.
Cảm giác này… cũng không tệ.
Bạch Thư Hân âm thầm nghiến răng nghiến lợi, trong xe yên tĩnh, âm thanh nghiến răng cực kỳ giòn giã.
Nếu không theo chỉ dẫn của bác sĩ dặn dò rõ ràng mồn một bên tai, cô thực sự muốn một cước đá bay anh.
“Được, xem như anh lợi hại, anh ngủ trên giường, tôi ngủ trên sô phat”
Cô lái xe trở về, việc đầu tiên là đánh một văn bản tài liệu ném trước mặt anh.
“Cái này là cái gì?”
“Hợp đồng có thời hạn ba tháng. Khi đã đến thời hạn, chúng ta sẽ không nợ gì nhau, nếu anh còn đem những chuyện trước đây để kiếm chuyện, thì đừng trách tôi trở mặt vô tình.
Tôi nợ tình cảm, tôi sẽ trả. Anh nhận được rồi, cũng nên dừng ở đây”
“Sau ba tháng, chúng ta sẽ như thế nào?”
Anh nhướng mắt, giọng nói trâm thấp khàn khàn, ánh mắt u tịch.
Bạch Thư Hân đối đầu với ánh mắt của anh, giống như một vũng đầm sâu, không thấy đáy.
Cô siết chặt nằm đấm, mu bàn tay nổi lên gân xanh, khớp xương hiện lên rõ ràng, có thể thấy cô dùng sức đến cỡ nào.
Cô đã lấy hết tất cả can đảm của mình, nói ra từng chữ.
“Ba tháng sau, anh đi con đường sáng lạng của anh, còn tôi sẽ đi trên con đường gian nan của mình. Gặp nhau cũng đừng chào, coi như là người dưng mà thôi. Sau này chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Chúng ta… Mỗi người sống một cuộc sống bình yên, không ai nợ gì ai. “
Nước sông không phạm nước giếng, mỗi người sống một cuộc sống bình yên…
Nói rất hay, rất dễ dàng.
Ôn Mạc Ngôn mím đôi môi mỏng, khí lạnh thấu xương toả ra khắp người.
Bạch Thư Hân hít thở một cách gấp gáp, sợ anh sẽ bộc phát ngay lập tức.
Sau khi nhân cách thứ hai của anh xuất hiện, cảm xúc luôn rất không ổn định, cũng khó kiểm soát.
Nhưng anh không làm gì cả, thật lâu mới mở miệng.
“Bạch Thư Hân, nhân cách thứ hai đã lâu không xuất hiện”
“Cái gì?” Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.
Sao mà đang yên đang lạnh lại kéo đến nhân cách thứ hai?
“Cô với anh ta có quan hệ tốt sao? Hản là cũng không giống cứng nhắc như chúng ta?”
“Rốt cuộc anh muốn nói cái quái gì vậy, bây giờ tuỳ việc mà xét, hãy nói chuyện giữa hai chúng ta đi!”
Anh không nói gì nữa, ký vào văn bản.
Giấy trắng mực đen. Bên A là Ôn Mạc Ngôn, bên B là Bạch Thư Hân.
Sau khi ký xong hợp đồng, cô thận trọng cầm nó trên tay.
“Là một người phạm tội, phiền cô có ý thức chuộc t‹ Anh thờ ơ nói, thấy dáng vẻ Bạch Thư Hân suýt chút nữa tức nước vỡ bờ, anh cố nén cười.
Trước đây đều là cô gắt gỏng với mình, mỗi ngày đều giống như vợ bé bị ức hiếp.
Bây giờ… cũng có thể thay đổi vai trò.
Cảm giác này… cũng không tệ.
Bạch Thư Hân âm thầm nghiến răng nghiến lợi, trong xe yên tĩnh, âm thanh nghiến răng cực kỳ giòn giã.
Nếu không theo chỉ dẫn của bác sĩ dặn dò rõ ràng mồn một bên tai, cô thực sự muốn một cước đá bay anh.
“Được, xem như anh lợi hại, anh ngủ trên giường, tôi ngủ trên sô phat”
Cô lái xe trở về, việc đầu tiên là đánh một văn bản tài liệu ném trước mặt anh.
“Cái này là cái gì?”
“Hợp đồng có thời hạn ba tháng. Khi đã đến thời hạn, chúng ta sẽ không nợ gì nhau, nếu anh còn đem những chuyện trước đây để kiếm chuyện, thì đừng trách tôi trở mặt vô tình.
Tôi nợ tình cảm, tôi sẽ trả. Anh nhận được rồi, cũng nên dừng ở đây”
“Sau ba tháng, chúng ta sẽ như thế nào?”
Anh nhướng mắt, giọng nói trâm thấp khàn khàn, ánh mắt u tịch.
Bạch Thư Hân đối đầu với ánh mắt của anh, giống như một vũng đầm sâu, không thấy đáy.
Cô siết chặt nằm đấm, mu bàn tay nổi lên gân xanh, khớp xương hiện lên rõ ràng, có thể thấy cô dùng sức đến cỡ nào.
Cô đã lấy hết tất cả can đảm của mình, nói ra từng chữ.
“Ba tháng sau, anh đi con đường sáng lạng của anh, còn tôi sẽ đi trên con đường gian nan của mình. Gặp nhau cũng đừng chào, coi như là người dưng mà thôi. Sau này chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Chúng ta… Mỗi người sống một cuộc sống bình yên, không ai nợ gì ai. “
Nước sông không phạm nước giếng, mỗi người sống một cuộc sống bình yên…
Nói rất hay, rất dễ dàng.
Ôn Mạc Ngôn mím đôi môi mỏng, khí lạnh thấu xương toả ra khắp người.
Bạch Thư Hân hít thở một cách gấp gáp, sợ anh sẽ bộc phát ngay lập tức.
Sau khi nhân cách thứ hai của anh xuất hiện, cảm xúc luôn rất không ổn định, cũng khó kiểm soát.
Nhưng anh không làm gì cả, thật lâu mới mở miệng.
“Bạch Thư Hân, nhân cách thứ hai đã lâu không xuất hiện”
“Cái gì?” Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.
Sao mà đang yên đang lạnh lại kéo đến nhân cách thứ hai?
“Cô với anh ta có quan hệ tốt sao? Hản là cũng không giống cứng nhắc như chúng ta?”
“Rốt cuộc anh muốn nói cái quái gì vậy, bây giờ tuỳ việc mà xét, hãy nói chuyện giữa hai chúng ta đi!”
Anh không nói gì nữa, ký vào văn bản.
Giấy trắng mực đen. Bên A là Ôn Mạc Ngôn, bên B là Bạch Thư Hân.
Sau khi ký xong hợp đồng, cô thận trọng cầm nó trên tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.