Chương 262
Nhị Tỷ
03/08/2022
Tuy rằng Cố Gia Huy không để bụng chút tiền này, nhưng mà cô để ý, luôn cảm thấy có thể tích nhỏ thành lớn.
Bắt cô phải tiêu xài hoang phí, thật sự là quá khó khăn, cô sẽ tự trách trong lòng!
Cô giành lấy một túi rau lớn, cũng không cần túi ni lông, mà tự mình mang theo túi mua hàng.
Cố Gia Huy dựa vào người cô, nhưng lại không hề cảm thấy mất mặt, ngược lại còn cảm thấy Hứa Minh Tâm hồn nhiên như thế là đáng yêu nhất.
Cô vẫn sạch sẽ, trên tờ giấy trắng này không có bất cứ một vết bẩn nào.
Vốn dĩ anh còn lo lắng, sau khi mình công khai thân phận, cô sẽ khó có thể thích ứng mà quên mất bản chất thật của anh.
Xem ra bây giờ dù anh có trở thành con ông trời đi chăng nữa, Hứa Minh Tâm cũng không thay đổi được tính cách của mình.
Cô không cần sửa, mỗi một chỗ trên người cô, anh đều cảm thấy thật hoàn mỹ.
Cố Gia Huy đi đến bãi đỗ xe để cô chờ mình ở cửa.
Hứa Minh Tâm đặt túi lớn túi nhỏ ở cửa bãi đỗ xe, vui sướng gặm cây kem.
Đúng lúc này, bên tai truyền đến một âm thanh chói tai: “Chậc chậc chậc, đây không phải là em gái sao? Ra ngoài mua đồ ăn à?
Không phải đó là chuyện mà một người hầu nên làm sao?”
Hứa Minh Tâm nghe vậy, không khỏi nhíu chặt mày, quay mặt nhìn lại, thì nhìn thấy hai người HứaAn Kỳ và La Thanh Nhã.
Đây là lâu một siêu thị, trên lầu đều nơi bán những món đồ xa xỉ.
Tuy rằng HứaAn Kỳ còn chưa cử hành hôn lễ, nhưng đã đăng ký kết hôn với Cố Tử Vị, đã thành con dâu chính thức của nhà họ Gố rồi.
Thấy bọn họ xách theo túi lớn túi nhỏ, những tấm thẻ lấp lánh phát sáng, nhìn dáng vẻ rất sang trọng cao quý.
Nhìn nhìn lại cô, ăn mặc đơn giản, bên cạnh còn có hai túi rau lớn.
Một tay cô cầm hành tây, một cái tay khác còn cầm kem cây.
Đúng là oan gia ngõ hẹp, sao lại đụng phải bọn họ chứ?
“Người hầu nhà tôi mệt mỏi, cho họ nghỉ một ngày, không được sao?”
Hứa Minh Tâm không có tâm trạng, hai người kia đều không có ý tốt với mình, La Thanh Nhã cũng phải nể mặt Cố Gia Huy, vậy thì cô cũng không cần khách sáo với bọn họ.
Thông qua chuyện Trịnh Hoa lần trước, cô cũng hiểu ra, ngựa hiền thì sẽ bị người cưỡi ngựa bắt nạt.
Cô mua đồ ăn, làm việc đoan chính, còn chưa tới lượt bọn họ khoa tay múa chân.
Người đàn ông của cô đã lên tiếng chưa?
“Thật đúng là bản chất đê tiện không thay đổi, nói ra lại khiến người ta chê cười mất thôi.
Cậu Ba không cho cô tiền tiêu vặt sao? Để cô phải keo kiệt trong sinh hoạt như vậy?”
“Keo kiệt? Chẳng lẽ nhà chị không cần mua đồ ăn sao?”
“Chị vừa nhìn thấy rau trong siêu thị giảm giá 30%. Em gái, em đến mức này sao? Ở nhà mình thì thôi đi, làm mất mặt nhà họ Hứa chúng ta, bây giờ em và cậu ba nhà họ Cố ở bên nhau, em làm mất mặt cậu ba, còn làm mất mặt toàn bộ nhà họ Cố chúng ta nữa đấy!”
Bắt cô phải tiêu xài hoang phí, thật sự là quá khó khăn, cô sẽ tự trách trong lòng!
Cô giành lấy một túi rau lớn, cũng không cần túi ni lông, mà tự mình mang theo túi mua hàng.
Cố Gia Huy dựa vào người cô, nhưng lại không hề cảm thấy mất mặt, ngược lại còn cảm thấy Hứa Minh Tâm hồn nhiên như thế là đáng yêu nhất.
Cô vẫn sạch sẽ, trên tờ giấy trắng này không có bất cứ một vết bẩn nào.
Vốn dĩ anh còn lo lắng, sau khi mình công khai thân phận, cô sẽ khó có thể thích ứng mà quên mất bản chất thật của anh.
Xem ra bây giờ dù anh có trở thành con ông trời đi chăng nữa, Hứa Minh Tâm cũng không thay đổi được tính cách của mình.
Cô không cần sửa, mỗi một chỗ trên người cô, anh đều cảm thấy thật hoàn mỹ.
Cố Gia Huy đi đến bãi đỗ xe để cô chờ mình ở cửa.
Hứa Minh Tâm đặt túi lớn túi nhỏ ở cửa bãi đỗ xe, vui sướng gặm cây kem.
Đúng lúc này, bên tai truyền đến một âm thanh chói tai: “Chậc chậc chậc, đây không phải là em gái sao? Ra ngoài mua đồ ăn à?
Không phải đó là chuyện mà một người hầu nên làm sao?”
Hứa Minh Tâm nghe vậy, không khỏi nhíu chặt mày, quay mặt nhìn lại, thì nhìn thấy hai người HứaAn Kỳ và La Thanh Nhã.
Đây là lâu một siêu thị, trên lầu đều nơi bán những món đồ xa xỉ.
Tuy rằng HứaAn Kỳ còn chưa cử hành hôn lễ, nhưng đã đăng ký kết hôn với Cố Tử Vị, đã thành con dâu chính thức của nhà họ Gố rồi.
Thấy bọn họ xách theo túi lớn túi nhỏ, những tấm thẻ lấp lánh phát sáng, nhìn dáng vẻ rất sang trọng cao quý.
Nhìn nhìn lại cô, ăn mặc đơn giản, bên cạnh còn có hai túi rau lớn.
Một tay cô cầm hành tây, một cái tay khác còn cầm kem cây.
Đúng là oan gia ngõ hẹp, sao lại đụng phải bọn họ chứ?
“Người hầu nhà tôi mệt mỏi, cho họ nghỉ một ngày, không được sao?”
Hứa Minh Tâm không có tâm trạng, hai người kia đều không có ý tốt với mình, La Thanh Nhã cũng phải nể mặt Cố Gia Huy, vậy thì cô cũng không cần khách sáo với bọn họ.
Thông qua chuyện Trịnh Hoa lần trước, cô cũng hiểu ra, ngựa hiền thì sẽ bị người cưỡi ngựa bắt nạt.
Cô mua đồ ăn, làm việc đoan chính, còn chưa tới lượt bọn họ khoa tay múa chân.
Người đàn ông của cô đã lên tiếng chưa?
“Thật đúng là bản chất đê tiện không thay đổi, nói ra lại khiến người ta chê cười mất thôi.
Cậu Ba không cho cô tiền tiêu vặt sao? Để cô phải keo kiệt trong sinh hoạt như vậy?”
“Keo kiệt? Chẳng lẽ nhà chị không cần mua đồ ăn sao?”
“Chị vừa nhìn thấy rau trong siêu thị giảm giá 30%. Em gái, em đến mức này sao? Ở nhà mình thì thôi đi, làm mất mặt nhà họ Hứa chúng ta, bây giờ em và cậu ba nhà họ Cố ở bên nhau, em làm mất mặt cậu ba, còn làm mất mặt toàn bộ nhà họ Cố chúng ta nữa đấy!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.