Chương 2729
Nhị Tỷ
24/02/2024
Thâm chí anh ấy còn cảm thấy mình chỉ được cái lớn thêm vào tuổi.
Cố Gia Huy đi đến phía cuối hành lang, tránh đi tất cả mọi người mới lấy điện thoại ra nghe máy.
“Anh à, đã điều tra được rồi, đối phương quả thật đã không thể ngồi yên nữa, bọn chúng đã có hành động rồi.”
“Ngủ đông lâu như vậy, cuối cùng cũng chịu bò ra khỏi hang rồi, tôi quả thật đã xem thường bọn họ rồi.”
Cố Gia Huy lạnh lùng nói, từng từ từng chữ rất lạnh lùng.
Quả nhiên, có kẻ đứng đăng sau giở trò!
Hứa Minh Tâm về đến nhà, luôn lo sợ không yên với việc của bệnh viện, chỉ sợ bà cụ sẽ trở thành người thực vật.
Vốn dĩ chuyện này không có người nào biết, nhưng giới truyền thông không biết nghe ngóng được ở đâu, giống như ong vỡ tổ chặn trước cửa nhà hàng và bệnh viện.
Bây giờ chỉ vừa mở tivi, trang web, liền có thể thấy những tin tức bình luận nói mối quan hệ của mình và bà cụ bất hòa, chỉ vì lỡ tay, khiến bà cụ phải nằm viện.
Mẹ chồng con dâu không hợp, đây là những tin tức khiến người ta nói hăng say từ trước đến nay.
Hứa Minh Tâm ngồi trước tỉ vi, xem phát sóng trực tiếp trên mạng.
Cố Gia Bảo từ bệnh viện đi ra, bị phóng viên vây đến chật kín, lên xe có chút khó khăn.
Những phóng viên đó đều truy hỏi rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, lời đồn có phải là sự thật không.
“Ngài Cố, cặp vợ chồng lúc trước giống như trẻ sơ sinh không tách rời, bây giờ lại không xuất hiện cùng nhau, người nào có công việc và cuộc sống của người đấy, xin hỏi có phải là tình cảm đã xảy ra vấn đề không?”
“Ông có thể giải thích một chút không, năm đó bà chủ đã qua đời, tại sao bây giờ vân còn sống?”
“Quan hệ mẹ chồng nàng dâu không hòa hợp là thật sao? Hứa Minh Tâm sau khi trở thành bà chủ nhà giàu, trở nên hống hách kiêu căng, ở trên đường tát con gái nuôi mà ông nhận nuôi, xin hỏi ông có thái độ như thế nào? Xin hỏi là do Hứa Minh Tâm chủ động khơi mào, hay là lỗi sau của vợ ông?”
Những phóng viên đó hỏi liên tiếp, câu nào cũng khó nghe.
Sắc mặt Cố Gia Bảo xanh mét, cách màn hình mà cô còn cảm nhận được sự tức giận của ông cụ, trong tay nắm cây trượng, dùng sức năm chặt như vậy, gân xanh đều nổi hết lên.
Lúc phóng viên đang mồm năm miệng mười nói liên tục, ông cụ rốt cuộc có động tĩnh.
Cây trượng nặng nề gõ lên mặt đất, phát ra tiếng vang trầm thấp.
Đám phóng viên lập tức yên tĩnh lại, không dám thở một hơi.
Tức khắc yên lặng như tờ.
Mọi người nhìn nhau, tôi nhìn anh anh nhìn tôi. Bọn họ chỉ thấy Cố Gia Bảo đã già rồi, không còn tham gia vào chuyện của tập đoàn Bình Minh, cho nên đã quên rằng, ông cũng từng là một con sư tử hùng dũng, khiến cho tất cả quyền quý ở Đà Nẵng phải nghiêng mình kính trọng, mang lòng kính nể.
Ông cụ lạnh lùng nhìn đám người, từng lời từng chữ nói: Các người hình như rất có hứng thú đối với chuyện riêng của nhà họ Cố, nếu đã cảm thấy hứng thú như vậy, thì trực tiếp đến nhà họ Cố đi, tôi sẽ mời mọi người uống trà, nói chuyện.”
“Cái này… Cái này nếu như không tiện, vậy thì thôi đi, chúng tôi cũng chỉ là quan tâm bà chủ thôi.”
“Không cần, chuyện riêng của nhà tôi, tôi sẽ tự mình giải quyết ổn thỏa, không cần người ngoài quan tâm. Tránh rai”
Chỉ hai chữ ngắn gọn, khiến đám phóng viên hai bên đều lùi lại, nhường ra một con đường.
Cố Gia Bảo lạnh mặt, đi thẳng, ai cũng không dám nói nửa lời.
Hứa Minh Tâm xem xong tâm trạng trầm xuống, lặng lẽ tắt ti vi.
Bây giờ đang đứng ở đầu sóng ngọn gió, nếu cô đi bệnh viện, sẽ khiến trong lòng của Cố Gia Bảo sinh ra oán trách.
Nếu như không đi, lại sẽ bị giới truyền thông chỉ trích.
Cố Gia Huy đi đến phía cuối hành lang, tránh đi tất cả mọi người mới lấy điện thoại ra nghe máy.
“Anh à, đã điều tra được rồi, đối phương quả thật đã không thể ngồi yên nữa, bọn chúng đã có hành động rồi.”
“Ngủ đông lâu như vậy, cuối cùng cũng chịu bò ra khỏi hang rồi, tôi quả thật đã xem thường bọn họ rồi.”
Cố Gia Huy lạnh lùng nói, từng từ từng chữ rất lạnh lùng.
Quả nhiên, có kẻ đứng đăng sau giở trò!
Hứa Minh Tâm về đến nhà, luôn lo sợ không yên với việc của bệnh viện, chỉ sợ bà cụ sẽ trở thành người thực vật.
Vốn dĩ chuyện này không có người nào biết, nhưng giới truyền thông không biết nghe ngóng được ở đâu, giống như ong vỡ tổ chặn trước cửa nhà hàng và bệnh viện.
Bây giờ chỉ vừa mở tivi, trang web, liền có thể thấy những tin tức bình luận nói mối quan hệ của mình và bà cụ bất hòa, chỉ vì lỡ tay, khiến bà cụ phải nằm viện.
Mẹ chồng con dâu không hợp, đây là những tin tức khiến người ta nói hăng say từ trước đến nay.
Hứa Minh Tâm ngồi trước tỉ vi, xem phát sóng trực tiếp trên mạng.
Cố Gia Bảo từ bệnh viện đi ra, bị phóng viên vây đến chật kín, lên xe có chút khó khăn.
Những phóng viên đó đều truy hỏi rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, lời đồn có phải là sự thật không.
“Ngài Cố, cặp vợ chồng lúc trước giống như trẻ sơ sinh không tách rời, bây giờ lại không xuất hiện cùng nhau, người nào có công việc và cuộc sống của người đấy, xin hỏi có phải là tình cảm đã xảy ra vấn đề không?”
“Ông có thể giải thích một chút không, năm đó bà chủ đã qua đời, tại sao bây giờ vân còn sống?”
“Quan hệ mẹ chồng nàng dâu không hòa hợp là thật sao? Hứa Minh Tâm sau khi trở thành bà chủ nhà giàu, trở nên hống hách kiêu căng, ở trên đường tát con gái nuôi mà ông nhận nuôi, xin hỏi ông có thái độ như thế nào? Xin hỏi là do Hứa Minh Tâm chủ động khơi mào, hay là lỗi sau của vợ ông?”
Những phóng viên đó hỏi liên tiếp, câu nào cũng khó nghe.
Sắc mặt Cố Gia Bảo xanh mét, cách màn hình mà cô còn cảm nhận được sự tức giận của ông cụ, trong tay nắm cây trượng, dùng sức năm chặt như vậy, gân xanh đều nổi hết lên.
Lúc phóng viên đang mồm năm miệng mười nói liên tục, ông cụ rốt cuộc có động tĩnh.
Cây trượng nặng nề gõ lên mặt đất, phát ra tiếng vang trầm thấp.
Đám phóng viên lập tức yên tĩnh lại, không dám thở một hơi.
Tức khắc yên lặng như tờ.
Mọi người nhìn nhau, tôi nhìn anh anh nhìn tôi. Bọn họ chỉ thấy Cố Gia Bảo đã già rồi, không còn tham gia vào chuyện của tập đoàn Bình Minh, cho nên đã quên rằng, ông cũng từng là một con sư tử hùng dũng, khiến cho tất cả quyền quý ở Đà Nẵng phải nghiêng mình kính trọng, mang lòng kính nể.
Ông cụ lạnh lùng nhìn đám người, từng lời từng chữ nói: Các người hình như rất có hứng thú đối với chuyện riêng của nhà họ Cố, nếu đã cảm thấy hứng thú như vậy, thì trực tiếp đến nhà họ Cố đi, tôi sẽ mời mọi người uống trà, nói chuyện.”
“Cái này… Cái này nếu như không tiện, vậy thì thôi đi, chúng tôi cũng chỉ là quan tâm bà chủ thôi.”
“Không cần, chuyện riêng của nhà tôi, tôi sẽ tự mình giải quyết ổn thỏa, không cần người ngoài quan tâm. Tránh rai”
Chỉ hai chữ ngắn gọn, khiến đám phóng viên hai bên đều lùi lại, nhường ra một con đường.
Cố Gia Bảo lạnh mặt, đi thẳng, ai cũng không dám nói nửa lời.
Hứa Minh Tâm xem xong tâm trạng trầm xuống, lặng lẽ tắt ti vi.
Bây giờ đang đứng ở đầu sóng ngọn gió, nếu cô đi bệnh viện, sẽ khiến trong lòng của Cố Gia Bảo sinh ra oán trách.
Nếu như không đi, lại sẽ bị giới truyền thông chỉ trích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.