Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 1325
Hà An Sinh
07/12/2021
Cũng không biết lần này lại vì chuyện gì mà lại chiến tranh lạnh.
Thời Dũng cũng không dám hỏi nhiều.
Nguyễn Tri Hạ ngồi một mình trước bàn ăn, thoạt nhìn giống như đang ăn điểm tâm, nhưng thật ra vẫn chú ý động tĩnh bên ngoài.
Một lát sau, cô nghe thấy tiếng xe ô tô, mới buông dao dĩa trong tay xuống.
Tư Mộ Hàn không cho cô đi tìm Tư Hạ, cô lại không thể tự mình đi tìm sao?
Tư Mộ Hàn không nói cho cô biết Tư Hạ đang ở đâu, lẽ nào cô lại không thể tự nghĩ cách à?
…
Lúc xế chiều, Thời Dũng ra ngoài có việc.
Vừa đi tới bãi đậu xe, đã nghe thấy tiếng giày cao gót vang lên sau lưng.
Âm thanh “cạch cạch” hết sức vang, càng ngày lại càng gần.
Thời Dũng quay đầu, đã nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ quay lại cười vô cùng hòa nhã với anh.
“Mợ chủ?” Thời Dũng sửng sốt một chút hỏi: “Cô tới tìm cậu chủ sao? Bây giờ cậu ấy đang trong phòng làm việc, cô cứ trực tiếp lên tìm là được.”
Nguyễn Tri Hạ khoanh tay, đi tới bên cạnh Thời Dũng: “Tôi tới để tìm anh.”
Thời Dũng cũng rất nhanh nhạy, nháy mắt đã có thể biết Nguyễn Tri Hạ tìm mình là có chuyện gì, liền giả vờ vội vàng nói: “Tôi còn có chuyện phải làm, mợ chủ nếu như có chuyện gì thì để hôm khác.”
Vừa nói, anh liền chuẩn bị bước vội đi.
Nhưng Nguyễn Tri Hạ đã đợi ở bãi đỗ xe lâu như vậy, sao có thể để anh dễ dàng rời đi được?
Nguyễn Tri Hạ chậm rãi lên tiếng: “Đứng lại!”
Giọng nói của cô nhẹ nhàng nhàn nhạt, nhưng lại làm cho Thời Dũng cảm thấy được rõ ràng sự uy hiếp giống như khi nghe Tư Mộ Hàn nói.
Thời Dũng bất đắc dĩ ngừng lại, quay đầu lại nhìn Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ cũng không phí lời, hỏi: “Nói đi, Tri Hạ ở đâu?”
Thời Dũng lắc đầu: “Tôi không biết.”
Nguyễn Tri Hạ giật giật khóe miệng: “Nếu thực sự muốn tính toán, thời gian anh ở cạnh Tư Mộ Hàn lâu hơn tôi rất nhiều. Anh ấy tin anh nhất, bất cứ chuyện gì cũng để anh đi làm, anh lại nói với tôi là anh không biết?”
Tư Mộ Hàn tin tưởng Thời Dũng, gần như tất cả mọi chuyện đều qua tay Thời Dũng.
Nguyễn Tri Hạ dám khẳng định, Thời Dũng nhất định biết Tri Hạ đang ở đâu.
Cho dù chuyện này không qua tay Thời Dũng, Thời Dũng cũng nhất định biết nội tình.
Thời Dũng ngẩn mặt ra, hơi thở dài nói: “Nhưng chuyện này tôi thật sự không làm, tất cả đều là một mình cậu chủ tự tay làm.”
“Một mình Tư Mộ Hàn tự tay làm?” Điều này khiến cho Nguyễn Tri Hạ hơi kinh ngạc.
Nhưng nghĩ lại một chút, lại cảm thấy có thể giải thích được.
Thái độ của Tư Mộ Hàn đối với Tri Hạ, đã thay đổi hẳn, tự mình sắp xếp chuyện của Tri Hạ cũng không có gì đáng trách.
“Đúng vậy.” Thời Dũng yên lặng lau một vệt mồ hôi, cứ như vậy liền có thể thả anh đi rồi chứ?
Nguyễn Tri Hạ đương nhiên không thể cứ như vậy thả anh ta đi.
Cô hơi nghiêng đầu, chậm rãi nói: “Cho dù là anh ấy tự sắp xếp, anh cũng không thể không biết gì cả được.”
Thời Dũng không nói nên lời.
Nguyễn Tri Hạ liền hiểu được, cô đã đoán đúng.
Cuối cùng, Thời Dũng bị Nguyễn Tri Hạ khiến cho không còn cách nào khác, liền nói cho cô một địa chỉ.
Địa chỉ này, là một thị trấn nhỏ cách thành phố Hà Dương mấy trăm km.
Thời Dũng cũng không dám hỏi nhiều.
Nguyễn Tri Hạ ngồi một mình trước bàn ăn, thoạt nhìn giống như đang ăn điểm tâm, nhưng thật ra vẫn chú ý động tĩnh bên ngoài.
Một lát sau, cô nghe thấy tiếng xe ô tô, mới buông dao dĩa trong tay xuống.
Tư Mộ Hàn không cho cô đi tìm Tư Hạ, cô lại không thể tự mình đi tìm sao?
Tư Mộ Hàn không nói cho cô biết Tư Hạ đang ở đâu, lẽ nào cô lại không thể tự nghĩ cách à?
…
Lúc xế chiều, Thời Dũng ra ngoài có việc.
Vừa đi tới bãi đậu xe, đã nghe thấy tiếng giày cao gót vang lên sau lưng.
Âm thanh “cạch cạch” hết sức vang, càng ngày lại càng gần.
Thời Dũng quay đầu, đã nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ quay lại cười vô cùng hòa nhã với anh.
“Mợ chủ?” Thời Dũng sửng sốt một chút hỏi: “Cô tới tìm cậu chủ sao? Bây giờ cậu ấy đang trong phòng làm việc, cô cứ trực tiếp lên tìm là được.”
Nguyễn Tri Hạ khoanh tay, đi tới bên cạnh Thời Dũng: “Tôi tới để tìm anh.”
Thời Dũng cũng rất nhanh nhạy, nháy mắt đã có thể biết Nguyễn Tri Hạ tìm mình là có chuyện gì, liền giả vờ vội vàng nói: “Tôi còn có chuyện phải làm, mợ chủ nếu như có chuyện gì thì để hôm khác.”
Vừa nói, anh liền chuẩn bị bước vội đi.
Nhưng Nguyễn Tri Hạ đã đợi ở bãi đỗ xe lâu như vậy, sao có thể để anh dễ dàng rời đi được?
Nguyễn Tri Hạ chậm rãi lên tiếng: “Đứng lại!”
Giọng nói của cô nhẹ nhàng nhàn nhạt, nhưng lại làm cho Thời Dũng cảm thấy được rõ ràng sự uy hiếp giống như khi nghe Tư Mộ Hàn nói.
Thời Dũng bất đắc dĩ ngừng lại, quay đầu lại nhìn Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ cũng không phí lời, hỏi: “Nói đi, Tri Hạ ở đâu?”
Thời Dũng lắc đầu: “Tôi không biết.”
Nguyễn Tri Hạ giật giật khóe miệng: “Nếu thực sự muốn tính toán, thời gian anh ở cạnh Tư Mộ Hàn lâu hơn tôi rất nhiều. Anh ấy tin anh nhất, bất cứ chuyện gì cũng để anh đi làm, anh lại nói với tôi là anh không biết?”
Tư Mộ Hàn tin tưởng Thời Dũng, gần như tất cả mọi chuyện đều qua tay Thời Dũng.
Nguyễn Tri Hạ dám khẳng định, Thời Dũng nhất định biết Tri Hạ đang ở đâu.
Cho dù chuyện này không qua tay Thời Dũng, Thời Dũng cũng nhất định biết nội tình.
Thời Dũng ngẩn mặt ra, hơi thở dài nói: “Nhưng chuyện này tôi thật sự không làm, tất cả đều là một mình cậu chủ tự tay làm.”
“Một mình Tư Mộ Hàn tự tay làm?” Điều này khiến cho Nguyễn Tri Hạ hơi kinh ngạc.
Nhưng nghĩ lại một chút, lại cảm thấy có thể giải thích được.
Thái độ của Tư Mộ Hàn đối với Tri Hạ, đã thay đổi hẳn, tự mình sắp xếp chuyện của Tri Hạ cũng không có gì đáng trách.
“Đúng vậy.” Thời Dũng yên lặng lau một vệt mồ hôi, cứ như vậy liền có thể thả anh đi rồi chứ?
Nguyễn Tri Hạ đương nhiên không thể cứ như vậy thả anh ta đi.
Cô hơi nghiêng đầu, chậm rãi nói: “Cho dù là anh ấy tự sắp xếp, anh cũng không thể không biết gì cả được.”
Thời Dũng không nói nên lời.
Nguyễn Tri Hạ liền hiểu được, cô đã đoán đúng.
Cuối cùng, Thời Dũng bị Nguyễn Tri Hạ khiến cho không còn cách nào khác, liền nói cho cô một địa chỉ.
Địa chỉ này, là một thị trấn nhỏ cách thành phố Hà Dương mấy trăm km.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.