Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 1369
Hà An Sinh
09/12/2021
Tư Mộ Hàn thông minh như vậy, không thể nào không biết mục đích của cô, nhưng anh nói ra khỏi miệng lại tuyệt tình như vậy…
Đây là Tư Mộ Hàn hoàn toàn không muốn nói chuyện với cô.
Người càng có tình, cũng càng tuyệt tình.
Nguyễn Tri Hạ lạnh nhạt, khiến câu nói tiếp theo của Tư Cẩm Vân không nói ra được.
“Thời gian của tôi không nhiều, trước đây làm rất nhiều chuyện hồ đồ, bây giờ tôi chỉ hi vọng Mộ Hàn có thể hạnh phúc.” Tư Cẩm Vân tự giễu cười cười: “Nhưng đời người không có đường quay đầu, có một số việc đã làm, sai chính là sai.”
Nguyễn Tri Hạ nhìn Tư Cẩm Vân như vậy, trong lòng cũng có chút trở nên cứng nhắc.
Bây giờ chỉ cần nghĩ tới Tư Cẩm Vân, thứ xuất hiện đầu tiên trong đầu, chính là cảnh tượng ngày đầu tiên nhìn thấy Tư Cẩm Vân.
Cho đến giờ phút này, cô mới ý thức được, Tư Cẩm Vân cũng chỉ là cô gái bình thường, cũng tránh không được sinh lão bệnh tử.
Bỏ qua một bên những chuyện Tư Cẩm Vân đã làm, Nguyễn Tri Hạ cảm thấy có chút tiếc nuối.
Tư Cẩm Vân tuổi trẻ, xinh đẹp, có thủ đoạn.
Một sinh mệnh còn tươi đẹp như vậy, không nên cứ tắt như vậy.
Nguyễn Tri Hạ rũ mắt xuống, hỏi Tư Cẩm Vân: “Thật sự cứ từ bỏ trị liệu như vậy sao?”
Vừa rồi còn đang nói chuyện của Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ đột nhiên liền chuyển đề tài lên người Tư Cẩm Vân, Tư Cẩm Vân sửng sốt một chút mới phản ứng.
“Có trị hay không cũng giống nhau.” Tư Cẩm Vân nở nụ cười, vẻ mặt có chút miễn cưỡng.
Lúc này Nguyễn Tri Hạ mới phát hiện, tinh thần Tư Cẩm Vân đã kém hơn.
Cô có chút tiếc nuối, nhưng không có lập trường nói gì với Tư Cẩm Vân.
Tư Cẩm Vân lại chuyển đề tài lên người Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn.
“Không phải Đình Kiêu không an tâm về cô, nó nhận định một người, nhất định là cả đời, có phải giữa hai người có hiểu lầm gì không?”
Nguyễn Tri Hạ đã hiểu, Tư Cẩm Vân đây là cực kì muốn khuyên cô và Tư Mộ Hàn quay lại với nhau.
Nguyễn Tri Hạ im lặng chốc lát, nói: “Tính cách Tư Mộ Hàn, chị hiểu rõ bao nhiêu? Tôi ở cùng anh ấy không phải một sớm một chiều. Lần này mặc dù đường đột một chút, nhưng đã sớm có dấu hiệu, sớm muộn cũng đi tới bước này.”
Tư Mộ Hàn quá bá đạo, cố chấp lại ngoan cố.
Có rất nhiều chuyện, anh không thể nào nhượng bộ.
Lúc anh bá đạo, sẽ nhốt Nguyễn Tri Hạ lại không cho cô ra ngoài.
Cách anh làm việc có lúc quá mức cực đoan.
Bây giờ nhớ lại, những chuyện xảy ra kia, đều thúc đẩy bọn họ đi tới bước đường này.
Chuyện tình cảm như vậy, có lúc chính này khó có thể nói rõ như vậy.
Nếu như nói, Tư Mộ Hàn đột nhiên không yêu cô, cô không tin.
Cô tin Tư Mộ Hàn không phải không yêu cô, anh chỉ muốn rời xa cô.
Về phần vì sao muốn rời xa, có lẽ anh cảm thấy… mất hứng?
Tiếng Tư Cẩm Vân kéo Nguyễn Tri Hạ ra khỏi trầm tư.
“Cô biết biết? Lúc còn rất nhỏ, Mộ Hàn cũng là một cậu bé đáng yêu. Chúng tôi tuy là chị em sinh đôi, nhưng tôi là con gái, hiểu chuyện sớm hơn nó một chút, nhưng mà…”
Tư Cẩm Vân nuốt một ngụm nước bọt, có chút gian nan mở miệng: “Mẹ tôi xảy ra chuyện, Mộ Hàn như biến thành người khác. Lúc mới đầu, nó không để ý tới ai cả, thậm chí có một ngày nó đi ra ngoài, tôi thấy nó đứng giữa đường cái… Nó muốn chết, tôi vĩnh viễn nhớ tới ánh mắt nó lúc đó, tôi cảm thấy nó rất đáng sợ, nó như là quái vật…”
Mi tâm Nguyễn Tri Hạ mạnh mẽ nhíu lại: “Anh ấy không phải.”
“Đúng, nó không phải.” Tư Cẩm Vân tự giễu nói: “Nếu như lúc đó, tôi có thể quan tâm nó nhiều hơn một chút, kéo nó một cái, là được rồi. Nhưng tôi không chỉ không làm vậy, sau khi nó lớn lên, còn muốn khống chế nó…”
Những chuyện sau này, Nguyễn Tri Hạ đều biết.
Đây là Tư Mộ Hàn hoàn toàn không muốn nói chuyện với cô.
Người càng có tình, cũng càng tuyệt tình.
Nguyễn Tri Hạ lạnh nhạt, khiến câu nói tiếp theo của Tư Cẩm Vân không nói ra được.
“Thời gian của tôi không nhiều, trước đây làm rất nhiều chuyện hồ đồ, bây giờ tôi chỉ hi vọng Mộ Hàn có thể hạnh phúc.” Tư Cẩm Vân tự giễu cười cười: “Nhưng đời người không có đường quay đầu, có một số việc đã làm, sai chính là sai.”
Nguyễn Tri Hạ nhìn Tư Cẩm Vân như vậy, trong lòng cũng có chút trở nên cứng nhắc.
Bây giờ chỉ cần nghĩ tới Tư Cẩm Vân, thứ xuất hiện đầu tiên trong đầu, chính là cảnh tượng ngày đầu tiên nhìn thấy Tư Cẩm Vân.
Cho đến giờ phút này, cô mới ý thức được, Tư Cẩm Vân cũng chỉ là cô gái bình thường, cũng tránh không được sinh lão bệnh tử.
Bỏ qua một bên những chuyện Tư Cẩm Vân đã làm, Nguyễn Tri Hạ cảm thấy có chút tiếc nuối.
Tư Cẩm Vân tuổi trẻ, xinh đẹp, có thủ đoạn.
Một sinh mệnh còn tươi đẹp như vậy, không nên cứ tắt như vậy.
Nguyễn Tri Hạ rũ mắt xuống, hỏi Tư Cẩm Vân: “Thật sự cứ từ bỏ trị liệu như vậy sao?”
Vừa rồi còn đang nói chuyện của Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ đột nhiên liền chuyển đề tài lên người Tư Cẩm Vân, Tư Cẩm Vân sửng sốt một chút mới phản ứng.
“Có trị hay không cũng giống nhau.” Tư Cẩm Vân nở nụ cười, vẻ mặt có chút miễn cưỡng.
Lúc này Nguyễn Tri Hạ mới phát hiện, tinh thần Tư Cẩm Vân đã kém hơn.
Cô có chút tiếc nuối, nhưng không có lập trường nói gì với Tư Cẩm Vân.
Tư Cẩm Vân lại chuyển đề tài lên người Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn.
“Không phải Đình Kiêu không an tâm về cô, nó nhận định một người, nhất định là cả đời, có phải giữa hai người có hiểu lầm gì không?”
Nguyễn Tri Hạ đã hiểu, Tư Cẩm Vân đây là cực kì muốn khuyên cô và Tư Mộ Hàn quay lại với nhau.
Nguyễn Tri Hạ im lặng chốc lát, nói: “Tính cách Tư Mộ Hàn, chị hiểu rõ bao nhiêu? Tôi ở cùng anh ấy không phải một sớm một chiều. Lần này mặc dù đường đột một chút, nhưng đã sớm có dấu hiệu, sớm muộn cũng đi tới bước này.”
Tư Mộ Hàn quá bá đạo, cố chấp lại ngoan cố.
Có rất nhiều chuyện, anh không thể nào nhượng bộ.
Lúc anh bá đạo, sẽ nhốt Nguyễn Tri Hạ lại không cho cô ra ngoài.
Cách anh làm việc có lúc quá mức cực đoan.
Bây giờ nhớ lại, những chuyện xảy ra kia, đều thúc đẩy bọn họ đi tới bước đường này.
Chuyện tình cảm như vậy, có lúc chính này khó có thể nói rõ như vậy.
Nếu như nói, Tư Mộ Hàn đột nhiên không yêu cô, cô không tin.
Cô tin Tư Mộ Hàn không phải không yêu cô, anh chỉ muốn rời xa cô.
Về phần vì sao muốn rời xa, có lẽ anh cảm thấy… mất hứng?
Tiếng Tư Cẩm Vân kéo Nguyễn Tri Hạ ra khỏi trầm tư.
“Cô biết biết? Lúc còn rất nhỏ, Mộ Hàn cũng là một cậu bé đáng yêu. Chúng tôi tuy là chị em sinh đôi, nhưng tôi là con gái, hiểu chuyện sớm hơn nó một chút, nhưng mà…”
Tư Cẩm Vân nuốt một ngụm nước bọt, có chút gian nan mở miệng: “Mẹ tôi xảy ra chuyện, Mộ Hàn như biến thành người khác. Lúc mới đầu, nó không để ý tới ai cả, thậm chí có một ngày nó đi ra ngoài, tôi thấy nó đứng giữa đường cái… Nó muốn chết, tôi vĩnh viễn nhớ tới ánh mắt nó lúc đó, tôi cảm thấy nó rất đáng sợ, nó như là quái vật…”
Mi tâm Nguyễn Tri Hạ mạnh mẽ nhíu lại: “Anh ấy không phải.”
“Đúng, nó không phải.” Tư Cẩm Vân tự giễu nói: “Nếu như lúc đó, tôi có thể quan tâm nó nhiều hơn một chút, kéo nó một cái, là được rồi. Nhưng tôi không chỉ không làm vậy, sau khi nó lớn lên, còn muốn khống chế nó…”
Những chuyện sau này, Nguyễn Tri Hạ đều biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.