Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 1430
Hà An Sinh
12/12/2021
Đến khi Tư Nguyễn ngủ, Nguyễn Tri Hạ mới có thời gian nói chuyện với Thẩm Lệ về chuyện của Tư Nguyễn.
Cô chỉ đơn giản nói qua một chút, Thẩm Lệ nghe xong liền trợn to cặp mắt: “Lưu Chiến Hằng còn là con người sao? Thật sự là do anh ta làm? Đúng là đầu óc có bệnh?”
Nguyễn Tri Hạ bất giác mím môi, đối với Lưu Chiến Hằng, cô cũng không biết nói gì hơn.
“Lưu Chiến Hằng rốt cuộc là làm cái gì? Anh ta nhất quyết phải đấu lại hai người sao? Rốt cuộc là bọn cậu đắc tội với anh ta chỗ nào chứ?”
“Nói thẳng ra là anh ta muốn so cao thấp với Tư Mộ Hàn. Dù sao bây giờ tớ và Tư Mộ Hàn cũng tách nhau ra rồi, cũng chẳng còn liên quan đến tớ nữa.”
Nhưng anh ta gây chuyện với Tư Nguyễn, cũng không thể cứ để như vậy.
Nét mặt Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, cuối cùng một chút ấm áp cũng chẳng còn.
“Không tra ra được lai lịch của Lưu Chiến Hằng sao?” Thẩm Lệ khoanh tay hỏi.
“Tớ cũng không biết bây giờ Tư Mộ Hàn có cách tra ra điều gì chưa, dù sao trước đó cũng vẫn luôn không tra ra được gì cả.” Về điểm này, Nguyễn Tri Hạ cũng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.
Thậm chí, Lưu Chiến Hằng còn đề cập tới chuyện của mẹ Tư Mộ Hàn.
Nghĩ tới đây, sắc mặt của Nguyễn Tri Hạ có chút thay đổi.
Khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, suýt chút nữa cô cũng quên chuyện này.
Lưu Chiến Hằng đề cập tới tung tích của mẹ Tư Mộ Hàn, đến nỗi mẹ của Tư Mộ Hàn có còn sống hay không, sống ở nơi nào cũng chưa biết được.
Phòng khách rơi vào trạng thái yên tĩnh, qua một lúc lâu, Thẩm Lệ mới lẩm bẩm nói: “Lưu Chiến Hằng này quá đáng sợ. Anh ta cứu cậu, nhưng lại muốn hại cậu, ngoài mặt tỏ ra là một dáng vẻ quân tử khiêm nhường, ngấm ngầm không biết đã làm bao nhiêu chuyện ác.”
Loại người như vậy đúng là quá đáng sợ.
Điện thoại di động của Thẩm Lệ vào lúc này vang lên, cô ấy cầm lên nhìn một cái, phát hiện ra là lái xe gọi tới.
“Lái xe của tớ tới đón.” Sắc mặt Thẩm Lệ nghiêm trọng nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Nếu như cậu muốn làm gì, nhất định phải nói trước với tớ, không được tự tiện hành động, tớ cũng sẽ nghĩ cách thăm dò lai lịch của Lưu Chiến Hằng.”
Nguyễn Tri Hạ than thở, cô không muốn nhìn thấy nhất chính là tình huống như vậy.
Cho nên cô mới nhất quyết không kể với Thẩm Lệ những chuyện đã xảy ra với mình.
Chuyện của cô một khi Thẩm Lệ biết được, nhất định sẽ không mặc kệ.
Nguyễn Tri Hạ giả bộ tức giận nhìn Thẩm Lệ: “Cậu cứ quay phim cho tốt đi, bây giờ tớ đã không còn quan hệ gì với Tư Mộ Hàn, còn lo chuyện Lưu Chiến Hằng làm gì?”
“Cậu thật sự không quan tâm đến?”
“Không quan tâm.”
Thẩm Lệ nhiều lần xác nhận, Nguyễn Tri Hạ thật sự không quan tâm đến chuyện Tư Mộ Hàn và Lưu Chiến Hằng nữa, cô ấy mới yên tâm rời đi.
Đưa Thẩm Lệ đi, Nguyễn Tri Hạ trở về phòng nhìn Tư Nguyễn.
Chuyện của Tư Mộ Hàn cô sẽ không để tâm, chuyện giữa Tư Mộ Hàn và Lưu Chiến Hằng cô cũng không quản nữa, cũng không quản nổi.
Nhưng chuyện Lưu Chiến Hằng đã làm với Tư Nguyễn, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
…
Không quá hai ngày sau, Tần Thủy San liền gọi điện thoại cho Nguyễn Tri Hạ.
Tần Thủy San lúc đầu còn ấp a ấp úng, bị Nguyễn Tri Hạ hỏi vài câu, cô ta mới do dự nói: “Tri Hạ, ngày mai chính thức ký hợp đồng với Tư Thị, đến lúc đó cô có thể tới một chút không?”
“Tôi đi làm cái gì?” Đoàn phim tiếp xúc ký hợp đồng với Tư Thị, cô chỉ là một biên kịch nhỏ bé, chuyện này có liên quan gì đến cô chứ?
Trong điện thoại vang lên tiếng than thở của Tần Thủy San.
Nguyễn Tri Hạ nghĩ đến cái gì, hỏi cô ta: “Là yêu cầu của Tư Thị sao?”
” Ừ.” Tần Thủy San đáp lại một tiếng.
Cô chỉ đơn giản nói qua một chút, Thẩm Lệ nghe xong liền trợn to cặp mắt: “Lưu Chiến Hằng còn là con người sao? Thật sự là do anh ta làm? Đúng là đầu óc có bệnh?”
Nguyễn Tri Hạ bất giác mím môi, đối với Lưu Chiến Hằng, cô cũng không biết nói gì hơn.
“Lưu Chiến Hằng rốt cuộc là làm cái gì? Anh ta nhất quyết phải đấu lại hai người sao? Rốt cuộc là bọn cậu đắc tội với anh ta chỗ nào chứ?”
“Nói thẳng ra là anh ta muốn so cao thấp với Tư Mộ Hàn. Dù sao bây giờ tớ và Tư Mộ Hàn cũng tách nhau ra rồi, cũng chẳng còn liên quan đến tớ nữa.”
Nhưng anh ta gây chuyện với Tư Nguyễn, cũng không thể cứ để như vậy.
Nét mặt Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, cuối cùng một chút ấm áp cũng chẳng còn.
“Không tra ra được lai lịch của Lưu Chiến Hằng sao?” Thẩm Lệ khoanh tay hỏi.
“Tớ cũng không biết bây giờ Tư Mộ Hàn có cách tra ra điều gì chưa, dù sao trước đó cũng vẫn luôn không tra ra được gì cả.” Về điểm này, Nguyễn Tri Hạ cũng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.
Thậm chí, Lưu Chiến Hằng còn đề cập tới chuyện của mẹ Tư Mộ Hàn.
Nghĩ tới đây, sắc mặt của Nguyễn Tri Hạ có chút thay đổi.
Khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, suýt chút nữa cô cũng quên chuyện này.
Lưu Chiến Hằng đề cập tới tung tích của mẹ Tư Mộ Hàn, đến nỗi mẹ của Tư Mộ Hàn có còn sống hay không, sống ở nơi nào cũng chưa biết được.
Phòng khách rơi vào trạng thái yên tĩnh, qua một lúc lâu, Thẩm Lệ mới lẩm bẩm nói: “Lưu Chiến Hằng này quá đáng sợ. Anh ta cứu cậu, nhưng lại muốn hại cậu, ngoài mặt tỏ ra là một dáng vẻ quân tử khiêm nhường, ngấm ngầm không biết đã làm bao nhiêu chuyện ác.”
Loại người như vậy đúng là quá đáng sợ.
Điện thoại di động của Thẩm Lệ vào lúc này vang lên, cô ấy cầm lên nhìn một cái, phát hiện ra là lái xe gọi tới.
“Lái xe của tớ tới đón.” Sắc mặt Thẩm Lệ nghiêm trọng nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Nếu như cậu muốn làm gì, nhất định phải nói trước với tớ, không được tự tiện hành động, tớ cũng sẽ nghĩ cách thăm dò lai lịch của Lưu Chiến Hằng.”
Nguyễn Tri Hạ than thở, cô không muốn nhìn thấy nhất chính là tình huống như vậy.
Cho nên cô mới nhất quyết không kể với Thẩm Lệ những chuyện đã xảy ra với mình.
Chuyện của cô một khi Thẩm Lệ biết được, nhất định sẽ không mặc kệ.
Nguyễn Tri Hạ giả bộ tức giận nhìn Thẩm Lệ: “Cậu cứ quay phim cho tốt đi, bây giờ tớ đã không còn quan hệ gì với Tư Mộ Hàn, còn lo chuyện Lưu Chiến Hằng làm gì?”
“Cậu thật sự không quan tâm đến?”
“Không quan tâm.”
Thẩm Lệ nhiều lần xác nhận, Nguyễn Tri Hạ thật sự không quan tâm đến chuyện Tư Mộ Hàn và Lưu Chiến Hằng nữa, cô ấy mới yên tâm rời đi.
Đưa Thẩm Lệ đi, Nguyễn Tri Hạ trở về phòng nhìn Tư Nguyễn.
Chuyện của Tư Mộ Hàn cô sẽ không để tâm, chuyện giữa Tư Mộ Hàn và Lưu Chiến Hằng cô cũng không quản nữa, cũng không quản nổi.
Nhưng chuyện Lưu Chiến Hằng đã làm với Tư Nguyễn, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
…
Không quá hai ngày sau, Tần Thủy San liền gọi điện thoại cho Nguyễn Tri Hạ.
Tần Thủy San lúc đầu còn ấp a ấp úng, bị Nguyễn Tri Hạ hỏi vài câu, cô ta mới do dự nói: “Tri Hạ, ngày mai chính thức ký hợp đồng với Tư Thị, đến lúc đó cô có thể tới một chút không?”
“Tôi đi làm cái gì?” Đoàn phim tiếp xúc ký hợp đồng với Tư Thị, cô chỉ là một biên kịch nhỏ bé, chuyện này có liên quan gì đến cô chứ?
Trong điện thoại vang lên tiếng than thở của Tần Thủy San.
Nguyễn Tri Hạ nghĩ đến cái gì, hỏi cô ta: “Là yêu cầu của Tư Thị sao?”
” Ừ.” Tần Thủy San đáp lại một tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.