Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 1064
Hà An Sinh
24/11/2021
“Nhưng từ trước đến nay cô ta chưa từng nói tới Tư Hạ. Mấy lần trước em cũng không suy nghĩ nhiều, cho rằng Nguyễn Hương Thảo cũng là người biết chuyện.”
Nguyễn Tri Hạ nói xong, lại chờ Tư Mộ Hàn mở miệng.
Anh im lặng một lát mới nói: “Trần Tuấn Tú dẫn Nguyễn Hương Thảo đi theo bên người, chẳng qua là vì anh ta cảm thấy Nguyễn Hương Thảo giống Khương Nhung nên gửi gắm một phần tình cảm. Anh ta không nói chuyện mình muốn làm cho Nguyễn Hương Thảo biết.”
“Ý của anh là có người khác nói cho Nguyễn Hương Thảo biết chuyện liên quan tới nguyên nhân cái chết của Trần Tuấn Tú à?”
“Ừ.” Tư Mộ Hàn thản nhiên đáp một tiếng, mắt hơi híp lại giống như đang suy nghĩ điều gì đó.
Nguyễn Tri Hạ nhớ tới lần trước, Nguyễn Hương Thảo phá hỏng phanh xe của Lưu Chiến Hằng, cuối cùng bị cảnh sát bắt lại được thả ra.
“Người biết chuyện xảy ra ở trên đảo nhỏ chắc chắn không phải là người bình thường, em nghi ngờ người nói cho Nguyễn Hương Thảo biết chuyện này chính là người lần trước bảo vệ cô ta.”
Lần trước, dưới tình huống có đầy đủ chứng cứ nhưng Nguyễn Hương Thảo vẫn có thể được người ta bảo vệ đi ra được, vậy người bảo vệ cô ta chắc chắn không giàu cũng phải có địa vị cao quý.
Người không giàu thì có địa vị cao quý mà biết nguyên nhân cái chết của Trần Tuấn Tú trên đảo nhỏ cũng chẳng có gì là lạ.
Mà năm đó khi Tư Cẩm Vân cố ý phong tỏa tin tức, tất nhiên không nhất thiết phải báo cáo chuyện này cho Nguyễn Hương Thảo.
Tư Cẩm Vân là một người phụ nữ rất có đầu óc, chuyện vô nghĩa thì cô ta sẽ không làm.
Nguyễn Tri Hạ ngẩng đầu hỏi Tư Mộ Hàn: “Nếu không phải là Tư Cẩm Vân, vậy sẽ là ai?”
Tư Mộ Hàn cong môi, trong giọng nói có chút hứng thú: “Em đoán thử xem.”
“Cái này… bảo em đoán thế nào…” Trong lòng Nguyễn Tri Hạ thật ra có vài suy nghĩ nhưng thật sự không dám xác định.
Tư Mộ Hàn liếc mắt một cái đã nhìn thấu cô: “Em nghĩ đến ai không cần đề phòng cứ nói thẳng ra, có lẽ em đoán đúng thì sao?”
Nguyễn Tri Hạ mím môi, hỏi dò: “Có khả năng là người nhà họ Tư không?”
Tư Mộ Hàn cười khẽ nhìn cô, vẻ mặt chăm chú giống như đang khích lệ cô nói tiếp.
Nguyễn Tri Hạ cắn răng, nói rõ từng chữ từng câu: “Ba anh, Tư Đình Phong.”
Khóe miệng Tư Mộ Hàn vốn chỉ hơi cong lên lúc này đã lộ rõ, nụ cười trên mặt cũng rạng rỡ hơn rất nhiều.
Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ thoáng biến đổi: “Anh cũng nghi ngờ ông ấy sao?”
Vừa rồi cô chỉ dùng phương pháp loại suy, tin tức do nhà họ Tư phong tỏa bị truyền ra, tất nhiên chỉ có bản thân người nhà họ Tư mới có khả năng làm được.
Mà trong những người nhà họ Tư còn lại, Tư Cẩm Vân không cần thiết làm như thế, chỉ còn lại có mấy ông chú họ của Tư Mộ Hàn.
Chỉ có điều, Tư Mộ Hàn và mấy ông chú của anh không mấy thân thiết, bọn họ còn muốn dựa vào anh để tiếp tục ở lại trong Tư thị, duy trì cuộc sống vinh quang, vì vậy không sẽ chủ động trêu chọc Tư Mộ Hàn.
Mà trong những người còn lại, Tư Đình Phong là đáng nghi ngờ nhất.
Dù sao quan hệ giữa Trần Tuấn Tú với ông ấy không bình thường.
“Có thời gian phải quay về thăm ông ta một chút mới được.”
Tư Mộ Hàn nói, từ trên mặt đã thể hiện suy nghĩ của anh cũng giống với suy nghĩ của Nguyễn Tri Hạ.
Nói nguyên nhân cái chết của Trần Tuấn Tú cho Nguyễn Hương Thảo biết, làm cho Nguyễn Hương Thảo hận Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn, đồng thời đi khắp nơi gây sự với Nguyễn Tri Hạ, thăm dò xem có phải Nguyễn Tri Hạ vẫn còn ở cùng với Tư Mộ Hàn không…
Bởi vì chuyện mẹ của Tư Mộ Hàn, Tư Đình Phong đại khái cũng biết rất rõ, Tư Mộ Hàn sẽ không lại đi tìm ông ấy, ông ấy cũng không có cơ hội xuống tay với Tư Mộ Hàn, nên chỉ có thể sai khiến Nguyễn Hương Thảo gây phiền phức cho bọn họ.
Mà trong lòng Nguyễn Hương Thảo căm hận như vậy, bây giờ cho dù cô ta vẫn chỉ dám gây phiền phức cho Nguyễn Tri Hạ, nhưng nói không chừng ngày nào đó có thể sẽ tìm tới Tư Mộ Hàn thì sao?
Nguyễn Tri Hạ nói xong, lại chờ Tư Mộ Hàn mở miệng.
Anh im lặng một lát mới nói: “Trần Tuấn Tú dẫn Nguyễn Hương Thảo đi theo bên người, chẳng qua là vì anh ta cảm thấy Nguyễn Hương Thảo giống Khương Nhung nên gửi gắm một phần tình cảm. Anh ta không nói chuyện mình muốn làm cho Nguyễn Hương Thảo biết.”
“Ý của anh là có người khác nói cho Nguyễn Hương Thảo biết chuyện liên quan tới nguyên nhân cái chết của Trần Tuấn Tú à?”
“Ừ.” Tư Mộ Hàn thản nhiên đáp một tiếng, mắt hơi híp lại giống như đang suy nghĩ điều gì đó.
Nguyễn Tri Hạ nhớ tới lần trước, Nguyễn Hương Thảo phá hỏng phanh xe của Lưu Chiến Hằng, cuối cùng bị cảnh sát bắt lại được thả ra.
“Người biết chuyện xảy ra ở trên đảo nhỏ chắc chắn không phải là người bình thường, em nghi ngờ người nói cho Nguyễn Hương Thảo biết chuyện này chính là người lần trước bảo vệ cô ta.”
Lần trước, dưới tình huống có đầy đủ chứng cứ nhưng Nguyễn Hương Thảo vẫn có thể được người ta bảo vệ đi ra được, vậy người bảo vệ cô ta chắc chắn không giàu cũng phải có địa vị cao quý.
Người không giàu thì có địa vị cao quý mà biết nguyên nhân cái chết của Trần Tuấn Tú trên đảo nhỏ cũng chẳng có gì là lạ.
Mà năm đó khi Tư Cẩm Vân cố ý phong tỏa tin tức, tất nhiên không nhất thiết phải báo cáo chuyện này cho Nguyễn Hương Thảo.
Tư Cẩm Vân là một người phụ nữ rất có đầu óc, chuyện vô nghĩa thì cô ta sẽ không làm.
Nguyễn Tri Hạ ngẩng đầu hỏi Tư Mộ Hàn: “Nếu không phải là Tư Cẩm Vân, vậy sẽ là ai?”
Tư Mộ Hàn cong môi, trong giọng nói có chút hứng thú: “Em đoán thử xem.”
“Cái này… bảo em đoán thế nào…” Trong lòng Nguyễn Tri Hạ thật ra có vài suy nghĩ nhưng thật sự không dám xác định.
Tư Mộ Hàn liếc mắt một cái đã nhìn thấu cô: “Em nghĩ đến ai không cần đề phòng cứ nói thẳng ra, có lẽ em đoán đúng thì sao?”
Nguyễn Tri Hạ mím môi, hỏi dò: “Có khả năng là người nhà họ Tư không?”
Tư Mộ Hàn cười khẽ nhìn cô, vẻ mặt chăm chú giống như đang khích lệ cô nói tiếp.
Nguyễn Tri Hạ cắn răng, nói rõ từng chữ từng câu: “Ba anh, Tư Đình Phong.”
Khóe miệng Tư Mộ Hàn vốn chỉ hơi cong lên lúc này đã lộ rõ, nụ cười trên mặt cũng rạng rỡ hơn rất nhiều.
Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ thoáng biến đổi: “Anh cũng nghi ngờ ông ấy sao?”
Vừa rồi cô chỉ dùng phương pháp loại suy, tin tức do nhà họ Tư phong tỏa bị truyền ra, tất nhiên chỉ có bản thân người nhà họ Tư mới có khả năng làm được.
Mà trong những người nhà họ Tư còn lại, Tư Cẩm Vân không cần thiết làm như thế, chỉ còn lại có mấy ông chú họ của Tư Mộ Hàn.
Chỉ có điều, Tư Mộ Hàn và mấy ông chú của anh không mấy thân thiết, bọn họ còn muốn dựa vào anh để tiếp tục ở lại trong Tư thị, duy trì cuộc sống vinh quang, vì vậy không sẽ chủ động trêu chọc Tư Mộ Hàn.
Mà trong những người còn lại, Tư Đình Phong là đáng nghi ngờ nhất.
Dù sao quan hệ giữa Trần Tuấn Tú với ông ấy không bình thường.
“Có thời gian phải quay về thăm ông ta một chút mới được.”
Tư Mộ Hàn nói, từ trên mặt đã thể hiện suy nghĩ của anh cũng giống với suy nghĩ của Nguyễn Tri Hạ.
Nói nguyên nhân cái chết của Trần Tuấn Tú cho Nguyễn Hương Thảo biết, làm cho Nguyễn Hương Thảo hận Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn, đồng thời đi khắp nơi gây sự với Nguyễn Tri Hạ, thăm dò xem có phải Nguyễn Tri Hạ vẫn còn ở cùng với Tư Mộ Hàn không…
Bởi vì chuyện mẹ của Tư Mộ Hàn, Tư Đình Phong đại khái cũng biết rất rõ, Tư Mộ Hàn sẽ không lại đi tìm ông ấy, ông ấy cũng không có cơ hội xuống tay với Tư Mộ Hàn, nên chỉ có thể sai khiến Nguyễn Hương Thảo gây phiền phức cho bọn họ.
Mà trong lòng Nguyễn Hương Thảo căm hận như vậy, bây giờ cho dù cô ta vẫn chỉ dám gây phiền phức cho Nguyễn Tri Hạ, nhưng nói không chừng ngày nào đó có thể sẽ tìm tới Tư Mộ Hàn thì sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.