Chương 378
Nhị Tỷ
03/08/2022
Vốn dĩ bọn họ đã định đi máy bay, nhưng không ngờ chuyến bay đó lại bị hủy. Họ đành phải chuyển sang đi bằng du thuyền, dù sao thì cũng chỉ mất nửangày mà thôi.
Không ngờ trên du thuyền lại xuất hiện một tai nạn bất ngờ có may vị khách không mời mà đến.
Du thuyền bị gài bom, những người kia thi cám sủng để giết người, mục đích của họ là phải giết chết bọn họ bằng được.
Cố Trường Quân đã quyết tâm ở lại, giữ chân những người kia lại để cho Cố Gia Huy có thời gian để rời di.
Anh đã thành công tránh được một kiếp, nhưng..
“Đừng mà!”
CôGia Huy lại phải trở mắt ra nhìn Cổ Thiên Linh đứng tại boong tàu, xung quanh anh ta là một biển lửa, một ngọn lửa lớn liềm đến, nuốt chửng anh ấy, rồi sau đó còn có một tiếng súng lớn.Nhanh chóng và dữ dội.
Thậm chí Cố Gia Huy còn thấy được cả ánh mắt tuyết vọng trong mắt anh hai, bàn thân anh ấy cũng không muốn chết.
Nhưng thà vậy còn hơn là để Cố Gia Huy chết chung vài mình.
“Đứng mà!”
Hữa Minh Tâm nhin người dàn ông trên giường,anh đã hết cầu “Đừng mà.” này hai lắn rối.
Trán anh toàn là những giọt mồ hôi to bằng hạt đậu xanh, gân xanh nổi hẳn lên, nhìn có vẻ rất đáng sợ. Tay anh dang túm chặt lấy chiếc chăn trên người, các đốt ngón tay trắng bệch ra, có thể thấy là anh đang tủm rất chặt.
Hứa Minh Tâm đang định lau mồ hôi cho Cố Gia Huy, nào ngờ cô vừa đến gần thì Cố Gia Huy lại đột nhiên đưa tay ra, túm chặt lấy tay cô.
Anh vẫn chưa tỉnh dậy, đó chi là phàn ứng theo bàn năng của anh mà thôi.
Sức của anh rất lớn, cứ vậy nắm chặt lấy cổ tay
Phần cổ tay cô đỏ bừng lên, đau nhói. cô.
“Đau quá…” Hứa Minh Tâm nhíu mày lại, không nhin được mà kêu ra thành tiếng, nhưng người đàn ông trên giường lại không nghe thấy gì cà.
Người đàn ông này sao mà khỏe thế nhi!
Tay Hàn Minh Tâm đau quá, muốn dùng sức để rút tay ra, nhưng không biết tại sao anh lại giữ chặt đến thể, cô không thể làm gì.
“Anh hai…”
Sau đó Cố Gia Huy rên ri nói thêm được vài từ anh hai” nữa.
Hứa Minh Tâm lập tức hiểu ra, hóa ra anh đang gặp ác mộng, hơn nữa lại còn là cơn ác mộng của bốn năm trước.
Cô cũng không quan tâm đến cảm giác đau trên tay, nhanh chóng đưa tay còn lại ra vỗ nhe vào ngực anh, nhẹ nhàng dỗ dành: “Không phải sợ, em ở đây rối. Anh ba em sẽ luôn ở cạnh anh.”
Nghe xong câu này, Cố Gia Huy cũng trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Tay anh cũng dẫn nối lòng ra, Hứa Minh Tâm thẩm hớn hờ, đang định rút tay ra thì anh lại nằm chặt lại taycô, không chịu thả tay ra.
“Anh ba, anh nghe được nói chuyên dúng không?”
Hứa Minh Tâm vui vẻ nói.
Không ngờ trên du thuyền lại xuất hiện một tai nạn bất ngờ có may vị khách không mời mà đến.
Du thuyền bị gài bom, những người kia thi cám sủng để giết người, mục đích của họ là phải giết chết bọn họ bằng được.
Cố Trường Quân đã quyết tâm ở lại, giữ chân những người kia lại để cho Cố Gia Huy có thời gian để rời di.
Anh đã thành công tránh được một kiếp, nhưng..
“Đừng mà!”
CôGia Huy lại phải trở mắt ra nhìn Cổ Thiên Linh đứng tại boong tàu, xung quanh anh ta là một biển lửa, một ngọn lửa lớn liềm đến, nuốt chửng anh ấy, rồi sau đó còn có một tiếng súng lớn.Nhanh chóng và dữ dội.
Thậm chí Cố Gia Huy còn thấy được cả ánh mắt tuyết vọng trong mắt anh hai, bàn thân anh ấy cũng không muốn chết.
Nhưng thà vậy còn hơn là để Cố Gia Huy chết chung vài mình.
“Đứng mà!”
Hữa Minh Tâm nhin người dàn ông trên giường,anh đã hết cầu “Đừng mà.” này hai lắn rối.
Trán anh toàn là những giọt mồ hôi to bằng hạt đậu xanh, gân xanh nổi hẳn lên, nhìn có vẻ rất đáng sợ. Tay anh dang túm chặt lấy chiếc chăn trên người, các đốt ngón tay trắng bệch ra, có thể thấy là anh đang tủm rất chặt.
Hứa Minh Tâm đang định lau mồ hôi cho Cố Gia Huy, nào ngờ cô vừa đến gần thì Cố Gia Huy lại đột nhiên đưa tay ra, túm chặt lấy tay cô.
Anh vẫn chưa tỉnh dậy, đó chi là phàn ứng theo bàn năng của anh mà thôi.
Sức của anh rất lớn, cứ vậy nắm chặt lấy cổ tay
Phần cổ tay cô đỏ bừng lên, đau nhói. cô.
“Đau quá…” Hứa Minh Tâm nhíu mày lại, không nhin được mà kêu ra thành tiếng, nhưng người đàn ông trên giường lại không nghe thấy gì cà.
Người đàn ông này sao mà khỏe thế nhi!
Tay Hàn Minh Tâm đau quá, muốn dùng sức để rút tay ra, nhưng không biết tại sao anh lại giữ chặt đến thể, cô không thể làm gì.
“Anh hai…”
Sau đó Cố Gia Huy rên ri nói thêm được vài từ anh hai” nữa.
Hứa Minh Tâm lập tức hiểu ra, hóa ra anh đang gặp ác mộng, hơn nữa lại còn là cơn ác mộng của bốn năm trước.
Cô cũng không quan tâm đến cảm giác đau trên tay, nhanh chóng đưa tay còn lại ra vỗ nhe vào ngực anh, nhẹ nhàng dỗ dành: “Không phải sợ, em ở đây rối. Anh ba em sẽ luôn ở cạnh anh.”
Nghe xong câu này, Cố Gia Huy cũng trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Tay anh cũng dẫn nối lòng ra, Hứa Minh Tâm thẩm hớn hờ, đang định rút tay ra thì anh lại nằm chặt lại taycô, không chịu thả tay ra.
“Anh ba, anh nghe được nói chuyên dúng không?”
Hứa Minh Tâm vui vẻ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.